Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 256

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:08
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịt xiên nướng ở than lửa, mùi thơm nhanh liền tỏa , bộ sân đều là mùi thịt.

Thịt xiên nướng xong, lăn qua bột ớt, ăn thơm cay, còn mang theo hương đặc trưng của thì là.

Thịt xiên cũng tươi mới.

Mọi mỗi cầm hai xâu thịt xiên, híp mắt ăn, liên tục khen ngon.

Nhìn Thẩm Chỉ nướng trong chốc lát, Trương đại bá bọn họ bắt đầu rục rịch.

"Hay là, để chúng nướng thử xem, Thẩm Chỉ, ngươi ở bên cạnh nghỉ ngơi một lát."

"Được!"

bọn họ cũng cần học,"Lúc nướng chú ý lật đều, cũng nhất định quét dầu."

"Được!"

Trương Đại bá cầm một bó thịt dê xiên, lật qua lật nướng than lửa, nướng chín vàng.

Nhìn ông nướng cũng hình dáng, Thẩm Chỉ gật đầu,"Chính là như , dù nhất định nướng cháy, cũng nhất định nướng chín thịt."

Cũng may thịt bọn họ cắt cũng tính là lớn, nướng dễ, chỉ một lát thể chín.

Nhìn một hồi, Thẩm Chỉ liền cầm một xâu thịt dê xiên nướng ăn.

Thì là thật sự là quá thơm, ăn cùng thịt bò thịt dê quả thực là tuyệt phối!

Nàng ăn đến híp mắt.

Nhóm tiểu gia hỏa mỗi cầm vài xâu thịt dê ăn đến miệng đầy dầu mỡ.

Bọn chúng ngoan ngoãn ở trong sân, chen chúc cùng một chỗ, từng miếng từng miếng ăn vô cùng hưởng thụ.

Mùi thịt, vị cay tê cùng với thì là từ trong sân bay .

Những hàng xóm sống cạnh bọn họ, nhịn mở cửa xung quanh.

"Đây rốt cuộc là đang ăn cái gì a? Sao thơm như !"

Nhỏ giọng thầm, bọn họ nhịn nuốt nước miếng.

" ! Thật sự là thơm c.h.ế.t !"

"Mấy ngày nay, mỗi ngày đều thể ngửi mùi thơm, một nhà mới tới đồ ăn cũng quá thơm!"

Sân đều tương đối rộng rãi, cửa sân cũng tương đối thấp bé, cho nên bọn Thẩm Chỉ dễ dàng phát hiện bóng dáng các hàng xóm.

Cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của bọn họ, suy nghĩ một chút, Thẩm Chỉ cầm một bó thịt dê nướng tới.

Thấy nàng tới, đều chút ngượng ngùng, nhưng ánh mắt tự chủ rơi thịt xiên trong tay nàng.

Ngửi thấy mùi thơm gần như , bọn họ lặng lẽ nuốt nước miếng.

Thẩm Chỉ : "Đại ca, đại tẩu, đây là thịt dê nướng của nhà chúng , cho hai nếm thử."

Hai vợ chồng cách gần nhất mặt đỏ tới mang tai, luôn cảm thấy bọn họ giống như là đây chờ ăn , vô cùng ngượng ngùng.

"Không , chúng ăn , các ngươi tự ăn ."

" , nhà các ngươi ăn thịt, thể chia cho chúng ?"

Thẩm Chỉ: "Cầm , mấy ngày nữa nhà chúng sẽ mở tiệm thịt nướng, bán chính là thứ , các ngươi nếm thử xem, nếu ăn ngon, thể tới ủng hộ."

Lúc hai vợ chồng mới nhận lấy xiên thịt dê nướng Thẩm Chỉ đưa tới.

Bọn họ một lấy hai xâu, Thẩm Chỉ chia cho những khác.

Nàng , hai vợ chồng liếc , đó đồng loạt c.ắ.n một miếng thịt dê, ngay lập tức, mùi vị mà bọn họ từng nếm qua tràn trong miệng.

Nghĩ đến bọn thể từng ăn ớt, Thẩm Chỉ cũng rắc quá nhiều bột ớt ngũ vị hương, nhưng đối với những từng ăn thì vị cay vẫn chút nồng, nhưng cũng thể chấp nhận.

Vị cay, vị tê dại, vị thì là trộn lẫn với mùi thịt dê... Quá đặc biệt!

Nữ nhân cay đến le lưỡi, nhưng hai mắt sáng lấp lánh, vội vàng ăn một miếng, càng ăn càng cảm nhận hương vị thơm ngon của thịt dê nướng!

"Thật thơm!"

Nam nhân kích động than một tiếng,"Ta ăn nhiều thịt bò thịt dê như , nhưng từng ăn món nào ngon như , hô... quá thơm!"

