Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, nàng thoải mái, ba tiểu gia hỏa vội vàng tiến đến bên cạnh nàng.

"Nương... Người uống t.h.u.ố.c ?"

"Nương, để con nấu nước cho ngâm chân nha?

"Nương, đùng nữa, xuống , chúng con sẽ chăm sóc !"

Ba đứa nhỏ bận rộn, đứa thì nấu nước cho nàng, đứa thì bóp vai cho nàng, ai cũng nhàn rỗi.

Sở Trường Phong ngược bọn nhỏ ghét bỏ, đuổi sang một bên.

Sở Cẩm Chu xổm mặt Thẩm Chỉ, nắm lấy chân của Thẩm Chỉ xoa bóp, nó cũng bụng nương thoải mái, xoa bóp chân tác dụng .

chắc chắn sẽ thoải mái hơn một chút.

Cúi đầu bàn tay nhỏ bé gầy gò đen nhánh của tiểu gia hỏa, Thẩm Chỉ đau lòng sờ sờ đầu nó,"Bảo bảo ngoan, con như ?"

Sở Cẩm Chu cau mày,"Nương, đừng nữa, chuyện cũng sẽ thoải mái, nếu thể con thoải mái, con một chữ cũng ."

Thẩm Chỉ xoa xoa mặt nó,"Bảo bảo ngoan, hôm nay uống nước linh tuyền ?"

"Uống ạ, con uống nước đều là uống nước thôi."

Thẩm Chỉ về phía Sở Trường Phong,"Chàng đừng ở đây nữa, nấu nước cho bọn nhãi con tắm ."

Ba tiểu gia hỏa mỗi ngày đều dùng nước linh tuyền để tắm, đặc biệt là Sở Cẩm Chu.

Mỗi đôi tay nhỏ bé , đôi mắt to phần đáng sợ của nó, cằm nhọn đến mức thể đ.â.m c.h.ế.t , trong lòng nàng liền khó chịu, hận thể ôm chặt vật nhỏ lòng.

Nàng để nó thể trở bộ dáng như .

Mỗi ngày nàng đều dồn hết tâm sức để nấu đồ ăn ngon cho nó, nhưng dường như dinh dưỡng một chút cũng lớn lên nó.

Kỳ thật, tiểu gia hỏa mới trở về hơn một tháng, cho dù bồi bổ cũng thể đột nhiên từ một con khỉ ốm biến thành một chú heo con trắng trẻo mập mạp .

nàng vẫn sốt ruột.

Ngâm chân xong, ba tiểu gia hỏa đều vây quanh bên cạnh nàng.

Thẩm Chỉ còn bướng bỉnh ôm lấy Sở Cẩm Chu, khi thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó, khi thì xoa xoa đầu nhỏ của nó.

Niên Niên và Mộc Mộc ở hai bên, đầu tựa cánh tay nàng.

Sở Cẩm Chu bất đắc dĩ thở dài,"Nương, giống như trẻ con ? Con lớn , nương ôm con sẽ khó chịu, hơn nữa còn thoải mái."

Thẩm Chỉ đặt cằm lên đầu nó,"Ôm bảo bối ngoan của , sẽ cảm thấy khó chịu."

Sở Cẩm Chu mím môi , gì nữa, chỉ nhẹ nhàng cọ cọ nàng.

Sở Cẩm Niên: "Nương, con và Mộc Mộc thì ? Chúng con là bảo bối ngoan của ? Chỉ ca ca thôi ?"

Tiểu gia hỏa liếc mắt, là một bình dấm chua nhỏ.

Mộc Mộc cũng mở miệng theo," , con và Niên Niên là bảo bối ngoan ?"

Thẩm Chỉ híp mắt ,"Phải, đều là bảo bối ngoan của , cần ghen tị, nương đều thích hết."

"Cha cũng thích!" Sở Trường Phong , một câu.

Chàng nấu nước tắm xong, nhận lấy con khỉ nhỏ gầy trong lòng Thẩm Chỉ, hai ba cái liền lột sạch ném trong thùng tắm.

Tiếp theo là hai con khỉ nhỏ khác.

Để cho bọn chúng ngâm , Sở Trường Phong ôm Thẩm Chỉ đùi , ôn nhu hỏi: "Thế nào? Còn khó chịu ? Có nôn nữa ?"

Thẩm Chỉ lắc đầu,"Vẫn , đừng như , lát nữa cha nương sẽ trở ."

Hai bọn họ mỗi ngày bận rộn ở trong tiệm cơm xong, liền đến tiệm thịt nướng giúp đỡ.

Chủ yếu tiệm thịt nướng mỗi ngày đều náo nhiệt, ở bên giúp đỡ kỳ thật là nhân tiện chơi.

Mấy ngày nay hai bọn họ ở tiệm thịt nướng quen vài bạn mới, mỗi ngày đều chơi một chút.

"Hiện tại bọn họ sẽ trở về, yên tâm ."

