Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong một tay bế Sở Cẩm Chu lên."Nhìn thử xem, kết quả nhiều ?"

"Nhiều! Có thật nhiều thật nhiều, chừng chúng đều ăn hết!"

Sở Trường Phong: "Đến lúc đó Chu Chu của chúng ăn nhiều một chút!"

"Âng!"

Tiểu t.ử ôm cổ Sở Trường Phong, chằm chằm cây cối một lúc, tùy ý cúi đầu xuống, thấy cái gì, ánh mắt đột nhiên trì trệ.

Nó sờ sờ đầu Sở Trường Phong, kéo tóc lên kỹ.

Sở Trường Phong nghiêng đầu,"Chu Chu, ? Sao ôm đầu cha buông?"

"Cha... ... tóc bạc? Có... thật nhiều..."

Sở Trường Phong vốn buộc hết tóc lên, mới đầu tóc nửa trắng, bây giờ sự nuôi dưỡng của nước linh tuyền mỗi ngày, dần dần trở nên đen , đen nhiều .

đối với Sở Cẩm Chu từng thấy qua mà , vẫn là nhiều.

"Cha, đây là chuyện gì xảy a? Tại nhiều như ?"

Nó vội vàng ,"Trước tóc bạc... cha..."

Sở Trường Phong vuốt ve đầu nhỏ của nó, dỗ dành : "Không , cha , chỉ là thêm vài sợi tóc bạc mà thôi, uống chút nước suối thần kỳ của nương con nhanh sẽ khỏi."

Sở Cẩm Chu luôn cảm thấy trong nhất định là xảy chuyện gì quan trọng, nếu sẽ như .

"Cha... đừng gạt con... con ở bên cạnh , rốt cuộc xảy chuyện gì ?"

"Không gì, đường nguy hiểm, cha quá lo âu, cho nên mới như ."

Sở Cẩm Chu nhíu mày, cũng tin .

Từ trong lòng Sở Trường Phong xuống, Sở Cẩm Chu lặng lẽ lôi kéo Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc trốn trong phòng nhỏ.

"Ca ca, ?"

"Ngươi cùng chúng chuyện bí mật ?"

Sở Cẩm Chu: "Tại tóc của cha biến thành màu trắng nhiều như ?"

Niên Niên và Mộc Mộc sửng sốt.

"Hai các ngươi đừng gạt , rốt cuộc là chuyện gì xảy ?"

Chớp mắt mấy cái, đáy mắt Sở Cẩm Niên nổi lên nước mắt,"Bởi vì... bởi vì ..."

Sở Cẩm Chu trừng mắt, chút thể tin .

Mộc Mộc cũng nhăn mặt, nghĩ đến thời gian Niên Niên thương, cha suy sút dày vò như thế nào, trong lòng nó cũng cảm thấy khó chịu.

Sở Cẩm Niên: "Chúng đều cho rằng ca ca... ngươi c.h.ế.t , cha tìm về một bộ hài cốt trẻ con, chúng tưởng rằng đó là ngươi, đó nương đem xương cốt hỏa táng, đặt tro cốt ở trong hộp nhỏ, vẫn luôn do cùng Mộc Mộc bảo quản, đó..."

Giọng của Sở Cẩm Niên chút run rẩy,"Gặp ... Bọn họ cướp tro cốt... còn dùng d.a.o cắm lưng ... suýt nữa thì c.h.ế.t ..."

Đôi mắt Sở Cẩm Chu hung hăng run rẩy, vội vàng kéo quần áo Sở Cẩm Niên,"Vết thương ? Vết thương ở ? Bây giờ ngươi khỏi ? Còn đau ?"

Sở Cẩm Niên ủy khuất ôm lấy ca ca,"Ta khỏi , nương đặt ở trong nước suối, ngâm thật lâu thật lâu, đó mới khỏe ."

Mộc Mộc: "Ca ca, ngươi cứ yên tâm , Niên Niên khỏi , tóc cha cũng sẽ khôi phục ."

Sở Cẩm Chu nhẹ nhàng thở , nhưng vẫn đau lòng cho .

"Sao ngươi ... đáng thương như . ." Nó nghĩ đến suýt nữa c.h.ế.t, tâm tình liền vô cùng khó chịu.

Sở Cẩm Niên ngây ngô một tiếng,"Bọn họ cướp ca ca , mới cho bọn họ, bản lĩnh thì bước qua t.h.i t.h.ể của !"

hùng hồn, Sở Cẩm Chu gõ đầu một cái.

"Nói hươu vượn!"

Sở Cẩm Niên ôm đầu, ủy khuất,"Ca ca!"

Sở Cẩm Chu lôi kéo bàn tay nhỏ của hai bọn họ,"Đi, chúng ngoài ."

