Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 298
Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:22
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đưa Tần Cửu An nhà nữa.
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đối diện , gặm từng miếng màn thầu, giống như đây là bữa ăn cuối cùng của .
Hai cứ lẳng lặng như , cũng hỏi gì lúc .
Chờ ăn hết ba cái bánh bao, miễn cưỡng no bụng, Thẩm Chỉ mới : "Tay của ngươi thương quá nặng, nếu như dưỡng thật , sẽ xảy chuyện."
Tần Cửu An gì, dưỡng thật ... dưỡng như thế nào? Hắn mỗi ngày thể ăn no, thể sống, cũng tệ .
Sở Trường Phong: "Hôm nay ngươi cứ ngủ ở nhà một đêm, chờ ngày mai ."
Tần Cửu An c.ắ.n cắn môi, trầm mặc thật lâu, mới nhỏ giọng xin : "Xin , trộm đồ nhà các ngươi."
Tư thái của giờ phút thấp đến chìm trong bụi bặm.
Trong lòng Thẩm Chỉ thắt .
Tiểu thiếu gia từng cao cao tại thượng, tớ thành đàn trở thành trộm cắp, giờ cúi đầu xin .
Ngẫm cũng cảm thấy buồn .
Thẩm Chỉ: "Không nhắc chuyện đó nữa."
Nàng về phía Sở Trường Phong,"Chàng dẫn tắm rửa, để cho ngủ một giấc thật ngon ."
Sở Trường Phong gật gật đầu.
Tần Cửu An thể cự tuyệt.
Thu dọn xong, liền an bài đến phòng khách.
"Cảm ơn."
Trước khi Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong ngoài, nhỏ giọng .
Thẩm Chỉ mím môi,"Không cần cảm ơn, ngươi cũng giúp chúng nhiều."
Sau khi hai rời , căn phòng lập tức an tĩnh , Tần Cửu im lặng ở giường, chằm chằm nóc nhà ngẩn .
Thế nhưng bọn họ bắt đang trộm đồ.
Hắn nhịn khổ một tiếng, cũng bộ dáng lúc bắt chật vật như một con ch.ó .
Hắn nhắm hai mắt , nước mắt từ đuôi mắt chảy xuống, nhanh, nước mắt giống như thể khống chế, càng ngày càng nhiều, khi nào thì thấm ướt gối.
Hắn giống như điều kiện, cũng cơ hội để lớn một .
Thẩm Chỉ trở về phòng, Sở Trường Phong trong sân, nếu Tần Cửu An là bọn họ quen , tên trộm bên ngoài ...
Hay là tha cho một .
Thấy Sở Trường Phong đột nhiên xuất hiện, Trụ T.ử chút tò mò,"Các ngươi quen tiểu tàn phế ?"
Sở Trường Phong giương mắt liếc ,"Hắn tàn phế? Miệng của ngươi thối như ?"
Trụ T.ử lập tức im miệng.
Sở Trường Phong cởi trói cho ,"Ngươi , đừng để thấy ngươi nữa, nếu nhất định sẽ đưa ngươi gặp quan phủ!"
Trụ T.ử cứng cổ, trực tiếp ngoài. Chỉ là nghĩ đến cái gì cũng mang về, đang chờ mong, chịu đói, cả đều chán nản thôi.
"Đứng !"
Trụ T.ử dừng bước, chẳng lẽ cho ?
Sở Trường Phong xách trái cây và rau dưa đến mặt ,"Đem ."
Chàng kỳ thật cũng bọn họ thể mạo hiểm đến trộm đồ, chắc chắn là bởi vì sống nổi nữa.
Có lẽ là tình cảnh của Tần Cửu An cho tiếc hận, hiểu mềm lòng.
Trụ T.ử khiếp sợ trợn tròn mắt.
Chờ khiêng trái cây cùng rau dưa rời , Sở Trường Phong đóng cửa lớn mới trở về phòng.
Trong phòng, Thẩm Chỉ ở đầu giường, ngẩn ngơ.
Chàng tới,"Muộn , ngủ , đừng nghĩ nữa."
Thẩm Chỉ nghiêng đầu ,"Trong lòng thấy khó chịu."
Cho đến khi tận mắt thấy, nàng mới thật sự tin rằng Tần Cửu An cửa nát nhà tan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-298.html.]
Sở Trường Phong thở dài, tuy rằng từng ăn dấm chua của tiểu t.ử , nhưng tiểu t.ử từng ỷ chính tiền thế mà chuyện gì.
Ngược còn luôn đến chiếu cố việc ăn của bọn họ, ngay cả bán tửu lâu cho nhà bọn họ cũng đều ép giá thấp.