Nàng dựa lòng Sở Trường Phong, tấm lưng mỏng manh tựa lồng n.g.ự.c rộng lớn và ấm áp của , đột nhiên cảm thấy vô cùng an tâm và thỏa mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-281.html.]

Nàng nhịn đầu hôn lên môi một cái.

Sở Trường Phong cúi đầu hôn nàng, chỉ là hôn bao lâu, đám tiểu đậu đinh trong phòng tắm bắt đầu kêu la.

"Cha! Nhanh giúp chúng con tìm quần áo sạch!"

"Cha, con mặc áo lót mới của con!"

Sở Trường Phong thở dài, thả Thẩm Chỉ xuống, phòng nhỏ lục lọi quần áo.

Đem ba thằng nhóc sạch sẽ bọc kỹ, Sở Trường Phong nấu nước cho Thẩm Chỉ tắm.

Ba tiểu gia hỏa việc gì liền đến phòng khách xem tình huống của Võ Nhai và những khác.

Bọn họ tỉnh, chỉ là thương ở chân, thương ở tay, bọn họ cũng chỉ thể giường, thỉnh thoảng dựa đầu giường một chút.

"Cha nuôi! Sao xuống ngủ ?"

, nên , nương con như chân sẽ tê, vết thương dễ khôi phục."

"Ăn no quá, ngủ ." Võ Nhai giải thích.

Chiều nay, mấy tiểu gia hỏa mang cơm đến ăn cùng bọn họ, đồ ăn mang theo nhiều, bọn họ đều ăn no.

"Vậy chúng con sẽ chuyện phiếm với !"

Ba tiểu gia hỏa ở bên giường, ríu rít trò chuyện với bọn họ, còn Võ Nhai thì kể về những chuyện mà bọn họ trải qua đường , ba tiểu gia hỏa điều sửng sốt, lông mày nhỏ nhíu chặt.

"Mọi quá vất vả , chịu thật nhiều khổ..." Sở Cẩm Chu nhẹ giọng , nó xong, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc đồng loạt trừng mắt nó.

Sở Cẩm Chu vẻ mặt mờ mịt, no sai gì ?

Sở Cẩm Niên: "Ca ca, ngươi còn đồng tình với khác, ngươi chính xem, ngươi cho rằng hơn nhóm cha nuôi chỗ nào?"

Mộc Mộc: " ! Gầy đến mức thể ! Trên đều là... vết thương..."

Nói đến đây, giọng của Mộc Mộc chút run rẩy.

Mấy ngày nay Võ Nhai tự nhiên cũng chuyện của Sở Cẩm Chu.

tiểu gia hỏa trắng mập, tựa như một tiểu tiên đồng.

hiện tại, đen gầy đến mức Võ Nhai cũng nhận .

Lúc tỉnh , thấy tiểu gia hỏa, còn tưởng rằng là đứa nhỏ mà Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ nhặt đường.

Nghe hai như , Sở Cẩm Chu híp mắt, cũng thèm để ý,"Ta vất vả, thật đó, đường gặp , thuận lợi về đến nhà!"

Nhìn Sở Cẩm Chu quan tâm như , một chút cũng cảm thấy đáng thương, tất cả đều im lặng.

Một lát , Sở Cẩm Niên bĩu môi, vươn cánh tay sức ôm lấy Sở Cẩm Chu, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ lưng ca ca,"Ngươi là một đứa trẻ dối, ngươi là ca ca, gương cho chúng , mỗi ngày dối chứ?"

Mộc Mộc gật đầu, lôi kéo bàn tay nhỏ của Sở Cẩm Chu dùng sức xoa bóp," ! Rõ ràng lúc thấy chúng ngươi , còn nhớ chúng nữa."

Sở Cẩm Chu khẽ thở dài, nhưng hai mắt sáng lấp lánh,"Ta quên mất lúc đó khó chịu thế nào , chỉ cảm thấy bây giờ , về nhà, thứ đều cả."

Nó cảm thấy vô cùng thỏa mãn!

Vô cùng vô cùng!

Sở Cẩm Niên nhịn ôm lấy đầu ca ca, dùng sức hôn lên mặt ca ca một cái.

"Mộc Mộc! Ngươi cũng tới!" Chính hôn xong, còn về phía Mộc Mộc.

Mộc Mộc lập tức chu môi, hôn một cái thật kêu.

Sở Cẩm Niên hài lòng, còn Sở Cẩm Chu hai hôn đến ngơ ngác.

Võ Nhai và những khác nhịn mà bật .

Hậu tri hậu giác, Sở Cẩm Chu mới nhận hai đang an ủi nó, nhớ tới chuyện khi nó về nhà.

Vừa nghĩ đến những chuyện đó, bọn họ liền ôm nó hôn nó.

Sở Cẩm Chu cảm thấy tất cả là chuyện lâu lâu , nó cũng sắp quên mất .

TBC

 

Loading...