Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở bên .

Bọn Sở Cẩm Chu theo A Đồ và A Bắc thảo nguyên, bên cạnh là bầy dê đang ăn cỏ.

Bầu trời xanh thẳm trong suốt, giống như đưa tay là thể chạm tới.

"Ta đuổi dê, đem chúng nó đuổi đến nơi khác."

Một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi lên, , mấy tiểu gia hỏa vây quanh nhao nhao bò dậy, đuổi theo bước chân của , hỗ trợ cùng đuổi dê."

Bầy dê tản bốn phía, chừng hơn một trăm con, mấy tiểu gia hỏa tản , đuổi bầy dê về phía .

Sở Cẩm Chu híp mắt , bầy dê liền cảm thấy vui vẻ.

Đi về phía , bầy dê chậm rãi tụ , định tìm hai , đột nhiên thấy cái gì, bước chân nó dừng .

Cách đó xa giống như là mấy đang , bọn họ ngổn ngang, trông giống như là nghỉ ngơi, ngược giống c.h.ế.t.

Chạy đến bên cạnh đám , Sở Cẩm Chu dừng bước, cúi đầu kiểm tra một chút, quần áo bọn họ bẩn thỉu, lộn xộn, ăn mặc trông giống như Trung Nguyên.

Nó nuốt nuốt nước miếng, cúi xuống vén mái tóc che khuất khuôn mặt của một lên, lộ gương mặt chút bẩn.

Gương mặt trông chút quen thuộc...

Vội vàng thăm dò một chút, nó phát hiện vẫn còn thở.

vội vàng xem mấy khác, bọn họ đều còn sống, chỉ là thở yếu ớt

Kiểm tra mặt bọn họ một chút, vẻ mặt Sở Cẩm Chu dần dần nghiêm túc.

Nó nhớ !!

Đây là... Đây là các bằng hữu của cha, là các cha nuôi!

Bọn họ tới nhà vài , mặc dù nó nhớ rõ lắm, nhưng nó vẫn nhận Võ Nhai!

Trong lòng nó đại chấn!

Bọn họ trông giống như là sắp c.h.ế.t, nếu còn chậm trễ thì e rằng sẽ cứu nữa.

Nó bình tĩnh , vội vàng lấy bình nước trong túi .

Trong bình nước là nước thần tiên mà nương chuẩn cho nó, cũng bọn họ uống tác dụng .

Nó chỉ thể ôm thái độ thử một .

Lần lượt đút mấy ngụm nước linh tuyền, bọn họ vẫn ngủ say như cũ.

Sở Cẩm Chu còn cách nào khác, hiện tại nơi chỉ các và ca ca của A Đồ, mà ca ca của A Đồ chỉ thể mang một , nhưng còn chăn dê.

Không ! Phải về nhà tìm cha!

"Niên Niên! Mộc Mộc! Các ngươi mau tới đây!"

Nó hô to một tiếng, mấy tiểu gia hỏa ở một hướng khác vội vàng chạy tới.

"Ca ca, ..."

Sở Cẩm Niên còn hỏi xong, thấy những mặt ca ca.

"Ca ca, bọn họ là ai? Bọn họ ? Đều c.h.ế.t ?"

TBC

A Đồ và A Bắc vội vàng tới gần, bọn họ một chút, : "Chưa c.h.ế.t! Vẫn còn sống."

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc tới gần một chút.

Sở Cẩm Chu: "Là nhóm cha nuôi."

Sở Cẩm Niên trừng mắt,"Các bộ khoái lão gia?!"

Sở Cẩm Chu gật đầu.

"A Đồ, A Bắc, những đều là nhà của chúng , nhất định trở về cho cha , để cha tới mang bọn họ về!"

"Vậy... Vậy các ngươi mau trở về !"

Bọn họ hiện tại đang ở thảo nguyên ngay bên ngoài thành Bắc Dương, trở về cũng nhanh.

"A Đồ, A Bắc, các ngươi với A Lặc ca ca một tiếng, giúp chúng trông chừng bọn họ, chúng nhanh sẽ trở !"

Nói xong, nó liền mang theo hai chạy mất.

Ba tiểu gia hỏa một đường chạy thật nhanh thành, chạy một hồi lâu, cuối cùng cũng đến tiệm cơm nhà .

Thở hổn hển hai , bọn chúng nhanh chóng chạy .

"Cha nương!

"Cha nương! Gia gia nãi nãi!"

Đột nhiên vang lên tiếng của bọn nhãi con trong nhà, Sở Trường Phong vội vàng .

"Các con chăn dê ? Sao đột nhiên trở về? Tự trở về? Không cho các con tự trở về ?"

"Cha! Hiện tại... Không lúc chuyện đó!" Sở Cẩm Chu thở hổn hển,"Con... lúc chúng con chăn dê thấy... thấy nhóm cha nuôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-276.html.]

