Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 255

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Môi Sở Cẩm Chu phát run.

Nó ngơ ngẩn!

Tại búp bê đất của ở đây?!

Tại ?

Lúc nó đào cái hố , bên trong hề gì.

Cho nên, búp bê đất là hôm nay mới xuất hiện!

Đệ tới đây?!

Vậy cha nương và các hôm nay tới tìm nó ?

Bọn họ nó ở đây?

Sở Cẩm Chu đến bả vai phát run.

Nó đột nhiên lau nước mắt, ôm búp bê đấy chạy như bay ngoài.

"Cha nương!"

"Niên Niên! Mộc Mộc!"

"Mọi đang ở ?"

"Cha nương! Có tới đón con về nhà ?"

"Mọi con ở đây! ?"

"Cha nương! Mộc Mộc! Niên Niên..."

Sở Cẩm Chu , gọi, chừng còn .

Nói chừng còn thể tìm bọn họ.

Chỉ là nó tìm một vòng, đều chạy tới trong thành, cũng tìm tung tích của .

TBC

Vai nhỏ rũ xuống, cái mũi nhỏ đến đỏ rực.

nhanh, nó buồn nữa.

Đây đối với nó mà là chuyện , bọn họ tới tìm noa, chứng tỏ bọn họ thực sự đang ở đây.

Ít nhất nó thể xác định cha nương và đều ở trong thành.

Bất kể bao lâu, nó cũng sẽ tìm bọn họ.

Hơn nữa, bọn họ từng đến khu rừng , thì nó sẽ ở đây chờ bọn họ !

Mỗi ngày đều chờ!

Nghĩ đến đây, nó nữa.

Cha nương cùng các của nó... đang ở trong thành , bọn họ đang ở một nơi nào đó trong thành.

Nó lập tức còn sợ hãi, trở khu rừng.

Qua một đêm ở trong rừng, sáng sớm hôm nó tìm chút cành cây và cỏ dại cho một cái lều đơn giản.

Sau đó nó liền ở trong rừng, chờ nhà tới đón nó.

Lều của nó ở ngay cạnh cái bẫy.

Chỉ là ở trong lều đợi một ngày, cũng thấy ai.

Hôm nay bọn họ đến tìm nó.

Sở Cẩm Chu giận, từ từ sẽ đến, một ngày thì hai ngày, hai ngày thì ba ngày.

thời gian!

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đến khu rừng một chuyến nhưng thu hoạch gì, hai cũng vội .

Cho dù đứa bé ở đó, lẽ nó cũng chỉ xuất hiện ở đó một lúc, cũng sống đó.

Tiểu khất cái mỗi ngày còn đường xin cơm, chừng ngủ cũng là ở mái hiên nào đó.

, bọn họ tiếp tục bận rộn với cửa hàng mới.

Cửa hàng mới dọn dẹp sạch sẽ, bàn ghế mới cũng sắp xếp xong, tất cả chuẩn thỏa đáng, Thẩm Chỉ tìm một tấm ván gỗ thành bảng đen, đơn giản chế tạo phấn .

Đến lúc đó mỗi ngày món gì cũng thể lên bảng đen.

Nàng quyết định giới hạn lượng món ăn mỗi ngày, món ăn cũng sẽ lặp .

Hiện giờ Trung Nguyên chiến sự liên tục, đối với nơi cũng ảnh hưởng, cho nên thuê cửa hàng cũng lớn.

Nàng cũng nghĩ sẽ kiếm nhiều tiền, chỉ ăn nhỏ, sống yên qua ngày.

Như , cửa hàng sẽ cần quá nhiều , Trương đại nương và Lý tẩu t.ử lúc luôn hỗ trợ trong tiệm gà của bọn họ, lúc cũng cần nữa.

Bọn họ cũng hiểu chuyện , Trương đại bá bọn họ, hai nam nhân liền giúp chuyển dỡ vật tư hoặc là chăn bò chăn dê, còn Trương đại nương bọn họ thì tìm việc khác .

Bất quá nơi cũng dễ tìm việc , bọn họ tìm nhiều ngày cũng thu hoạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-255.html.]

Có thể đưa bọn họ tới nơi , Thẩm Chỉ cùng Sở Trường Phong đều cảm thấy thẹn với lương tâm, bọn họ thể giúp cũng giúp.

Cuộc sống do bọn họ tự cố gắng.

Chỉ là, từ trong tiệm cơm nhà , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đường về nhà, đột nhiên thấy bên đường bán thịt bò thịt dê, bỗng nhiên trong đầu hiện lên cái gì đó.