Buổi tối, Thẩm Chỉ nấu nước linh tuyền, Sở Trường Phong gần như là hai ngày sẽ dùng nước gội đầu, hôm nay đến giờ.

Lúc gội đầu còn mát xa một chút, cho nên cơ bản đều là Thẩm Chỉ giúp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-266.html.]

Sở Trường Phong quen thuộc băng ghế, đầu lót một cái gối nhỏ, sợi tóc nửa trắng rủ xuống trong thùng gỗ nóng hổi.

Mấy tiểu gia hỏa thấy, liền chạy tới.

Sở Cẩm Niên xắn tay áo lên,"Nương, để con! Đã , để con mà!"

Thẩm Chỉ cũng cự tuyệt, nhường chỗ cho nó.

Tiểu gia hỏa thuần thục vẩy nước nóng tưới lên da đầu Sở Trường Phong, bàn tay nhỏ bé mềm mại nhẹ nhàng mát xa cho .

TBC

Nước suối tiếp xúc với da đầu, nó ấn xoa.

Sở Cẩm Niên nhiều , nó thuần thục.

, đều là vì nó, tóc của cha mới biến thành như thế .

cố gắng hết sức mới !

Mộc Mộc cũng giúp, nó cũng giúp vài , nhưng Sở Cẩm Niên bá đạo, chỉ tự .

Sở Cẩm Chu một hồi, vỗ vỗ bả vai ,"Niên Niên, để ."

"Ca ca, , ngươi sẽ , theo nương học lâu , !"

"Tay ngươi sức lực yếu, để ca ca cho."

"Được ." Tiểu gia hỏa chỉ thể nhường qua một bên.

Sở Cẩm Chu chiếc ghế nhỏ cạnh thùng gỗ, học theo thủ pháp của Sở Cẩm Niên, nhẹ nhàng xoa bóp.

"Cha, như ? Như đau ?"

Sở Trường Phong nhếch miệng ,"Không đau, hề đau, thoải mái."

Sở Cẩm Chu ngại ngùng , đau lòng những sợi tóc bạc , nó ngẩng đầu Thẩm Chỉ đang bên cạnh,"Nương, tóc của cha còn bao lâu nữa mới thể đen ?"

Thẩm Chỉ: "Sẽ nhanh thôi, đừng lo lắng, chỉ cần mỗi ngày kiên trì, sẽ sớm khỏi thôi, thương đều thể chữa khỏi, tóc bạc cũng việc khó."

Sở Cẩm Chu thở dài, vẫn cần lâu.

Lúc cha tóc đen , nó cũng cha vẫn mãi như , vì thế đành sức xoa bóp.

Sở Trường Phong híp mắt, hưởng thụ.

Chàng bây giờ là đều thả lỏng.

Con trai nhỏ cùng con trai lớn của đều bình an ở bên cạnh , nỗi đua trong lòng từ hôm qua cũng tan thành mây khói.

Thẩm Chỉ ở một bên khóe miệng mang theo nụ , đôi mắt tràn đầy niềm vui, bỗng nhiên cảm thấy mũi cay cay.

Buổi tối hôm nay, ba tiểu gia hỏa hình như nhiều chuyện để , cũng ngủ cùng Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ.

Hai liền trở về phòng ngủ.

Không tiếng líu ríu của bọn nhỏ, chút quen.

Ngồi ở bên giường, Thẩm Chỉ nghiêng đầu tựa vai .

Sở Trường Phong ôm eo nàng, ngã về phía .

Nằm ở giường, Thẩm Chỉ bỗng nhiên nở nụ , tiếng của nàng vô cùng mềm mại.

Sở Trường Phong nghiêng đầu nàng,"Có vui vẻ ?"

Thẩm Chỉ ôm lấy cánh tay , dùng sức gật đầu,"Rất vui vui!"

Sở Trường Phong: "Ta cũng vui." Chàng cọ cọ đầu và nàng,"Chỉ Chỉ... nàng xem, tất cả là một giấc mơ ?"

"Không , mơ." Khóe miệng nàng cong lên,"Hôm nay xác nhận vô ."

Sở Trường Phong im lặng một lúc, bỗng nhiên ôm chặt nàng, đầu cọ n.g.ự.c nàng, dùng sức hít.

Cuối cùng vùi mặt n.g.ự.c nàng, to.

Thẩm Chỉ dịu dàng vuốt ve đầu , mặt mày cong cong,"Đã cha mà còn kích động ấu trĩ như ?"

"Ta vui..." Sở Trường Phong khẽ khàng ,"Đã lâu vui như , thể lên thể , cũng vui như bây giờ."

 

Loading...