Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:17
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong bưng mì cá dưa chua từ trong phòng bếp , mùi thơm trong nháy mắt liền bay , hai mắt Sở Cẩm Chu sáng lấp lánh, là cá dưa chua!

Nó ngửi thấy !

"Cha, nương ? Là cá dưa chua ?"

Sở Trường Phong cũng chút thèm,"Là mì canh cá, các con ăn nhiều một chút!"

Mì sợi từng bát từng bát đặt mặt mấy tiểu gia hỏa.

Có muỗng đũa, đồng loạt múc một muỗng canh cá thơm ngon uống một ngụm.

Nóng hổi, thơm ngào ngạt.

"Uống thật ngon!" Sở Cẩm Chu híp mắt khen ngợi.

Sở Cẩm Niên: "Ca ca, ngươi thích ăn cá nhất! Ngươi ăn nhiều một chút!"

Tiểu Bảo rúc bên cạnh Sở Cẩm Chu, cái đầu nhỏ cọ cọ cánh tay cữu cữu,"Chu Chu cữu cữu... ăn! Của con cũng cho cữu cữu ăn!"

Sở Cẩm Chu xoa đầu nó,"Ngoan, cữu cữu cũng nhiều, cữu cữu ăn của ."

Tiểu Bảo , cầm đũa, vụng về gắp một miếng cá thái lát run rẩy đặt trong bát cữu cữu,"Ăn!"

Tiểu gia hỏa , Chu Chu cữu cữu là ân nhân cứu mạng của nó!

Ân nhân ca ca chính là cữu cữu nhất thế gian!

Nó sẽ đối xử với cữu cữu thật !

"Cảm ơn Tiểu Bảo."

Sở Cẩm Chu mới xong, mấy Sở Cẩm Niên cũng học theo, mỗi gắp một đũa cá thái lát đặt trong bát của nó.

"Ca ca, ăn!"

"Chu Chu, ngươi ăn ! Ngươi thích ăn cá nhất!"

Bát mì của Sở Cẩm Chu vốn sắp đầy càng đầy, nó nhíu mày, vốn trả cho , nhưng ánh mắt lấp lánh, tràn ngập chờ mong của bọn họ, nó nên lời cự tuyệt.

"Cảm ơn !"

Thẩm Chỉ bưng sữa dê nóng hổi , Sở Cẩm Châu ăn một miếng thịt cá.

Thịt cá mềm tươi, còn mang theo mùi dưa chua, nó híp mắt, rung đùi đắc ý.

Thẩm Chỉ , đặt sữa dê lên bàn, múc cho bọn chúng mỗi một chén.

"Ăn mì sợi, cũng uống sữa dê."

Sở Cẩm Chu hai mắt sáng lên nàng,"Nương-"

Thẩm Chỉ sờ sờ đầu nó,"Có thích , mùi vị mà con thích ?"

Sở Cẩm Chu gật đầu thật mạnh,"Vâng! Ăn ngon nhất!"

Nó hút một ngụm mì sợi dai mềm, ăn thật ngon!

TBC

"Thích là ."

Bọn nhỏ ăn vui vẻ, Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong cũng bắt đầu ăn mì.

Không là hôm nay mì sợi quá dai ngon, cá thái lát quá tươi mới, là canh cá quá dễ uống, hai đều cảm thấy đây là bữa ăn ngon nhất mà họ từng trong suốt thời gian qua.

Ăn mì xong, mấy tiểu gia hỏa uống sữa dê, sữa dê nấu qua, còn bỏ thêm đường.

Mặc dù vị lạ nhưng bọn chúng vẫn uống hết.

Ăn sáng xong, vốn đến tiệm cơm bận việc, nhưng Thẩm Chỉ .

Không cả, bây giờ tiệm cơm còn quan trọng.

Lúc nàng chỉ ở cùng Chu Chu nhà nàng.

Sở Trường Phong càng như thế.

Hôm nay thời tiết , nhiệt độ cũng cao, hai dứt khoát nấu hai thùng lớn nước linh tuyền, tắm rửa cho ba tiểu gia hỏa trong nhà cùng với Tiểu Bảo.

Ngưu Ngưu và Thạch Đầu mang theo Tam Nha về nhà, Tiểu Bảo cái gì cũng , ôm lấy tay Sở Cẩm Chu, đầu hận thể chôn trong lòng cữu cữu, Ngưu Ngưu ôm nó cũng ôm .

Cuối cùng chỉ thể để Tiểu Bảo ở nơi đây, tiểu gia hỏa trông giống như đang ăn vạ ân nhân cứu mạng của .

Sở Cẩm Chu cũng vui vẻ mang theo nó, vì thế đại đội tắm rửa thêm một .

Hai một đội ngâm trong thùng tắm, Sở Trường Phong cùng Thẩm Chỉ đều tự cầm ghế ở bên cạnh thùng tắm chà lưng cho bọn chúng.

"Ai da! Cha! Cha nhẹ một chút! Con đau!" Sở Cẩm Niên đau đến nhe răng trợn mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-265.html.]

