Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:12
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Miễn cưỡng dỗ xong hai , Sở Cẩm Chu mới bắt đầu quan sát nhà mới của bọn họ.

Nhà mới trông khác gì nhà cũ.

Đồ đạc đều giống , cũng đều giống , nó một loại cảm giác bọn họ giống như vẫn còn ở nhà.

căn phòng nhỏ của .

Tủ quần áo quen thuộc, giường gỗ quen thuộc.

TBC

Cho đến giờ khắc , nó mới dám khẳng định thật sự về nhà.

về nhà .

Sở Cẩm Chu ở giường , ngẩng đầu những món đồ chơi nhỏ treo giường, một hồi, nước mắt liền tự chủ rơi xuống.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc ở bên cạnh, thấy ca ca vẫn luôn ngây ngốc, cái gì cũng , liền đồng loạt ôm lấy ca ca.

Hai tiểu gia hỏa ôm ca ca ngã xuống giường, chân nhỏ quấn lên ca ca,"Ca ca... Ca ca..."

Hai tiểu gia hỏa ngừng gọi ca ca, ngại phiền toái.

Sở Cẩm Chu ôm bả vai nhỏ của bọn chúng, cũng gọi .

Bất tri bất giác, ba tiểu gia hỏa cứ như giường ngủ.

Sở Cẩm Chu thật lâu thật lâu ngủ giường, nó cảm giác giống như bay ở mây, cả đều mềm nhũn, thoải mái vô cùng.

Nó mặc cho đắm chìm trong cảm giác , sợ sẽ khác khi dễ nữa.

về đến nhà, thể yên tâm, chút cố kỵ ngủ một giấc.

Ngủ một giấc...

Lúc Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc tỉnh , Sở Cẩm Chu còn ngủ say.

Hai tiểu gia hỏa rón rén bò dậy nhẹ nhàng ngoài, còn đóng cửa .

Lúc , bên ngoài trời cũng bắt đầu tối, sắp tối .

Cha nương cùng gia gia nãi nãi bọn họ sắp về .

"Niên Niên, ca ca trở về, cha nương chắc chắn sẽ vui."

"Ừ! Đây chính là ca ca của chúng ! Cha nương cùng gia gia nãi nãi sẽ vui đến phát điên lên mất!"

Hai tiểu gia hỏa chờ đợi phản ứng của lớn.

Con ngươi Sở Cẩm Niên đảo một vòng, đột nhiên tinh quái : "Mộc Mộc, lát nữa bọn họ trở về, chúng cần cho bọn họ ca ca là ca ca, chúng liền ca ca là chúng nhặt về, trêu chọc bọn họ."

" bọn họ khẳng định thể nhận ca ca."

"Ca ca gầy nhiều như , cũng giống chút nào, thấy nốt ruồi nhỏ tai ca ca mới nhận , cảm thấy bọn họ chắc sẽ nhận ."

Không vì cái gì, lời , tâm trạng nó hiểu trở nên .

áy náy, cũng ảo não, tại , nó nhận ca ca.

Nếu như ca ca thấy nó, nó thể cứ như để cho ca ca mất ?

"Niên Niên... Ca ca quá gầy... hiện tại cũng nhận , ca ca như ..."

Mộc Mộc cúi đầu, tâm tình buồn bực,"Ta ca ca mập mạp, trắng trẻo, mềm mại như ."

Sở Cẩm Niên nhỏ giọng : "Trước ôm ca ca thoải mái, mềm mại... ... hôm nay lúc ôm ca ca, xương của ca ca cấn , đau..."

Giọng của Sở Cẩm Niên trở nên run rẩy, .

Mộc Mộc chớp chớp mắt, cố gắng kìm nén nước mắt ,"Chúng ... sẽ nuôi ca ca thật , để ca ca trở nên giống như !"

Nói chuyện một lát, hai tiểu gia hỏa đem quần áo bẩn mà Sở Cẩm Chu , còn giày rơm rách nát đều ném .

Vừa ném đồ xong, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ trở .

Hôm nay chuẩn đồ đạc xong xuôi, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt là thể khai trương.

Trên tay bọn họ còn mang theo một miếng thịt bò.

Hôm nay để cho các tiểu gia hỏa ở nhà, phỏng chừng ngoài tìm bọn họ .

Hôm nay để màn thầu cho bọn chúng, cũng ăn no .

