Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:22
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hầu hết bọn họ đều giới thiệu bởi những ăn đó. Những đó khen tiệm cơm trời đất , còn là mỹ vị tuyệt đỉnh thế gian, bằng bọn họ cũng sẽ xếp hàng lâu như , ai bán hết.

Bọn họ từng thấy qua cửa hàng nào chủ động đuổi khách !

cho dù tình nguyện, nấu ăn, bọn họ cũng biện pháp.

Lại qua nửa canh giờ, tất cả khách nhân đều ăn xong, bắt đầu quét dọn vệ sinh, đó về nhà.

Lần Sở Trường Phong mua dê về còn ăn, Thẩm Chỉ định hôm nay trở về ăn lẩu thịt dê, bọn nhỏ lâu ăn, chắc là thèm .

Chỉ là về đến nhà, bọn họ đột nhiên phát hiện cửa sân nhà một đống , họ ngửa đầu thầm, đang thảo luận cái gì.

Trong lòng Thẩm Chỉ căng thẳng, bọn nhỏ vẫn còn ở nhà!

Mọi vội vàng qua .

"Xin hỏi, các ngươi tụ tập cửa nhà ? Có chuyện gì ?"

Mọi mặt đỏ lên, cũng nghị luận nữa.

Im lặng trong chốc lát, một trong đó đ.á.n.h bạo hỏi: "Cây mà các ngươi trồng là cây gì? Sao quả? Các ngươi trồng như thế nào ?"

Phải rằng khí hậu nơi của bọn họ căn bản trồng cây ăn quả.

Kỳ thật mấy ngày bọn họ thấy mấy mới tới , thấy họ trồng cây ăn quả trong sân, lưng nhạo thật lâu.

Người nơi khác chính là nơi khác, họ cũng xem đây là nơi nào, còn vọng tưởng trồng cây.

Tuy nhiên, vài ngày trôi qua, sự thật đ.á.n.h mặt bọn họ.

Người nhà trồng cây chỉ càng ngày càng tươi , càng ngày càng tràn đầu sức sống, thậm chí còn bắt đầu kết quả!

Làm bọn họ khiếp sợ cho !

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong liếc , hai trăm triệu nghĩ tới bọn họ đang cây, chút dở dở .

"Chúng cũng , chính là tùy tiện gieo xuống, cũng ngờ nó thể sống ."

Mọi vẻ mặt hoài nghi bọn họ,"Vậy mấy cây các ngươi lấy từ ?"

Sở Trường Phong: "Đã còn, đây là mấy cây cuối cùng mà tốn tiền mua ."

Mọi xong, nhíu nhíu mày, cũng lọt .

Bất quá hỏi kết quả gì, bọn họ cây ăn quả một chút, liền rời .

Lúc rời trong miệng còn thầm,"Chúng nên trồng thử một chút ?"

"Nhà còn hạt giống, thử xem! Nếu như thể trồng một gốc cây ăn quả, thì quá !"

Bọn họ chuyện, bóng dáng dần dần xa.

Thẩm Chỉ ngẩng đầu thoáng qua cây ăn quả nhà , suy nghĩ một lúc sân.

Hôm nay các lớn ở đây, Lâm gia gia liền tới, lúc ông đang chơi đùa cùng mấy tiểu gia hỏa.

Cũng ông đang kể chuyện xưa gì, đem mấy tiểu gia hỏa dỗ đến xoay quanh, cả đám đến dừng .

Thấy Thẩm Chỉ và trở về, hai mắt mấy tiểu gia hỏa phát sáng.

"Cha nương, cuối cùng cũng về !

"Chúng con cũng theo đến tiệm cơm ? Chúng con thể giúp rửa rau, rửa chén, cái gì cũng !"

Những việc bọn chúng cũng từng , từng đều nóng lòng thử, ở nhà đợi!

Thẩm Chỉ xoa xoa mặt bọn chúng,"Vậy , thể Chu Chu , ngoan ngoãn ở nhà, Niên Niên và Mộc Mộc ở nhà với ca ca, các con ngoan."

Nghe lời , Niên Niên và Mộc Mộc lập tức ầm ĩ nữa,"Được , chúng con ở nhà với ca ca, cả!"

"Ngoan."

Lâm gia gia bọn họ thôi, do dự hồi lâu, cuối cùng mở miệng,"Thẩm Chỉ nha đầu, còn thể đậu hũ cho các ngươi ?"

Thẩm Chỉ gật đầu,"Đương nhiên ! Ngài , cũng tìm ngài."

Lâm gia gia trong lòng vui vẻ, hiện tại ông ngứa tay đến , thật sự thể rảnh rỗi nổi nữa, nhất định tìm việc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-270.html.]