Hắn là một , còn tính là một đứa trẻ khiến yêu thích.
Sở Trường Phong lên giường, ôm nàng trong ngực,"Có chuyện gì ngày mai hãy , hiện tại nàng thể luôn như ."
Thẩm Chỉ gật gật đầu, chỉ là cả đêm đều ngủ yên.
Ngày hôm .
Sau khi mấy tiểu gia hỏa cùng Sở Khiếu và Lâm Tranh rời giường, thấy tên trộm , bọn họ trợn tròn mắt.
"Cha! Tên trộm ?! Hôm nay chúng định giao cho quan phủ ? mà... tên trộm chạy mất ! Làm đây?"
"Tên trộm chạy , liệu còn tới nữa ? Nếu trộm đồ nhà chúng thì ?"
Hôm nay ba tiểu gia hỏa dậy sớm, chính là vì cùng cha trừng phạt tên trộm.
Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng nhíu mày,"Sao để chạy mất? Có tối qua dây thừng buộc chặt ?"
"Là thả bọn họ ."Sở Trường Phong thản nhiên .
"Cái gì?!"
Sở Cẩm Niên giậm chân,"Cha! Tại cha thả bọn họ? Cha nghĩ gì ?"
Chậm rãi rửa mặt, Sở Trường Phong : "Các con nhỏ giọng một chút."
Nhìn một chút cũng sốt ruột, nên gì.
Mang theo bọn nhỏ phòng, Sở Trường Phong mới nhỏ giọng hỏi: "Niên Niên, con còn nhớ đại ca ca đưa cho con nhiều đồ chơi ?"
Tiểu gia hỏa chần chờ một lát, gật đầu,"Đương nhiên nhớ! Hôm qua chúng con còn thả diều, đó chính là đại ca ca tặng cho con."
Sở Cẩm Chu: "Con cũng nhớ, là thiếu gia tiền trong huyện thành, còn thường xuyên đến tiệm cơm nhà chúng ăn cơm, còn thường xuyên chuyện phiếm với chúng con."
Mộc Mộc: "Có một còn tặng con một con gối bằng gỗ nhỏ, là một đại ca ca !"
Ấn tượng của bọn chúng đối với Tần Cửu An thật sự quá rõ ràng.
Sở Cẩm Chu: "Cha, hỏi cái gì? Các gặp đại ca ca ?
Hắn ở , chắc chắn còn nhà chúng mở tiệm cơm ở đây, nếu nhất định sẽ tới!"
Tiểu gia hỏa xong, còn kích động : "Đại ca ca tiền! Nếu như đến, nhất định sẽ chiếu cố việc ăn nhà chúng !!"
"Trong thời gian nương nhiều món ăn mới, nhiều món cay, nhất định sẽ thích." Sở Cẩm Chu còn nhớ rõ khẩu vị của .
Thẩm Chỉ từ trong phòng , thấy lời thì khựng .
Lâm Tranh: "Tiểu công t.ử đáng yêu, miệng ngọt, mỗi tới tiệm cơm đều khen trẻ , giống như một tiểu cô nương ."
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ , nhất thời nên với bọn họ như thế nào.
Dưới sự năn nỉ dò hỏi của ba đứa nhỏ, Sở Trường Phong cuối cũng cũng mở miệng.
Chàng cũng vòng vo, trực tiếp thẳng: "Tên trộm tay trái đêm qua chính là ."
Không khí lập tức yên tĩnh.
Ba tiểu gia hỏa vẻ mặt mờ mịt, căn bản tin.
Sở Khiếu và Lâm Tranh Sở Trường Phong đến mức dối như .
Hai lập tức nhớ tới đường loạng choạng đêm qua.
TBC
Lâm Tranh cảm thấy cay cay nơi sống mũi: "Con... con lừa chúng chứ? Sao thể là ?"
Sở Khiếu khó khăn mở miệng: "Chẳng các con vị tiểu thiếu gia đó gia thế lớn? Ông ngoại còn là đại phú hào, ..."
Thẩm Chỉ: "Nhà ông ngoại và cả nhà đều quân khởi nghĩa chiếm giữ, hầu như g.i.ế.c sạch, nhà tan cửa nát..."
Lâm Tranh ngã xuống, lâu thể hồn.
Ba đứa nhỏ ngẩng khuôn mặt non nớt, ngơ ngác Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ.
Sắc mặt bọn họ nghiêm trọng, hốc mắt cũng đỏ hoe.
Bọn chúng hỏi nhưng thể mở miệng ...