Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:32
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba tiểu gia hỏa rõ ràng cảm nhận ánh mắt của khác, trong lòng vui sướng, còn lặng lẽ kéo dây đeo vai, dương dương tự đắc lắc lư vài cái.

Nhìn thấy , những đứa trẻ khác càng hâm mộ.

"Cha! Con cũng cặp xách như ! Con rương đựng sách!"

"Nương, con thích cái đó, nương mua cho con ..."

"Tại rương đựng sách của chúng loại đó? Ta con thỏ nhỏ !"...

Trong thời gian ngắn, mấy đứa trẻ đều chỉ cặp sách của ba tiểu gia hỏa, năn nỉ cha mua cho bọn họ.

Ba tiểu gia hỏa vểnh cái miệng nhỏ nhắn, nghĩ thầm, cặp sách của bọn chúng chính là độc nhất vô nhị thế gian , thể mua .

Muốn thì tự .

nương của bọn chúng tiểu động vật đáng yêu như , chỉ một nương ! Cũng chỉ nương mới thể như !

Cho nên những cũng chỉ thể nghĩ mà thôi!

Bộ dáng ngạo kiều của ba tiểu gia hỏa khiến Sở Trường Phong lắc đầu.

Vào thư viện, Sở Trường Phong mang theo bọn Chúng gặp qua phu tử, giao bạc, bọn chúng liền phu t.ử dẫn phòng học.

"Ba các con ngoan ngoãn lời, đ.á.n.h cãi , cũng khi dễ khác, ?"

Đến cửa phòng học, Sở Trường Phong nhịn khom lưng dặn dò.

"Đã , cha, khác khi dễ chúng con, chúng con sẽ khi dễ khác, cứ yên tâm !"

"Chờ các con tan học, sẽ tới đón các con ăn cơm trưa, nếu đói bụng thì ăn đồ ăn vặt để trong cặp sách của các con."

"Vâng, cha mau trở về " Sở Cẩm Niên khoát tay nhỏ bé, nó cảm thấy cha quá nhiều.

Có lẽ đây chính là bà bà mụ mụ theo lời mà gia gia nãi nãi .

Sở Trường Phong búng trán nó một cái,"Sở Niên Niên! Con chỉ tranh luận, đúng là tiểu nghịch ngợm!"

"Ai da..." Tiểu gia hỏa ôm cái trán, bĩu môi,"Cha, thích con, đ.á.n.h con."

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc ở bên cạnh , híp mắt.

Sở Trường Phong thở dài, ba tiểu gia hỏa ngày đầu tiên học, thể lo lắng ? Vạn nhất xảy chuyện gì...

Phi phi phi, sẽ xảy chuyện!

"Vậy... Vậy đây, nhớ nhất định ngoan ngoãn, nhất định..."

còn xong, ba tiểu gia hỏa gấp chờ nổi bước phòng học.

Sở Trường Phong thở một , mà thôi, cũng là đại hài tử, cha cũng thể buộc bọn chúng cả đời, luôn tự đối mặt với những đầu tiên.

Trong lòng nghĩ như , liền rời .

Chỉ là tới cửa thư viện, trong lòng thật sự yên, lặng lẽ chạy trở về.

Sở Trường Phong ở bên ngoài phòng học, cách cửa sổ, cẩn thận quan sát nhóm tiểu đậu đinh bên trong.

Ba tiểu gia hỏa nhà một hàng, phu t.ử ở phía chuyện, ba bọn chúng thẳng tắp, chớp chớp đôi mắt to tròn, chăm chú lắng .

Sở Trường Phong khỏi hài lòng gật gật đầu.

Phu t.ử một lát, liền bắt đầu dạy công khóa.

Sở Trường Phong lén lút thật lâu, cũng chằm chằm ba nhãi con thật lâu, phát hiện bọn chúng thật sự ngoan, lúc mới hài lòng rời .

Vừa về đến nhà, Thẩm Chỉ liền lên đón,"Thế nào? Mấy tiểu gia hỏa lời ? Bái sư giao học phí, đều xong chứ?"

Sở Trường Phong gật đầu,"Nàng cứ yên tâm ! Đã sắp xếp xong xuôi ."

Thẩm Chỉ: "Sao ở đó lâu một chút, lặng lẽ bọn chúng một lát."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-307.html.]

Sở Trường Phong: "... Yên tâm, con trai chúng ngoan như , tuyệt đối sẽ đ.á.n.h cãi , nàng cần lo lắng."