" ! Trong thịt nướng của bọn họ rốt cuộc là bỏ thêm cái gì? Sao từng nếm qua những mùi vị ? Còn tê đầu lưỡi."

" mà... Ăn ngon a! Càng ăn càng ăn!"

" !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-256.html.]

Mà bên , Thẩm Chỉ chia cho những khác hai xâu.

Rất nhanh, tiếng tán thưởng liên tiếp vang lên trong các sân!

Mọi thật sự cảm thấy ngon!

Thẩm Chỉ trở sân, vẫn còn thể tiếng của bọn họ.

Đương nhiên, những khác cũng thấy.

Sở Trường Phong về phía nàng,"Bọn họ đều thích ăn ?"

"Đương nhiên ! Thích đến ! Còn khen hơn nửa ngày đấy."

Người nướng thịt bất tri bất giác đổi thành Trương đại bá, tiếp theo là Lý đại ca.

Cuối cùng ngay cả Lâm gia gia cùng Sở Khiếu cũng lên nướng thử.

Một nhóm ăn thịt nướng, tự nhiên chịu yên, đều tự động thủ.

Mọi ăn thịt dê tự nướng, miễn bàn bao nhiêu vui vẻ a.

Ăn xong thịt xiên, Thẩm Chỉ dạy nướng rau dưa.

Khoai tây nướng xong, rắc thêm một nắm bột ớt, giòn giòn thơm thơm, ăn ngon!

Rau hẹ vị đặc biệt, mang theo mùi thơm đặc trưng, ăn cũng ngon.

Cà tím nướng đến khi nước, thêm một ít bột ớt liền chia cho bọn nhỏ ăn.

Nhóm tiểu gia hỏa ăn ngon lành.

"Cữu cữu- cữu cữu- ăn rau hẹ!"

Phát hiện Sở Cẩm Niên thích ăn rau hẹ, Tiểu Bảo chui trong đám lớn, cầm một chuỗi rau hẹ đưa cho Sở Cẩm Niên,"Ăn! Rau hẹ!"

Sở Cẩm Niên vui vẻ hôn lên mặt nó một cái, hôn đến khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy dầu mỡ, còn ớt.

Tiểu Bảo chỉ ngây ngô, còn biến thành bộ dáng gì.

"Ha ha ha..."

Mộc Mộc ở một bên ôm bụng,"Tiểu Bảo, mặt của ngươi đều Niên Niên hôn bẩn , bẩn luôn! Buồn quá !"

"A?" Tiểu Bảo vẫn ngơ ngác.

Sở Cẩm Niên kỹ, hình như quả thật chút bẩn, nó vội vàng lau mặt cho tiểu gia hỏa.

tay nó còn bẩn hơn miệng.

Tiểu Bảo chỉ cảm thấy mặt giống như dán một lớp dầu, cảm giác là lạ, bất quá vẫn ngoan ngoãn hỏi: "Niên Niên cữu cữu, sạch sẽ ?"

"Ha ha ha..."

Sở Cẩm Niên còn trả lời, Mộc Mộc ha hả,"Ha ha ha... càng bẩn hơn ! Tiểu Bảo, ngươi bẩn như ?"

Đôi mắt tròn trịa của Tiểu Bảo trợn tròn, đôi mày nhỏ nhíu chặt,"Ta... bẩn?"

Sở Cẩm Niên lặng lẽ thoáng qua tay , , bởi vì vẫn cầm xiên thịt ăn, tay bẩn dính dầu.

Nó vội vàng giấu tay lưng, hổ giải thích,"Cái đó... ừm... Tiểu Bảo, mặt ngươi bẩn quá, cho nên mới sạch ."

TBC

Suy nghĩ một chút, noa : "Tiểu Bảo, ngươi đừng sợ, bẩn thì bẩn, lát nữa cữu cữu nấu nước rửa cho ngươi! Đảm bảo sẽ rửa sạch cho ngươi."

Lời xem như dỗ Tiểu Bảo.

Tiểu gia hỏa ngoan ngoãn gật đầu,"Vậy rửa cho sạch nha!"

"Ừm! Đương nhiên !"

Thịt nướng trực tiếp ăn đến khi màn đêm buông xuống.

Thẩm Chỉ nấu nước rửa tay rửa mặt cho mấy tiểu gia hỏa, cuối cùng là một đám tiểu bẩn thỉu nữa.

Tắm rửa xong, mấy tiểu gia hỏa đều ở ngủ.

Mấy ngày nay bọn họ ngủ chung giường gỗ với Sở Cẩm Niên, đều nhớ.

Sắp xếp cho bọn chúng ngủ xong, Thẩm Chỉ ngoài, đột nhiên tay áo Sở Cẩm Niên bắt lấy.

Nàng ngẩn ,"Niên Niên, ?"

"Nương, ngày mai chúng thể đến rừng cây nhỏ ?"

 

Loading...