Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:13
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có ngựa nhỏ, Sở Cẩm Chu vui vẻ vô cùng.
Sáng sớm hôm , nó liền lấy cỏ cho ngựa ăn.
Sở Trường Phong khỏi cửa, liền thấy tiểu gia hỏa cầm một nắm cỏ khô đút cho ngựa ăn, mặt mang theo nụ ngọt ngào, trong miệng còn thầm gì đó.
Nhẹ nhàng đến gần, chợt thấy tiểu gia hỏa : "Hắc Bảo Hắc Bảo, sẽ chăm sóc ngươi thật , ngươi là bảo bối cha tặng cho ... Ta thích ngươi nhất!"
"Hắc Bảo, ngươi thích ăn loại cỏ ?"
Suy nghĩ một chút, tiểu gia hỏa đè thấp âm thanh một chút,"Hắc Bảo, hái quả đào cho ngươi ăn, ? Lén lút thôi!"
Sở Trường Phong nhịn , giơ tay hái một trái đào cực lớn đưa cho nó.
Sở Cẩm Chu sửng sốt, ngẩng đầu, thấy là cha, nó lập tức đỏ mặt,"Cha... Con chỉ giỡn với Hắc Bảo thôi... Không hái đào cho nó ăn..."
Sở Trường Phong đem quả đào đút đến bên miệng Hắc Bảo, Hắc Bảo há miệng liền ăn.
Sở Cẩm Chu mấp máy môi, ánh mắt Sở Trường Phong mang theo ngưỡng mộ cùng vui sướng.
Cha thật !
Sờ sờ lưng ngựa, Sở Trường Phong xách một chậu nước đến,"Nhãi con, giúp con tắm rửa cho Hắc Bảo."
Con ngựa nhỏ trúng liền mang về, nhưng khi trở về vẫn thời gian tắm rửa cho nó.
Sở Cẩm Chu vui vẻ gật đầu, chạy bên cạnh cha, cùng tắm rửa cho ngựa.
Chỉ chốc lát , Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng chạy . Thấy bọn họ tắm rửa cho ngựa mà gọi bọn chúng, hai tiểu gia hỏa ghen tuông hỏng !
"Hai hành động một ! Không gọi chúng con nha!"
Hai tay Sở Cẩm Niên chống eo, ngẩng đầu lên, hai mắt liếc lên,"Con và Mộc Mộc là và con của hai ?"
Mộc Mộc hung hăng gật đầu,"Sao thể gọi chúng con?"
Sở Trường Phong: "Ai bảo hai đứa ngủ nướng? Ca ca con sớm thức dậy, tiểu lười biếng mà còn lý?"
Hai tiểu gia hỏa bĩu môi, chột .
Sở Trường Phong trực tiếp đem bàn chải trong tay đưa cho bọn chúng,"Hai tiểu lười biếng cần mẩn, thì giúp ca ca tắm rửa cho ngựa ."
Hai tiểu gia hỏa thể để cho khác xem thường, tiếp nhận bàn chải liền hì hục bắt đầu cọ rửa.
Sở Trường Phong hái đào, tựa cây, nhàn nhã giám sát.
Chỉ chốc lát , con ngựa nhỏ tắm rửa sạch sẽ, sờ một cái, cảm giác thoải mái như tơ lụa.
Tắm sạch sẽ, con ngựa vốn còn chút lôi thôi lập tức trở nên khí chất, khí chất bá đạo uy phong, ba tiểu gia hỏa thấy hai mắt sáng rực như .
Đây quả thực chính là con ngựa trong mơ của bọn chúng!
Thẩm Chỉ ngáp , thấy con ngựa đổi diện mạo mới tinh, đôi mắt trợn tròn.
"Sở Trường Phong, mua yên ngựa , nếu Chu Chu học cưỡi ngựa, những thứ đều chuẩn ."
Sở Trường Phong gật đầu, nhà, chỉ một lát đem trang mà sớm chuẩn xong đặt lưng ngựa.
"Oa!!!"
Sở Trường Phong bế Sở Cẩm Chu lên lưng ngựa. Tiểu gia hỏa kinh hoảng trừng to hai mắt, kịp phản ứng, vội vàng giữ chặt dây cương.
"Cha!"
Nó vội vàng về phía Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong nghiêng đầu về phía Thẩm Chỉ,"Nàng ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi, dẫn mấy đứa nhỏ chạy một vòng thảo nguyên."
"Chậm một chút! Chàng nhớ bảo vệ bọn chúng cẩn thận, đừng để té ngã!"
"Biết !"
Vì thế Sở Cẩm Chu ở lưng ngựa, Sở Trường Phong dắt ngựa chậm rãi tới, Sở Cẩm Niên cùng Mộc Mộc tay nắm tay lạch bạch theo.
Thích ứng với cảm giác cưỡi ngựa, Sở Cẩm Niên đến ngậm miệng .
Hắc Bảo thật sự ngoan, sẽ tùy ý đá , cũng sẽ đột nhiên tăng tốc.