Sở Trường Phong giật .

Mộc Mộc: "Là cha nuôi bộ khoái!"

Sở Cẩm Niên sức gật đầu,"! Bọn họ đều ở đây! bọn họ đều thương!"

"Cái gì?!"

Sở Trường Phong vội vàng chạy phòng bếp một tiếng, liền .

Sở Trường Phong một tay ôm lấy Sở Cẩm Chu,"Niên Niên, Mộc Mộc, các con ngoan ngoãn ở chỗ , cha mang theo ca ca chỉ đường, nhanh chóng cứu bọn họ!"

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc vốn cũng theo, nhưng bọn chúng chạy quá lâu, quá mệt mỏi!

Sở Trường Phong ôm Sở Cẩm Chu, nhanh chóng về nhà lấy xe ngựa, mang theo Sở Cẩm Chu khỏi thành.

Sở Cẩm Chu chỉ đường, nhanh tới thảo nguyên chăn dê .

"Cha! Con thấy ! A Đồ và A Bắc còn ở đó! A Lặc ca cũng ở đó!"

Sở Trường Phong lập tức chạy về phía bọn họ, đến nơi, liền thấy mấy đang mặt đất.

Nhìn thấy bọn họ, thở của đều chậm .

Trên còn mang theo máu... Cũng tình huống thế nào.

Xuống xe ngựa, vội vàng kiểm tra một chút.

Đều còn thở!

A Lặc vội vàng giúp đưa mấy Võ Nhai lên xe ngựa.

Sở Trường Phong dám trì hoãn, vội vàng đ.á.n.h xe ngựa trở về thành.

Thẩm Chỉ ở trong tiệm cơm hai tiểu gia hỏa , tình hình của mấy Võ Nhai , dù hôm nay đồ ăn trong tiệm cũng bán gần hết, liền quyết định đóng cửa sớm, vội vã trở về nhà.

Khi Sở Trường Phong về đến nhà, nàng đợi sẵn.

"Trường Phong, ? Bọn họ thế nào ?"

Sở Trường Phong gật gật đầu,"Bị thương khá nghiêm trọng!"

"Mau đỡ bọn họ trong nhà!"

Sắp xếp xong cho bọn họ xong, Thẩm Chỉ đưa lá cầm m.á.u trộn với nước linh tuyền cho Sở Trường Phong,"Chàng bôi t.h.u.ố.c cho bọn họ , cho bọn họ uống chút nước suối."

Sở Trường Phong gật gật đầu, nhận t.h.u.ố.c liền phòng.

Vết thương bọn họ trông giống mới gần đây, ít nhất hơn một tháng, chỉ vì xử lý kịp thời cho nên nhiễm trùng mưng mủ.

Sở Trường Phong chỉ thể cắt bỏ hết phần thịt thối bôi t.h.u.ố.c lên.

Vừa bôi thuốc, những vết thương , nhịn thở dài.

Chàng đại khái đoán những vết thương lẽ đều là ở huyện Lâm Hà.

Bọn họ lẽ chiến trường, vết tên bắn, vết đao, chỉ thể là chiến trường mới thương như .

Sở Trường Phong khỏi phòng, Thẩm Chỉ vội vàng hỏi: "Thế nào? Bị thương nghiêm trọng ?"

Sở Trường Phong thở dài,"Vốn quá nghiêm trọng, nhưng kéo dài quá lâu nên đều nhiễm trùng thối rữa."

Thẩm Chỉ nhíu chặt mày.

" xử lý , ."

Mấy tiểu gia hỏa xem một chút, Sở Trường Phong ngăn cản.

"Các con đừng quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi, ngoan ngoãn ."

Chàng như , bọn nhỏ liền ngoan ngoãn gật đầu.

Qua ba ngày, bọn họ mới dần dần tỉnh .

Võ Nhai mở mắt , căn phòng xa lạ , lòng tràn đầy phòng , nhưng khi cửa mở , thấy Sở Cẩm Chu bưng đồ , sự phòng trong mắt lập tức biến thành vui mừng.

"Chu Chu!"

Đôi mắt Sở Cẩm Chu sáng ngời,"Cha nuôi! Người tỉnh ?! Con gọi cha!"

Nó đặt chén xuống, nhanh chóng gọi Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đến.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng kích động theo.

"Cha nuôi!"

Sở Cẩm Niên hô to một tiếng,"Cuối cùng cũng tỉnh !"

Võ Nhai đỏ vành mắt,"Trường Phong... Ta... cuối cùng cũng gặp các ngươi..."

Hắn những khác đang bên cạnh, trong lòng cảm kích thôi.

Hắn cho rằng bọn họ đều c.h.ế.t ở nửa đường, cho rằng cách nào gặp Sở Trường Phong.

Ai ngờ... đến cả ông trời cũng bọn họ c.h.ế.t a!

 

Loading...