Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:29
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đảo mắt, đến mùa thu.

Mấy tiểu gia hỏa trong nhà cũng sắp bắt đầu học .

Sở Cẩm Chu chút lưu luyến, đó vài ngày Sở Trường Phong cho nó một cây cung tên nhỏ.

Nó học cưỡi ngựa, còn học cưỡi ngựa b.ắ.n tên, lúc đầu quen, b.ắ.n cũng chuẩn lắm, nhưng dần dần, luyện tập từng ngày, nó càng ngày càng thuần thục.

Hiện giờ, chỉ cần cách quá xa, ngựa chạy quá nhanh, nó vẫn thể b.ắ.n trúng.

Sở Trường Phong kiêu ngạo, mỗi ngày con trai nhà tiến bộ thật nhanh, trong lòng cảm giác thành tựu.

Con trai nhà bọn họ ưu tú như , đương nhiên văn võ song .

Vì thế, chuyện học liền đưa lên nhật trình.

Ngay cả Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng .

"Cha... Trong học đường chơi vui ? Có nhiều trẻ con ?"

"Cha, nếu con học , đ.á.n.h con ? Có mắng con ?"

Từ khi sắp học, Sở Cẩm Niên thấp thỏm ưu sầu.

Tiểu gia hỏa luôn sợ là một tên ngốc, các ca ca đều lợi hại, chỉ nó là .

Vậy thì quá mất mặt .

Sở Trường Phong nhướng mày,"Sợ cái gì? Nếu con học , trở về cha dạy cho con."

"Vậy thì nhé, thể giữ lời."

Thẩm Chỉ bên cạnh, ba cái cặp sách cho bọn chúng.

Nàng mang thai, ít tiệm cơm, mỗi ngày việc gì để , liền học cách may quần áo, may vá như thế nào.

Mấy ngày nay, nàng thể tự một bộ quần áo tỉ mỉ, ai thể nhận nàng là một mới học may quần áo lâu.

Bọn nhỏ trong nhà sắp học, nàng liền may quần áo mới, cặp sách mới cho bọn chúng.

Ba tiểu gia hỏa còn thấy qua cặp sách hai vai, bọn chúng cảm thấy tò mò, nhịn tiến đến bên cạnh nàng, chớp mắt.

Ba chiếc cặp sách màu đen lượt thêu hình thỏ con, dê con và ch.ó con.

Một mũi cuối cùng kết thúc, Thẩm Chỉ bảo ba bọn chúng đeo thử lưng xem.

Ba tiểu gia hỏa lập tức ăn ý cầm lấy cặp sách thuộc về .

Sở Cẩm Niên là thỏ con, Sở Cẩm Chu là dê con, Mộc Mộc là ch.ó con.

Ba bọn chúng đeo cặp sách chạy tới chạy lui, dạo bên cạnh lớn.

"Nương! Con thích cặp xách mới của con! Cũng như túi xách nhỏ của con!"

"Con cũng thích, cặp sách nha!"

Sở Trường Phong về phía Thẩm Chỉ,"Cảm giác so với túi xách nhỏ còn hơn."

Thẩm Chỉ: "Bọn chúng học, mỗi ngày nhất định mang nhiều thứ, nếu đeo túi sách, sẽ đè lên vai bọn chúng, còn cặp sách hai vai sẽ trải đều trọng lượng, thoải mái hơn nhiều."

Sở Trường Phong xong bừng tỉnh đại ngộ.

Đeo cặp sách chơi một hồi, Sở Cẩm Chu bỗng nhiên chạy đến bên cạnh hai .

"Cha nương, chúng con sẽ học ở ? Ở thư viện nhỏ trong thành ?"

" ."

Sở Trường Phong: "Đến lúc đó mỗi ngày đều đưa đón các con học."

Sở Cẩm Chu hai mắt sáng ngời,"Vậy con thể cưỡi ngựa ? Con thể cưỡi ngựa đến học!"

TBC

Sở Trường Phong chần chờ.

"Cha, con bảo đảm! Con sẽ từ từ, cưỡi ngựa cũng sẽ thương khác!"

Sở Cẩm Niên: "Ca ca, còn chúng thì ? Ngươi vứt bỏ chúng ?"

Sở Cẩm Chu: "Không ! Cha đưa các ngươi , sẽ cưỡi ngựa theo các ngươi!"

"Ừm... Vậy thì ."

Sở Trường Phong bất đắc dĩ,"Được , đồng ý với con."

Thẩm Chỉ chằm chằm Sở Cẩm Chu, vẻ mặt chút hoảng hốt, gần nửa năm trôi qua, tiểu gia hỏa chỉ mập lên một chút liền đổi nữa, ngược cao hơn nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-304.html.]

