Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc vội vàng chạy phòng, mang theo món quà mà bọn chúng giấu kỹ.

Trên đường đến tiệm cơm, Sở Cẩm Chu vai Sở Trường Phong, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc nắm tay , bước những bước dài.

Thạch Đầu và những đứa trẻ khác cũng nắm tay , chậm rãi theo .

Sở Cẩm Chu cúi đầu các , ánh hoàng hôn, miệng nở nụ .

Nó cúi đầu, nhỏ giọng : "Cha, chúng cùng ngắm mặt trời lặn!"

Sở Trường Phong nheo mắt, xoa đầu nó: "Ừ, cha sẽ cùng con ngắm nhiều hơn!"

Tiểu gia hỏa ôm lấy đầu , tít mắt.

Khi đến tiệm cơm, bước , thấy chiếc bàn thật dài và đủ loại đồ ăn bàn, mấy tiểu gia hỏa đều chấn kinh!

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc liếc mắt , bọn chúng ngờ cha nương, gia gia nãi nãi và chuẩn nhiều món ăn ngon như cho sinh nhật của ca ca!

Lẽ bọn chúng cũng nên đến giúp một chứ! Sao ai gọi chúng chứ!

Hai tiểu gia hỏa chút giận dỗi, vì đồ ăn dành cho ca ca nhưng chúng tham gia !

Sở Trường Phong bế Sở Cẩm Chu đặt chiếc ghế chính giữa.

Sở Cẩm Chu trái , khó hiểu mà gãi đầu, một đứa trẻ như nó thể ở vị trí ?

Vị trí nên để cho lớn nha!

"Cha... con chỗ ... cha !"

Tiểu gia hỏa định dậy, nhưng Sở Trường Phong vỗ vai, ấn nó xuống: "Ngoan, yên nào!"

Sau đó, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ liền xuống vị trí bên cạnh nó, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng theo sát xuống.

Sở Cẩm Chu dần nhận gì đó đúng, thật kỳ lạ!

Mọi thứ đều kỳ lạ!

Trong nhà chuyện vui gì ?

Tại nhiều đồ ăn như ? Ăn hết ? Hơn nữa tại đều mặt?

Ngay cả nhóm cha nuôi cũng đến!

Phải rằng, khi họ hồi phục, lên phía Bắc, tại hôm nay đột nhiên về?

Chẳng lẽ là vì họ trở về cho nên mới tiệc?

Tiểu gia hỏa suy nghĩ một hồi mà vẫn tìm câu trả lời, thì Sở Trường Phong bỗng nhiên lên.

Sở Cẩm Chu ngẩng đầu .

Sở Trường Phong cúi đầu tiểu gia hỏa một cái, đặt tay lên đầu nó, đó mở miệng: "Hôm nay là sinh nhật của Chu Chu nhà , cảm ơn đến chung vui!"

Mọi mỉm , đồng thanh vài lời chúc phúc.

Sở Cẩm Chu hai mắt trừng tròn xoe, king ngạc nên lời.

Sinh nhật của nó?

Nó nuốt nuốt nước miếng, cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như là...

Thật sự là sinh nhật của nó!

Cha nương nhiều đồ ăn như là để tổ chức sinh nhật cho nó ?

Thẩm Chỉ xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nó,"Bảo Bảo ngoan, mau ăn , hôm nay nấu đều là món con thích ăn, ăn nhiều một chút."

Sở Cẩm Niên nghiêng đầu,"Ca ca, sinh nhật ăn đồ ăn ngon, nhiều đồ ăn ngon như , chỉ lễ mừng năm mới mới !"

Mộc Mộc: " đúng !"

Sở Cẩm Chu mấp máy cái miệng nhỏ,"Con... con cũng nhớ hôm nay là sinh nhật của con... con..."

Sở Trường Phong: "Chúng nhớ là , con là tiểu thọ tinh, cần nhớ những thứ ."

Thẩm Chỉ bưng chén nhỏ gắp thức ăn cho nó,"Bảo Bảo ngoan, ăn ."

Sở Cẩm Chu bưng chén qua, từng miếng từng miếng ăn cá thái lát.

Ăn một miếng, liền ngẩng đầu cha và nương, hai mắt sáng lấp lánh, còn long lanh ước mắt.

từng sinh nhật...

Không đúng, Sở Cẩm Chu từng , nương của sẽ luộc trứng gà cho ăn.

đó là nó.

Nó là cô nhi, sinh nhật gì cả, nó cũng sinh ngày nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-287.html.]

