Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đại phu, nương t.ử của thế nào? Hai ngày nay nàng đều chút thoải mái, đôi khi đau bụng, ngày hôm qua còn buồn nôn, nôn khan."

Đại phu bắt mạch, Sở Trường Phong ở một bên tình huống.

Đại phu một cái, Thẩm Chỉ.

Hai đến chút mơ hồ.

TBC

"Đại phu, ? Nàng... Thân thể nàng ..." Suy đoán trong lòng Sở Trường Phong còn sót chút gì, lo lắng vô cùng.

Sẽ thật sự là bệnh gì chứ?

Đại phu bất đắc dĩ lắc đầu, bỗng nhiên khẽ : "Mang thai."

Lông mi Thẩm Chỉ run lên,"Mang... mang thai?!"

Sở Trường Phong nuốt nuốt nước miếng,"Thật sự mang thai, ngài gạt chứ?"

Đại phu lườm một cái,"Loại chuyện lừa ngươi gì?"

Sở Trường Phong mặc dù trong lòng suy đoán, nhưng cũng chỉ là một chút, căn bản dám nghĩ quá nhiều.

Không ngờ... là thật...

Sở Trường Phong kích động ôm lấy Thẩm Chỉ, hôn lên mặt nàng vài cái.

Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của , đại phu chậc một tiếng,"Đừng vui mừng quá sớm, đúng là mang thai, nhưng thiếu chút nữa xảy vấn đề!"

Sắc mặt Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ lập tức trắng bệch.

"Ta kê t.h.u.ố.c cho các ngươi ít t.h.u.ố.c an thai, trở về uống hai ngày, còn nữa..."

Đại phu về phía Sở Trường Phong,"Hiện tại t.h.a.i nhi mới hai tháng, cấm chuyện phòng the."

Hai tự nhiên , chút 囧.

"Nàng hiện tại t.h.a.i vị định, chính là vì chuyện , ngươi là trượng phu của nàng, nhớ kỹ thể bậy!"

Sở Trường Phong há miệng,"Ta... ... nàng... mang thai..."

Chàng cau mày, cúi đầu, bộ dáng áy náy.

Thẩm Chỉ nắm tay ,"Không việc gì ? Trở về sắc t.h.u.ố.c cho ."

"Được!"

Lấy t.h.u.ố.c xong, khỏi y quán, Sở Trường Phong cẩn thận đỡ Thẩm Chỉ, sợ xảy chuyện gì nữa.

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ : "Ta , yếu ớt đến ?"

Sở Trường Phong: "Vẫn... vẫn nên chú ý một chút ."

Hai về nhà, một hồi lâu cũng chuyện, đều đang tiêu hóa chuyện vui hai bọn họ sắp thêm một đứa con nữa.

Trong lòng Thẩm Chỉ còn vui, chỉ là...

Nàng sang còn đang ngẩn bên cạnh,"Chàng vui ? Sao một câu cũng ?"

"Ta... Ta... Ta vui..."

Sở Trường Phong nhỏ giọng : "Chỉ Chỉ, cho nên chúng sắp con gái , đúng ?"

"Cũng nhất định là con gái, chừng là con trai."

Nhất định là con gái, chúng ba đứa con trai ."

"Chuyện chúng thể quyết định ." Thẩm Chỉ bất đắc dĩ .

Trên mặt Sở Trường Phong dần hiện nụ ,"Ta cảm thấy chính là con gái!"

Dọc theo đường , khuôn mặt tươi của đặc biệt sáng lạn, gặp quen, đều sẽ thêm vài .

hỏi ông chủ Sở vui vẻ như , Sở Trường Phong khoát khoát tay, , loại chuyện vui ba tháng mới thể .

Về đến nhà, Sở Trường Phong cẩn thận đỡ nàng phòng ngủ,"Nàng ngủ thật ngon, nghỉ ngơi thật , sắc t.h.u.ố.c cho nàng!"

Thẩm Chỉ giường, híp mắt gật đầu.

Sở Trường Phong giống như một cơn gió chạy ngoài, trông như một đứa trẻ ngây thơ, Thẩm Chỉ khẽ một tiếng, sờ sờ bụng của .

Không ngờ mang thai...

Hy vọng giống như mong của , là một bé gái .

Khi ba tiểu gia hỏa trở về, cửa ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c nồng nặc, vẻ mặt bọn chúng căng thẳng.

"Cha nương! Trong nhà mùi thuốc? Có là ai bệnh ?" Sở Cẩm Chu cực kỳ khẩn trương.

Nghe động tĩnh, Mộc Mộc chạy đến phòng bếp,"Cha! Cha đang sắc t.h.u.ố.c ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-284.html.]