Loại ý nghĩ xuất hiện, nàng liền túm Sở Trường Phong mua thịt dê cùng thịt bò.

Sở Trường Phong: "Mua cả hai loại thịt ? Có ăn hết ?"

Thẩm Chỉ: "Lát nữa gọi hai nhà Trương Lý tới đây, việc bàn bạc với họ."

Sở Trường Phong nàng một cái, hỏi nhiều, liền gật đầu.

Về đến nhà, Sở Trường Phong liền gọi .

Chỉ một lát , hai nhà Trương Lý đều gọi tới.

Một đám nhóc con tung tăng nhảy nhót theo bên cạnh cha , đến liền vọt tới mặt Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc.

"Niên Niên! Mộc Mộc!"

Hai tiểu gia hỏa tủm tỉm nghênh đón.

Các lớn đều đang cùng Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ chuyện.

"Thẩm Chỉ , ngươi gọi chúng tới chuyện gì?"

Trương đại bá dỡ hàng xong trở về, bẩn thỉu, chỉ tùy tiện rửa mặt ở nhà, liền mang theo cả nhà tới.

Thẩm Chỉ kêu xuống, mới mở miệng: "Chúng tới bên cũng ruộng đất, các ngươi tính toán gì ?"

Nghe như thế, lập tức trầm.

"Trước hết, chúng tìm việc , thể nuôi sống cả nhà là , dù hiện tại thể sống cũng là may mắn ."

" , hiện tại khiêng đồ, dỡ đồ, một ngày cũng thể kiếm bảy mươi văn, tệ."

Thẩm Chỉ: " cứ tiếp tục như cũng cách, đề nghị, các ngươi thử xem đồng ý ."

Mọi thẳng .

"Đề nghị gì?"

Mọi thể , Thẩm Chỉ giỏi kiếm tiền như !

Hầu hết những gì nàng đều đúng!

Thẩm Chỉ chằm chằm một vòng, bỗng nhiên : "Ta nghĩ thể một quán thịt nướng."

Mọi ngẩn ,"Quán thịt nướng?"

Thẩm Chỉ gật đầu,"Ban ngày thể chuẩn nguyên liệu nấu ăn, đợi đến buổi chiều là thể mở quán, khi đó trong thành đều thanh nhàn, trong thành cũng chỗ vui chơi giải trí, ngoài cũng chỉ là ăn ăn uống uống thôi."

"Làm thịt nướng tồi!"

"Chúng thuê một cửa hàng lớn hơn, tiền vốn, các ngươi phụ trách mở cửa hàng, phụ trách nướng thịt, các ngươi cũng , còn một tiệm cơm nữa."

Mọi gian nan mà nuốt nước miếng.

"Lợi nhuận mỗi tháng, mỗi nhà nhận hai phần, các ngươi cảm thấy thế nào?"

Mọi ngươi , ngươi.

Cuối cùng, mở miệng," mà... Thịt nướng là cái gì a?"

"Chúng nướng thịt."

Thẩm Chỉ khẽ : "Vậy thì , hôm nay chúng sẽ ăn thịt nướng! Các ngươi theo học một chút, đơn giản."

Mọi vội vàng gật đầu.

Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu Lâm Tranh đều chuyện, nàng cái gì bọn họ đều .

Vì thế nhóm lớn bắt đầu xử lý thịt dê và thịt bò.

Chỉ thịt thôi là , Thẩm Chỉ còn hái một chút đậu que, rau hẹ, khoai tây và cà tím.

Chỉ tiếc tới bên , nàng kịp đậu hũ.

như đồ ăn cũng ít.

Người cắt thịt, cắt rau.

Thịt bộ ướp xong, nhanh, từng xiên thịt dê, thịt bò, cùng với rau dưa đều xiên xong.

Thoạt đặc biệt đồ sộ, ước chừng hai chậu lớn.

Cũng thể coi thường sức hút của thịt nướng, bình thường nhiều nguyên liệu nấu ăn như dùng để nấu ăn lẽ ăn ăn hết, nhưng nếu dùng để thịt nướng, Thẩm Chỉ sợ còn đủ.

Chuẩn đồ ăn xong, nàng đặt than đốt sẵn lò nướng đặt vỉ sắt lên .

Thịt xiên và rau dưa đều bưng đến, Thẩm Chỉ còn chuẩn một chén dầu và một đĩa lớn hỗn hợp bột thì là ớt bột ngũ vị hương.

Sau đó, nàng liền đặt thịt xiên lên vỉ sắt, quét dầu, từ từ nướng chín.

 

Loading...