Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:31
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay trong tiệm vô cùng bận rộn, Tần Cửu An mấy ngày qua.

Cuối cùng cũng thời gian rảnh rỗi, kết quả lúc sắp đến Sở gia, đột nhiên thấy căn nhà định mua xảy biến hóa cực lớn.

Nóc nhà rách nát tu sửa, một mảnh sân hoang vu, cây ăn quả, bồn hoa, thoạt xanh biếc dạt dào!

Hắn nhịn tới cửa sân, tới gần, mới phát hiện cái sân so với trong tưởng tượng của còn hơn.

Hắn nhất thời ngây .

Ba tiểu gia hỏa xách thùng nước tới tưới nước thấy ở trong sân, còn sửng sốt một chút.

"Cửu ca ca, thế nào? Sân của , chúng giúp trồng hoa trồng cây, mỗi ngày đều đến tưới nước! Nương qua vài ngày nữa sẽ càng mắt."

"Cửu ca ca, đừng chắn đường, lát nữa sẽ tưới nước lên đó!"

" đúng , mau tránh , đừng quấy rầy chúng !"

Tần Cửu An tránh sang một bên.

Ba tiểu gia hỏa xổm hoa cỏ, cẩn thận múc nước tưới xuống.

Tần Cửu An cũng bọn họ trồng như thế nào, nhà nào thể trồng hoa cỏ tươi như .

Cũng lẽ là bởi vì quá nghiêm túc, mỗi ngày đều đang tưới nước, chăm sóc như , cho nên hoa cỏ cây cối cũng thể cảm ứng cảm xúc của bọn họ, mới thể lớn lên như .

Tần Cửu An cúi đầu ba tiểu gia hỏa đang vểnh m.ô.n.g tới lui, trong lòng mềm nhũn.

Cuối cùng cũng tưới nước xong, ba tiểu gia hỏa dậy: "Cửu ca ca, thôi, về nhà, hôm nay vận khí của quá , hôm nay nương mì lạnh ăn!"

"Mì lạnh đặc biệt ngon! Ăn sẽ nóng!"

Tần Cửu An theo phía bọn chúng,"Ta đây cần ăn một chén lớn!"

"Ai nha, một chén lớn tính là gì, ăn hai chén lớn cũng thành vấn đề!"

Sở Cẩm Niên tỏ vẻ rộng lượng giống như mì lạnh là nó .

Vừa bước nhà, bàn bày lên một nồi mì trụng qua nước lạnh, bên cạnh còn dưa chuột sợi, cà rốt, đậu phộng, chanh thái lát, gà thái sợi, một chén tương vừng và dầu ớt cùng với nước sốt mì lạnh đặc chế của Thẩm Chỉ.

"Về ? Mau rửa tay ăn cơm !" Thẩm Chỉ gọi một tiếng, mới phát hiện Tần Cửu An cũng tới.

Nàng hỏi: "Thấy nhà mới của ? Chỉ 18 lượng bạc!"

Tần Cửu An gật đầu,"Thấy ! Mọi mua lúc nào cũng , còn trồng hoa cỏ nữa."

Hắn cảm động đến mức cũng cái gì.

Trong lòng, sớm coi bọn họ là nhân duy nhất của .

đối với bọn họ mà , chỉ là một bằng hữu quen .

Bọn họ đối xử với đến mức , là điều mà dám nghĩ tới.

Đối với một bằng hữu bình thường cũng thể như ?

Có lẽ là vì một nhà bọn họ quá lương thiện?

Hắn cũng .

Thẩm Chỉ gắp một chén mì lạnh, bỏ thêm các loại đồ ăn kèm và nước sốt, đặt mặt ,"Ăn mì , ăn xong thương lượng một chút, nhà của dọn dẹp như thế nào."

"Cảm ơn."

TBC

Sở Trường Phong gắp mì cho ba tiểu gia hỏa, thấy lời của , khỏi cảm thấy buồn ,"Còn cảm ơn... khách sáo cái gì?"

Mặt Tần Cửu An nóng.

Hắn mỗi ngày ăn chực uống chực như , đương nhiên cảm thấy ngượng ngùng, ngay cả cảm ơn cũng , thì thật quá đáng.

Ăn hai miếng mì, hưởng thụ thở dài,"Thật là ngon! Lâu ăn, cảm giác còn ngon hơn !"

Sở Cẩm Niên ăn đến miệng đều là nước sốt, còn quên ,"Đương nhiên! Tay nghề của nương càng ngày càng !"

Thẩm Chỉ xoa xoa cái đầu nhỏ của nó.

Tiểu gia hỏa vui vẻ cọ cọ tay nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-306.html.]