Đoàn trưởng bá bá từng hỏi nó, nhưng nó .

Cho dù , cũng tâm trạng điều kiện để tổ chức sinh nhật cho ai cả.

Cho nên đây là đầu tiên nó trải qua sinh nhật.

Nó há miệng ăn từng miếng lớn, cảm thấy mỗi một món ăn đều là quà sinh nhật của nó.

Đây là cùng cho nó, nó thật sự thỏa mãn.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong thỉnh thoảng gắp thức ăn cho nó, thấy nó ăn ngon, quai hàm phồng lên, liền cảm thấy vui vẻ.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc liền tay hàm nhai, hôm nay ca ca là lớn nhất! Bọn chúng mới cần cha nương gắp thức ăn cho! Chờ đến sinh nhật của bọn chúng gắp cho chúng là !

"Chu Chu, ăn nhiều một chút!"

Sở Khiếu và Lâm Tranh đối diện, thỉnh thoảng cũng gắp thức ăn cho nó.

Sở Cẩm Chu híp mắt,"Cảm ơn gia gia nãi nãi..."

Mọi vui vẻ ăn cơm xong, Sở Cẩm Chu cho rằng về nhà, trời tối .

mà, bỗng nhiên tắt đèn dầu, Sở Cẩm Chu rõ nguyên nhân.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đột nhiên dậy, một lát , hai từ trong phòng bếp , trong tay bưng thứ gì đó, vài cây nến lập lòe ánh sáng.

Niên Niên và Mộc Mộc từng thấy thứ , cũng khỏi tò mò.

Sở Cẩm Chu cũng kinh ngạc .

Rất nhanh, bánh kem đặt mặt Sở Cẩm Chu.

Đến gần , nó rốt cuộc cũng thấy thứ mà cha nương bưng lên trông như thế nào.

Nó ngửi mùi thơm ngọt ngào, giống như là điểm tâm gì đó, nhưng lớn, phía phủ kín trái cây, còn cắm một hình kẹo nhỏ.

Hình như... là nó!

Còn mấy chữ, sinh nhật vui vẻ, bên còn sáu ngọn nến.

TBC

Sở Cẩm Chu ngơ ngác , chút , đây là cho nó?

"Bảo bối, ước nhanh lên, thể ước ba điều ước, nhưng , khi ước xong thì thổi nến, điều ước sẽ thành hiện thực."

Sở Cẩm Chu mím chặt môi, qua hồi lâu, mới nhắm mắt lặng lẽ cầu nguyện trong lòng.

Hy vọng vĩnh viễn ở bên cạnh nó, đừng vứt bỏ nó.

Hy vọng luôn vui vẻ bình an, khỏe mạnh.

Hy vọng... Hy vọng cha nương và các luôn yêu thương nó, chán ghét nó.

Hy vọng nó thể trở nên thật lợi hại, bảo vệ !

Hy vọng...

Hình như nó quá nhiều điều ước...

nó vẫn là ích kỷ vứt bỏ bất kỳ một điều nào.

Thật lâu , cuối cùng nó mở mắt , chu môi thổi tắt nến.

Mọi lúc mới đốt đèn dầu lên.

Xung quanh sáng trưng, bánh kem trông càng rõ ràng và hơn.

Bọn nhỏ thấy đều oa oa kêu lên!

Đẹp quá!

Đáy mắt Sở Cẩm Chu hàm chứa nước mắt, vui vẻ, nó cũng theo.

Thật quá, tất cả đều thật !

Cố gắng sống sót, tìm , là chuyện lợi hại nhất cũng hạnh phúc nhất mà nó từng .

Bỏ hết nến xuống, Thẩm Chỉ đặt con d.a.o nhỏ lòng bàn tay nó,"Ngoan, cắt bánh kem ."

Sở Cẩm Chu cắt bánh kem, vẻ mặt nương mờ mịt,"Nương... cắt như thế nào?"

Thẩm Chỉ mím môi , đó nắm lấy tay nhỏ của nó, cẩn thận cùng nó cắt bánh, chia thành từng miếng nhỏ.

Chẳng mấy chốc, mỗi đều nhận một miếng nhỏ.

"Mau nếm thử, đây là bánh kem đặc biệt cho con, Chu Chu, bình an, khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi." Thẩm Chỉ nghiêm túc .

Sinh mệnh nhỏ bé của nó yếu ớt như , nhưng ngoan cường như .

Thẩm Chỉ hy vọng nó gặp bất cứ cực khổ nào nữa, vui vẻ sống đến một trăm tuổi.

 

Loading...