Đi tới cửa nhà, liếc mắt một cái liền thấy Niên Niên và Mộc Mộc ở cửa chờ bọn họ, trong lòng các lớn ấm áp.

Bất quá lá gan của bọn chúng cũng quá lớn.

"Niên Niên, Mộc Mộc, cho các con ngoài chờ ? Hôm nay tối, lá gan các con cũng quá lớn! Không sợ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-260.html.]

Sở Trường Phong nắm lấy lỗ tai nhỏ của bọn chúng, kéo bọn chúng nhà.

Hai tiểu gia hỏa một chút phản kháng hoặc oán trách gì, nhéo lỗ tai, còn vui tươi hớn hở .

Thẩm Chỉ, Sở Khiếu và Lâm Tranh theo phía , chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, dọc theo đường trải qua nhiều nguy hiểm như , hai đứa nhỏ cũng nhớ lâu.

Phải dạy dỗ thật , để cho bọn chúng phạm sai lầm!

Trong nhà, Sở Trường Phong ghế dài, khoanh tay ngực, từ cao xuống hai vật nhỏ ,"Hai các con còn dám ?"

"Không dám nữa-"

"Hoàn dám-"

Sở Trường Phong thở dài,"Biết là , còn để cho thấy các con buổi tối ở cửa, liền đ.á.n.h m.ô.n.g các con!"

Hai tiểu gia hỏa ôm chặt m.ô.n.g nhỏ, sợ hãi...

Thẩm Chỉ tới hòa giải,"Các con ở nhà ăn màn thầu ? Bây giờ đói bụng ?"

Hai tiểu gia hỏa đồng loạt gật đầu.

"Đói! Rất đói!"

Hôm nay, bọn chúng quả thật ăn cái gì, chỉ lo vui mừng .

Thẩm Chỉ đột nhiên nheo mắt, ghé sát khuôn mặt nhỏ của bọn chúng,"Các con thế ? Ở nhà đ.á.n.h ? Khóc ?"

Hai tiểu gia hỏa cả kinh, nghĩ tới ngay cả cái nương cũng .

"Mắt sưng như hạch đào !"

Nghe Thẩm Chỉ xong, Sở Trường Phong thần sắc cũng ngưng trọng,"Có khi dễ các con ? Các con ngoan ngoãn , chủ cho các con!"

Hai tiểu gia hỏa liếc , vẻ mặt chột .

"Là Mộc Mộc!" Sở Cẩm Niên bỗng nhiên lên tiếng.

Mộc Mộc ngơ ngác.

"Hôm nay Mộc Mộc con tức giận, cho nên con liền , con cố ý ."

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đồng loạt về phía Mộc Mộc, Mộc Mộc mím môi,"Con... com... Niên Niên... cũng con tức giận, cho nên con mới ! Con còn dữ hơn!"

Sở Cẩm Niên: "Nói bậy! Rõ ràng là dữ hơn! Ta dữ lắm luôn!"

"Là !"

"Là !"

Hai lớn đều bất đắc dĩ.

"Được , chuyện gì thể từ từ , cái gì?"

Hai tiểu gia hỏa lên tiếng.

Thẩm Chỉ mang thịt bò bếp,"Hai các con cố chịu một lát, nương sẽ đồ ăn ngon cho hai đứa."

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc liếc , ánh mắt đồng loạt về phía gian phòng nhỏ của bọn chúng.

Do dự một chút, Sở Cẩm Niên vẫn mở miệng,"Cha nương, hôm nay chúng con nhặt một về nhà."

Bước chân Thẩm Chỉ đột nhiên dừng , Sở Trường Phong dám tin chằm chằm bọn chúng.

"Các con mới cái gì? Nhặt một về nhà?"

"Người nào? Hiện tại đang ở ?"

Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng, kéo hai bọn họ phòng nhỏ.

Sở Cẩm Chu còn rúc trong chăn, ngủ say.

"Nương, xem, chúng con nhặt về một đứa bé!"

"Hắn thật đáng thương, chúng cứ để ở nhà, ?"

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong ngơ ngẩn.

Nhặt đứa bé về nhà?

Hai tiểu gia hỏa thật sự là!

Thở dài, hai chậm rãi đến gần.

Trong phòng tối, rõ mặt, nhưng đại khái thể là một đứa trẻ gầy gò đáng thương.

 

Loading...