Ăn một hồi, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, Tần Cửu An : "Sở bá bá bọn họ ? Sao thấy? Ta tới đây nhiều cũng thấy bọn họ."

Sở Cẩm Niên: "Đừng nữa!"

Sở Cẩm Chu: "Bọn họ ngoài chơi ."

"A?"

Tần Cửu An mỗi ngày đều cùng bọn họ bận rộn trong tiệm cơm, cùng tan việc, bọn họ chơi?

Mộc Mộc đặt đũa xuống,"Mỗi ngày gia gia đều đưa nãi nãi cưỡi ngựa thảo nguyên! Bọn họ còn dạo phố, còn đến tiệm thịt nướng ăn thịt nướng, dù khi bọn họ từ tiệm cơm trở về bao lâu liền thấy bóng dáng, mỗi ngày đều như ."

Khóe miệng Tần Cửu An giật giật.

Trăm triệu nghĩ tới, bọn họ đều lớn tuổi như còn học trẻ tuổi chơi trò chuyện yêu đương.

Hình tượng của bọn họ trong lòng Tần Cửu An lập tức đổi.

Sở Cẩm Niên bĩu môi,"Đôi khi bảo bọn họ mang theo chúng , bọn họ còn , chúng quấy rầy bọn họ!"

Tần Cửu An nhịn .

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ ngược cảm thấy gì.

Sở Trường Phong: "Các con ngày nào cũng theo gì? Gia gia nãi nãi cũng thời gian riêng, bọn họ thích chơi như thế nào thì chơi."

Cha khổ hơn hai mươi năm, thật vất vả mới thể sống nhẹ nhàng thoải mái như , thời gian thuộc về bọn họ, đương nhiên thể quấy rầy.

Thẩm Chỉ cũng đồng ý,"Nói đúng!"

Tần Cửu An hoảng hốt một chút, trong trí nhớ của , cha giống như từng tình cảm nồng đậm như .

Chờ đến khi trưởng thành, bọn họ liền lạnh như băng, chỉ là phu thê mặt ngoài.

Hắn cho rằng tất cả phu thê đều là như , thời gian dài, dù yêu thế nào cũng sẽ phai nhạt.

hóa cũng những cặp phu thê giống như .

Nghĩ nghĩ , chợt nghĩ nếu như cô nương yêu, nhất định đối xử với nàng, tuyệt đối thể giống như cha .

Chỉ là từng thật sự yêu cô nương nào, từng thích Thẩm Chỉ, cũng chỉ là bởi vì nàng xinh , còn nấu ăn.

kỳ thật cũng tính là thích gì.

khi nàng trượng phu con, cũng quá khổ sở.

Ý thức nghĩ đến những thứ , cụp mắt khổ một tiếng, thật sự là suy nghĩ quá nhiều.

Chỉ sợ đời , cưới vợ sinh con, chuyện như sẽ bao giờ rơi xuống đầu .

Hắn cũng thể thích bất cứ cô nương nào, dũng khí, cũng tư cách.

Hắn xứng với bất kỳ cô nương nào đời .

Thở dài, vùi đầu tiếp tục ăn mì.

Qua vài ngày, ba tiểu gia hỏa đeo cặp sách nhỏ học đường.

Bởi vì là ngày đầu tiên học, Sở Trường Phong cho Sở Cẩm Chu cưỡi ngựa của nó, vì tiểu gia hỏa chỉ thể theo các chen chúc ở trong xe ngựa.

Sở Trường Phong dẫn bọn chúng đến thư viện.

Bắc Dương cũng tính là phồn hoa, mật độ nhân khẩu cũng lớn, cho nên thư viện cũng lớn.

Ba tiểu gia hỏa xuống xe ngựa, ngẩng đầu thư viện.

Ba bọn chúng mặc áo dài màu xanh da trời, là một trang phục của sách.

Dáng vẻ đắn quy củ của mấy tiểu gia hỏa khiến Sở Trường Phong chút quen.

"Đi thôi, dẫn các con gặp phu tử."

Ba tiểu gia hỏa tung tung tăng theo, trong cặp sách đeo lưng chỉ chứa một ít giấy bút mực, cũng nặng, cho nên khi bọn chúng chạy, cặp sách liền lắc lư theo.

Cặp sách hai vai thật sự kỳ lạ, chỉ là hai vai lưng, hơn nữa phía còn động vật nhỏ, động vật nhỏ tuy rằng trừu tượng, nhưng thể cho liếc mắt một cái liền nhận là loại động vật nào.

Những đứa trẻ khác đến báo danh đều tò mò chằm chằm cặp sách của bọn chúng.

 

Loading...