Sở Trường Phong chỉ thể thu một chút lực độ, trong miệng vẫn buông tha,"Niên Niên, hôm con mới tắm, hôm nay liền bẩn như ? Con xem, chà xát thật nhiều bùn!"

Sở Cẩm Niên ngượng ngùng, nhỏ giọng ngập ngừng: "Bởi vì hôm qua con tìm ca ca nha, con rừng cây cho nên mới bẩn."

"Hơn nữa." Nó đắc ý vểnh cái miệng nhỏ nhắn,"Con là đại công thần! Là con dẫn tìm ca ca! Là con! Không tin hỏi Mộc Mộc !"

Mộc Mộc đang ngâm thoải mái , vội vàng mở mắt,"Âng! đúng ! Nhờ Niên Niên dẫn chúng con đó!"

Sở Trường Phong xoa xoa lỗ tai nhỏ của Sở Cẩm Niên,"Được , cho con đắc ý, con là công thần! Bất quá con quá bẩn, chà xát thật sạch!"

"A!!!" Tiểu gia hỏa kêu rên.

Bên phía Thẩm Chỉ, động tác dịu dàng hơn nhiều.

Sở Cẩm Chu tuy ngày hôm qua tắm rửa, cũng chà xát, vẫn chút bẩn, nhưng nàng cũng chỉ thể nhẹ nhàng chà xát.

Trên tiểu gia hỏa vết thương, thể đụng vết thương.

Tiểu Bảo trong thùng tắm, thể nhỏ nhắn núp lưng Sở Cẩm Chu, cũng dùng bàn tay nhỏ bé chà lưng cho Sở Cẩm Chu, chà đến thở hổn hển.

Sau lưng vết thương gì, sức lực của Tiểu Bảo cũng nhỏ, Thẩm Chỉ liền mặc kệ nó.

Chà xát cho Sở Cẩm Chu xong, Thẩm Chỉ xách Tiểu Bảo tới.

Tiểu gia hỏa ngơ ngác nàng, đầu nhỏ ướt sũng, giống như một con ch.ó nhỏ ướt mưa.

Thẩm Chỉ , gội đầu cho nó, chà cho nó, động tác cũng nhẹ nhàng.

Tiểu Bảo ngoan, gội đầu liền ngoan ngoãn nhắm mắt, chà cánh tay liền ngoan ngoãn vươn , chút đau cũng chỉ là nhíu mày, đều lên tiếng.

Chỉ trong chốc lát liền tắm rửa sạch sẽ.

"Sở Trường Phong! Chàng xong ? Hai bảo bối của tắm rửa sạch sẽ !"

Sở Trường Phong đang nắm chân nhỏ của Mộc Mộc, dùng sức chà.

Vừa thấy Sở Cẩm Niên nhe răng kêu loạn, tiểu gia hỏa còn đắc ý, hiện tại giống như là bóp chặt cổ họng, đáng thương rên rỉ.

"Cha... Thật sự đau quá..."

Mộc Mộc ủy khuất đạp chân, nó bao giờ cha tắm rửa cho nó nữa!

Sở Cẩm Niên che miệng ha ha, Mộc Mộc trừng mắt nó bao nhiêu ,"Niên Niên! Ngươi chờ đó! Ngươi dám !"

"Lêu lêu lêu!" Sở Cẩm Niên mặt quỷ,"Ai bảo ngươi ! Ngươi còn lớn tiếng!"

"Ngươi lớn tiếng hơn!"

"Ngươi mới là lớn tiếng hơn!"

"Ngươi!"

"Ngươi!"

Sở Trường Phong chậc lưỡi, đ.á.n.h m.ô.n.g mỗi đứa một cái,"Ngoan một chút! Ồn ào cái gì!"

"Hừ!"

"Hừ!"

Hai tiểu gia hỏa cãi nữa, bĩu môi đối phương.

Đáng ghét!

Hôm nay bọn chúng sẽ chơi với !

Tắm rửa xong, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ mang theo mấy tiểu gia hỏa tưới nước cho hoa cỏ và cây ăn quả trong sân.

Đang tưới nước, Sở Cẩm Chu bỗng nhiên : "Nương, cây quả kìa! Là quả đào! Còn từng chùm từng chùm quả nhỏ!"

Mấy ngày nay bận rộn, cũng chú ý, Thẩm Chỉ chắc năm nay du đào và cherry thể kết quả .

thì chúng cũng rời khỏi gian, chỉ là thường xuyên tưới nước suối mà thôi, ngờ tới thật sự kết quả.

"Oa! Vậy là chúng sắp ăn du đào !" Sở Cẩm Niên kích động .

Thẩm Chỉ: "Đến lúc đó, còn thể ủ rượu trái cây!"

suy nghĩ qua, mở tiệm cơm, mở quán nướng, rượu hoặc là đồ uống đều là thể thiếu.

Loại rượu trắng mà nàng hứa với Sở Khiếu cũng thể ủ một chút, rượu trái cây càng ủ.

Rượu trái cây ngon, độ cồn thấp, nữ nhân cũng thể uống.

Những cây ăn quả trong gian chín sớm hơn mấy cây , tính toán thời gian, chắc cũng còn bao lâu.

 

Loading...