Thẩm Chỉ và Lâm gia gia bàn bạc một chút về chuyện đậu hũ.

Nàng đang cân nhắc để cho lão nhân gia mỗi ngày một mẻ đậu hũ, một phần cung cấp cho tiệm cơm nấu ăn, một phần thể thành đậu hũ thối, để cho Lâm gia gia mở một quán nhỏ bán đậu hũ thối.

Như cũng sẽ mệt mỏi, lão nhân gia mỗi ngày còn thể kiếm chút tiền.

"Đậu hũ thối? Là cái gì?"

Lâm gia gia ngẩn ,"Là một loại đồ ăn vặt ? Ta đồ ăn, chỉ sợ sẽ ai mua?"

"Mỗi ngày bán đậu hũ thối, ngài cũng sẽ cảm thấy nhàm chán, còn thể kiếm chút tiền, dưỡng lão cũng ."

Lâm gia gia sửng sốt hồi lâu.

Dưỡng lão?

Ông vốn nghĩ sống ngày nào ngày đó, bao giờ nghĩ đến chuyện dưỡng lão cả.

Mấy tiểu gia hỏa ở bên cạnh , trong đầu đều là đậu hũ thối.

Nương đậu hũ thối là một loại đồ ăn vặt, nó vị như thế nào? Có đặc biệt ngon ?

Bọn chúng lặng lẽ nuốt nước miếng, ăn!

Nếu Thẩm Chỉ như , Lâm gia gia cũng trì hoãn, lúc liền ngoài mua đậu nành.

Đậu nành bên tương đối rẻ, rẻ hơn so với huyện Lâm Hà bọn họ bán.

Cứ như , chi phí giảm xuống.

Mua đậu nành xong, ông lập tức mang về ngâm.

Cối đá cũng chuẩn sẵn, chỉ đợi sáng sớm hôm dậy thôi!

Mộc Mộc chạy đến bên cạnh từ lúc nào, nó ở trong sân của Lâm gia gia tới lui giúp đỡ.

Lâm gia gia thỉnh thoảng sờ sờ cái đầu nhỏ của nó,"Cháu ngoan, , gia gia chuẩn xong !"

Mộc Mộc lau mồ hôi trán,"Vậy con giúp cha và nương, giúp bọn họ rửa rau!"

TBC

Nói xong, liền chạy mất.

Lâm gia gia bất đắc dĩ lắc đầu, tiểu gia hỏa chạy cũng quá nhanh!

Ở bên cạnh, Sở Trường Phong đang định thịt dê, nhưng còn động đao, Trương Tuyết Mai dắt Tiểu Bảo tới.

"Tẩu tử, ca, các ngươi đừng nấu cơm, hôm nay cha mua ít thịt bò thịt dê, thịt nướng, bảo các ngươi qua ăn, thuận tiện nếm thử hương vị xem !"

Thẩm Chỉ: "Chúng nhiều như , thịt dê đủ ? lúc nhà thịt dê! Có thể mang qua."

Trương Tuyết Mai vội vàng lắc đầu,"Mua nhiều! Mọi yên tâm !"

Tiểu Bảo mở cánh tay nhỏ , khoa trương : "Thật sự nhiều! Thật nhiều thật nhiều!"

Tất cả đều tiểu gia hỏa chọc , Sở Cẩm Niên còn sờ sờ đầu nhỏ của nó, hôn lên khuôn mặt nhỏ của nó một cái,"Tiểu Bảo ngoan, thật nhiều thật nhiều là bao nhiêu?"

Tiểu Bảo ngẩn , thật nhiều thật nhiều, nhiều đến mức nó cũng !

"Ha ha ha..." Sở Cẩm Niên chống nạnh to.

Tiểu Bảo gãi đầu, cũng theo, một lúc cảm thấy chút thẹn thùng, lặng lẽ trốn lưng Sở Cẩm Chu.

Sở Cẩm Chu che chở nó, sờ cái đầu nhỏ của nó.

Sở Trường Phong mấy tiểu gia hỏa một cái, cũng thịt dê nữa,"Vậy hôm nay qua bên các ngươi ăn!"

Thẩm Chỉ: "Bên các ngươi chắc còn bột ớt nữa, để mang qua, tiện thể mang thêm chút rau dưa!"

Trương Tuyết Mai gật đầu,"Cũng !"

Bột ớt nhà bọn họ quả thật sắp hết, dê nướng và thịt bò nướng ớt là , luôn cảm giác thiếu chút gì đó.

Mang theo rau dưa và bột ớt, gọi thêm Lâm gia gia, cùng đến nhà Trương đại nương.

Ở giữa nhà Trương đại nương và Sở gia là một hộ dân bản địa, nhưng cái cũng khác gì hàng xóm sát vách cả.

 

Loading...