Rất nhanh, Sở Trường Phong liền mang theo mấy tiểu gia hỏa đến thảo nguyên.
Dọc theo đường quen, Sở Trường Phong với Sở Cẩm Chu một tiếng, liền vỗ nhẹ lưng ngựa, Hắc Bảo lập tức tăng nhanh tốc độ.
Tuy nhiên cũng là chạy như điên, chỉ là nhanh hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-289.html.]
Sở Cẩm Chu ngửa một chút, liền vội vàng kéo dây cương định thể.
Sở Trường Phong theo bên cạnh, hướng dẫn tiểu gia hỏa kỹ xảo cưỡi ngựa như thế nào, để chỉ huy huấn luyện Hắc Bảo.
Có lẽ Sở Cẩm Chu trời sinh loại thiên phú , chỉ một lúc liền thể tự cưỡi ngựa chạy .
Sở Cẩm Niên cùng Mộc Mộc chạy theo ở phía , ca ca cưỡi Hắc Bảo chạy thật xa, đều ngây !
Ca ca thật lợi hại!
Ca ca lợi hại như ?!
Sở Trường Phong hô,"Chu Chu! Quay đây! Đừng chạy quá xa!"
"Được!! Cha! Con trở !"
Tiếng vui vẻ của tiểu gia hỏa theo gió bay tới.
Chỉ chốc lát , nó liền điều khiển con ngựa đầu chạy thẳng đến mặt Sở Trường Phong, nó mạnh mẽ giữ chặt dây cương, Hắc Bảo liền ngoan ngoãn ngừng .
Nó cúi sờ sờ đầu Hắc Bảo,"Hắc Bảo, ngươi thật ngoan!"
Sở Trường Phong ôm tiểu gia hỏa xuống, cũng xoa xoa cái đầu nhỏ của nó,"Con cũng ngoan, còn lợi hại! Học cưỡi ngựa nhanh như , thiên phú thật ."
Sở Cẩm Chu ngây ngô,"Là do Hắc Bảo ngoan..."
"Hai các con thử ?" Sở Trường Phong cúi đầu về phía hai tiểu gia hỏa khác.
TBC
Hai tiểu gia hỏa nuốt nước miếng, đồng thanh : "Muốn!!"
Tuy nhiên...
"A a a!!! Cha! Cứu mạng nhỏ của con!!!"
Hắc Bảo chỉ mới nhanh một chút, Sở Cẩm Niên liền sợ hãi chịu nổi, giọng run rẩy, sắp !
"Cha!! Mau lên nha! A!! Hắc Bảo ném con xuống đất!"
Sở Trường Phong bất đắc dĩ thở dài, vội vàng ôm nó xuống.
Hai mắt của tiểu gia hỏa hồng hồng, trông đáng thương ủy khuất.
Sở Trường Phong: "Thật sự ? Hắc Bảo còn chạy!"
"Hu hu hu... con sợ mà-"
Sở Trường Phong về phía Mộc Mộc,"Mộc Mộc, đến đây, cha ôm con lên."
Mộc Mộc chằm chằm Sở Cẩm Niên, khó khăn nuốt nước miếng.
Cho đến khi Sở Trường Phong ôm lên lưng ngựa , cái m.ô.n.g nhỏ của nó đều run rẩy.
"Cha... Cha... Cha... Cha nhất định con... Con... Con cũng sợ..."
"Yên tâm ."
Chân Sở Cẩm Niên mềm nhũn, mặc niệm cho Mộc Mộc.
Sự thật chứng minh, hai tiểu gia hỏa đều là kẻ nhát gan, tiếng kêu cứu của Mộc Mộc so với Sở Cẩm Niên còn lớn hơn! Hận thể đưa chăn thả thảo nguyên tới.
"Hu hu hu... cha... Con cưỡi nữa... Không cần cưỡi nữa... hu hu hu..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nó ướt đẫm nước mắt, đến đáng thương!
Sở Trường Phong thở dài, ôm nó xuống.
Hai đứa nhỏ dọa dựa sát , trông nhỏ yếu đáng thương bất lực.
Đáy mắt Sở Cẩm Chu hàm chứa nụ ,"Niên Niên, Mộc Mộc, sợ nha, sẽ ngã , tại các ngươi quá khẩn trương thôi."
Sở Trường Phong vỗ vỗ nó,"Chu Chu, là con cưỡi tiếp , mặc kệ bọn chúng, để cho bọn chúng nghỉ ngơi một chút."
Sở Cẩm Chu gật gật đầu, tự lên ngựa, cưỡi ngựa chạy ngoài.
Niên Niên cùng Mộc Mộc lau nước mắt, đất, ca ca xa, bội phục cực kỳ!
Ca ca hổ là ca ca!
Sở Trường Phong bên cạnh bọn chúng,"Hai con thỏ nhát gan, thế nào? Hết sợ ?"
"Cha... Con sẽ bao giờ cưỡi ngựa nữa..."
"Con cũng thế..."