Sở Cẩm Niên gần,"Sao sắc thuốc? Đây là chuyện gì ?"

Sở Trường Phong múc t.h.u.ố.c trong chén, thổi hai cái bưng ngoài.

Ba tiểu gia hỏa ngửa đầu,"Cha! Nói chuyện !"

"Cha bọn con gấp c.h.ế.t!"

Sở Trường Phong cúi đầu, nhướng mày,"Các con sắp ca ca ."

Ba tiểu gia hỏa ngơ ngác.

Nhìn Sở Trường Phong phòng ngủ, bọn chúng cũng vội vã chạy .

"Có ý gì nha?! Nói rõ !"

Nhìn thấy Thẩm Chỉ đang giường, ba tiểu gia hỏa vội vàng ghé bên giường.

"Nương!! Chuyện gì ? Người bệnh ?"

Sở Trường Phong đỡ Thẩm Chỉ dậy, ôm nàng đút t.h.u.ố.c cho nàng, với ba tiểu gia hỏa: "Ba các con nhỏ giọng một chút cho , sắp ca ca thì trọng lên, cẩn thận dọa đến ."

Sở Cẩm Chu chớp mắt mấy cái, phản ứng tiên,"Cha, ý của là... trong bụng của nương tiểu ?"

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc trợn tròn mắt.

Sở Trường Phong híp mắt,"Ừ, cho nên các con nên ầm ĩ, ở nhà nên chạy loạn, cẩn thận đụng nương các con."

Ba tiểu gia hỏa nở nụ , vui đến mức lăn vài vòng.

Bọn chúng bám mép giường,"Chúng sắp ... sắp !"

"Tiểu chắc chắn là xinh nhất, đáng yêu nhất thế gian!"

Thẩm Chỉ ,"Cũng nhất định là , cũng thể là ."

Hiện tại ba tiểu gia hỏa đều nghĩ là , nếu sinh , chẳng sẽ thất vọng ?

Loại chuyện khó .

Sở Cẩm Niên lắc đầu,"Nhất định là ! Con thích nhất!"

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng gật đầu,"Chúng con cũng nghĩ !"

"Vậy nếu nương sinh tiểu thì ? Các con thích, khi dễ ?"

Ba tiểu gia hỏa vội vàng lắc đầu.

"Đương nhiên là ! nhất định là !"

Thẩm Chỉ lười tranh luận với bọn chúng, nàng híp mắt, nghĩ đến trong bụng thật sự thêm một đứa bé, trái tim liền mềm nhũn.

Chờ Sở Khiếu và Lâm Tranh trở về, tin tức , hai vô cùng vui vẻ.

Còn ba tiểu gia hỏa thì kích động chờ nổi khoe với những bạn của chúng.

Không lâu , bọn chúng liền dẫn Tiểu Bảo tới.

Đôi mắt to tròn của Tiểu Bảo sáng lấp lánh,"Muội ! Muội ?"

"Ai nha! Muội còn ở trong bụng nương , còn thật lâu thật lâu mới thể thấy!" Sở Cẩm Niên lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Tiểu Bảo,"Hơn nữa, Tiểu Bảo, ngươi thể gọi là , ngươi gọi tiểu dì."

"A..."

Tiểu Bảo gãi đầu, cả mơ hồ.

Một hồi là , một hồi là tiểu dì, nó căn bản hiểu.

Thật khó a!

Không rối rắm những thứ nữa, nó chạy đến bên cạnh Thẩm Chỉ, vươn bàn tay nhỏ bé, cẩn thận sờ sờ bụng của nàng,"Muội ở chỗ ..."

Thẩm Chỉ xoa đầu nó.

Từ khi Thẩm Chỉ mang thai, trong nhà cho nàng bất cứ thứ gì.

Tiệm cơm bên , Sở Khiếu và Lâm Tranh phụ trách, hai cũng học một món từ Thẩm Chỉ, tuy ngon bằng nàng, nhưng cũng tệ!

Các vị khách trong tiệm cơm Thẩm Chỉ m.a.n.g t.h.a.i nên tạm thời thể nấu ăn, cũng hiểu.

Đồ ăn Sở Khiếu và Lâm Tranh nấu bọn họ cũng ăn vui vẻ.

Tuy nhiên, Thẩm Chỉ t.h.a.i nghén chút nghiêm trọng.

Mỗi buổi sáng tỉnh đều nôn đến trời đất cuồng, Sở Trường Phong đau lòng .

Nàng cũng ăn gì, mỗi ngày chỉ thể ăn chút trái cây.

Người lớn lo lắng, ba tiểu gia hỏa trong nhà cũng lo lắng!

 

Loading...