Thẩm Chỉ cảm thấy Chu Chu nhà nàng lẽ sẽ thể trở về bộ dáng trắng trẻo mập mạp như nữa.

Haiz...

Trong đầu nhớ bộ dáng của tiểu gia hỏa, đều cảm thấy đáng yêu.

Hiện giờ tiểu gia hỏa gầy gầy cao cao, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm tuấn tú, luôn một loại cảm giác nó trưởng thành.

Tiểu gia hỏa lớn lên giống Sở Trường Phong, nhưng ngũ quan sắc bén hơn, cha nó là tuấn mỹ, còn nó là tuấn.

Sau trưởng thành, chỉ sợ sẽ nhiều tiểu cô nương thích.

Nghĩ đến đây, nàng về phía Sở Cẩm Niên.

Sở Cẩm Niên kết hợp đặc điểm của nàng và Sở Trường Phong, so với ca ca nó thì đáng yêu mềm mại hơn vài phần, ngũ quan càng nhu hòa.

Bây giờ mượt mà hơn ca ca một chút, quả thực giống như vật nhỏ xinh đáng yêu.

Trưởng thành, lẽ sẽ là một loại tướng mạo nam nữ khó phân biệt.

Nghĩ nghĩ , nụ mặt nàng bỗng nhiên dừng , chậm rãi cúi đầu về phía bụng của .

Nàng đưa tay sờ sờ, vật nhỏ trong bụng ngừng va chạm tay nàng.

Nàng nhịn hai tiếng, bụng nàng bây giờ năm tháng, vật nhỏ trong bụng thật sự quá hoạt bát nghịch ngợm, gần như mỗi một ngày đều ở trong bụng nàng đ.á.n.h một trận.

Sinh chắc hẳn là một đứa trẻ nghịch ngợm, hy vọng thể ngoan ngoãn giống như các ca ca của nó.

Nhìn nàng vuốt ve bụng, Sở Trường Phong vội vàng tiến gần,"Tiểu gia hỏa đá nàng? Có đau ?"

Thẩm Chỉ lắc đầu,"Không đau, tiểu gia hỏa đá đau chút nào, hiếu động như cũng , ít nhất chứng tỏ nó khỏe mạnh."

Mỗi ngày nàng đều uống nước linh tuyền, đứa bé trong bụng mặc kệ như thế nào cũng sẽ yếu ớt, điểm ngược nàng lo lắng.

Sở Trường Phong xoa xoa tay, cẩn thận đặt tay lên bụng nàng,"Ta cũng tới sờ thử xem."

"Con gái, con nhận cha ? Ta là cha của con đây."

"Con gái, con đừng ầm ĩ quá, nương con khó chịu thì ? Ngoan nha."

Nói xong, lòng bàn tay chấn động, kinh ngạc : "Tiểu nha đầu lời của , bảo nó đừng ầm ĩ, nó còn đá tay của !"

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ lắc đầu,"Sở Trường Phong, thể đừng ấu trĩ như ? Tiểu gia hỏa thể lời ?"

"Sao thể? Con gái là thông minh nhất!" Chàng vô cùng chắc chắn.

"Muội lợi hại nhất! Chắc chắn cái gì cũng thể thấy!"

Không từ lúc nào, ba tiểu gia hỏa lặng lẽ tiến gần.

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ : "Các con thể mỗi ngày đều gọi là , Sở Trường Phong, cũng thể mỗi ngày đều gọi con gái, bây giờ chúng còn là nam nữ, nếu như là , đến lúc đó ?"

Gọi mãi quen miệng sửa .

Sở Trường Phong chắc chắn,"Nàng yên tâm , nhất định là con gái!"

là tự tin căn cứ.

"Không nàng , giới tính của đứa bé do cha quyết định ? Ta là con gái thì chính là con gái!"

Thẩm Chỉ:...

Cái cũng đúng...

Cả nhà chuyện một lát, đột nhiên, vang lên tiếng gõ cửa.

"Con mở cửa! Nhất định là Cửu ca ca tới!" Sở Cẩm Niên chạy như bay ngoài.

Vừa mở cửa , bên ngoài là Tần Cửu An !

Tần Cửu An tay ôm cái gì đó, híp mắt Sở Cẩm Niên,"Niên Niên, cho mua bánh sữa cho các đây!"

"Hắc hắc hắc... Mau !" Sở Cẩm Niên vội vàng thúc giục nhà.

"Cửu ca ca, bây giờ tối , mới đến?"

"Ta ngoài thành." Tần Cửu An trán đầy mồ hôi.

Đi ngoài trở về, cũng mất ít thời gian.

"Huynh đưa đồ ăn cho bọn họ ?"

" , tặng chút màn thầu."

 

Loading...