Nghe thề son sắt bảo đảm, Thẩm Chỉ nhỏ giọng thầm: "Chàng ngược yên tâm, đây chính là ngày đầu tiên học đấy..."

Sở Trường Phong đương nhiên thừa nhận một cha bởi vì lo lắng mà lén lút hết một buổi học. Cũng thừa nhận đối với bọn nhỏ là lo lắng quá mức.

, từng với Thẩm Chỉ, nam hài t.ử sẽ tự ngoài xông pha, buông tay với bọn chúng, thể luôn buộc bọn chúng ở bên .

Nếu chính cũng , thì còn mặt mũi nào mà loại lời đây?

Sau ai còn thể tin.

Thẩm Chỉ mím môi, trở về phòng tiếp tục may quần áo cho bọn nhỏ.

Sở Trường Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng nương t.ử của quan tâm , khi trở về, cũng hôn một cái, trong lòng còn khó chịu.

"Chỉ Chỉ... Chỉ Chỉ... Nàng chờ một chút... Ta chuyện với nàng..."

Thẩm Chỉ ở trong nhà chính, cầm một miếng vải chậm rãi cắt may,"Nói cái gì? Muốn thì mau."

Sở Trường Phong lặng lẽ quan sát bốn phía một chút, xác định ai, vội vàng đưa mặt của đến mặt nàng,"Hôn một cái."

Động tác của Thẩm Chỉ dừng , khóe miệng nhịn giật giật.

Nhìn bộ dáng bám riết của , hôn liền để yên, nàng nhanh chóng cúi đầu khẽ hôn một cái,"Được , đừng quấy rầy ."

Sở Trường Phong chỉ cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh,"Thẩm Chỉ Chỉ! Nàng đang đuổi ăn mày hả?! Đây mà gọi là hôn ? Nàng chỉ chạm nhẹ một cái! Sợ là còn đụng tới!"

Thẩm Chỉ:...

"Nàng thật sự quá đáng!" Sở Trường Phong tức giận lấy vải dệt và kéo trong lòng nàng đặt sang một bên, ôm lấy nàng đặt lên đùi .

Thẩm Chỉ kịp phản ứng.

Sở Trường Phong bĩu môi, giọng hàm hồ : "Hôn ! Nàng qua loa với ! Bằng thật sự sẽ tức giận!"

Thẩm Chỉ xoa xoa mày,"Chàng mới ba tuổi ?"

"Mấy tiểu gia hỏa mỗi ngày đều ở đây, nàng đều hôn , thật vất vả bọn chúng mới học đường..." Chàng thật sự ủy khuất.

Thẩm Chỉ: "Buổi tối hôn còn ít ?"

"Mỗi phòng thì nàng ngủ ! Ta hôn nàng giống nàng hôn ?"

Bởi vì mang thai, mỗi ngày nàng ngủ đặc biệt sớm, cũng đặc biệt dễ buồn ngủ.

Cẩn thận ngẫm , hình như lâu nàng chủ động.

Nàng khụ một tiếng, cúi đầu, đôi môi màu đào dán môi , vụng về hôn một hồi.

Sở Trường Phong nheo mắt , trong phút chốc, môi lưỡi thâm nhập, cướp đoạt thở của nàng.

Thẩm Chỉ hôn đến đỏ bừng mặt, bàn tay đặt ở n.g.ự.c dùng sức vỗ vỗ,"Sở Trường Phong..."

Sở Trường Phong tạm thời buông tha nàng, nhưng môi tiếp tục lướt xuống cổ.

Thẩm Chỉ lo lắng cánh cửa đang mở rộng,"Cửa... cửa đóng... Cẩn thận thấy... ... A!"

Nàng kịp xong, Sở Trường Phong ôm nàng dậy, đó đóng sầm cửa, thậm chí còn khóa cửa .

Trái tim Thẩm Chỉ run rẩy,"Chàng... khóa cửa gì?"

Sở Trường Phong cúi đầu, trán tựa trán nàng,"Con gái năm tháng ... Ta cần nhịn nữa ? Lần hỏi đại phu, ông ..."

Chàng một nửa, Thẩm Chỉ vội vàng bịt miệng ,"Không nữa!"

Chàng ngậm miệng , nhưng động tác tay vẫn dừng, trực tiếp ôm nàng phòng ngủ.

Nằm giường, khi phủ lên nàng, trái tim Thẩm Chỉ bỗng nhiên đập nhanh.

Lần cuối cùng chuyện , là mấy tháng ...

TBC

 

Loading...