Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 308
Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:35:33
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi trưa.
Sau khi tan học, ba tiểu gia hỏa cùng chờ ở cửa.
Bọn chúng đợi một khắc đồng hồ, mà cha lo lâng của bọn chúng vẫn tới đón bọn chúng!
Lúc lo lắng như , dặn dò một cái sọt lớn như , kết quả bọn chúng đều tan học, cha thế nhưng còn tới đón!
Sở Cẩm Niên dạo qua hai vòng tại chỗ,"Có cha quên chúng ? Không cha đón chúng về ăn cơm ?"
Mộc Mộc xổm bên cạnh, hai tay ôm khuôn mặt nhỏ nhắn,"Không nha..."
Sở Cẩm Chu kiễng chân xung quanh.
TBC
Nó nhớ đường, thể dẫn hai đến tiệm cơm ăn cơm, nhưng cha tới đón, nó dám .
"Chờ một chút , thể là chuyện gì trì hoãn."
Sở Cẩm Niên: "Chờ ngày mai Ngưu Ngưu ca ca bọn họ đều tới, chúng thể cùng học, cũng cần cha mỗi ngày đưa đón."
Mộc Mộc: "Lại còn đưa đón, phiền phức nha, chúng trẻ con."
" đúng."
Lại đợi một lát, cuối cùng cũng thấy Sở Trường Phong đang khoan t.h.a.i đến muộn.
Ba gia hỏa giậm chân một cái, đó chạy tới.
"Cha!"
Chạy đến mặt Sở Trường Phong, Sở Cẩm Niên liền hai tay chống nạnh, thở hồng hộc : "Sao bây giờ cha mới tới a? Chúng con đợi lâu !"
Sở Trường Phong ho khan một tiếng, chột sờ sờ mũi,"Ai nha... Ta là lớn, nhiều việc lắm, tới đón các con , thôi."
"Buổi sáng còn lo lắng như , hiện tại còn nhiều việc, quên chúng con... là cha kiểu gì ..." Sở Cẩm Niên tự nhỏ giọng lẩm bẩm.
Sở Trường Phong xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nó,"Nhanh lên! Gia gia nãi nãi chắc chắn nấu cơm cho các con !"
"Hôm nay về nhà ăn ?"
"Không trở về! Ta rảnh cho các con!" Sở Trường Phong chút áy náy.
Trì hoãn lâu như , ba tiểu gia hỏa thật sự là đói bụng.
Cũng may tới tiệm cơm, Sở Khiếu và Lâm Tranh đang ăn cơm, bọn họ lúc thể ăn ké.
Tần Cửu An hỏi: "Ai nha, các tiểu thư sinh nhà chúng về ? Thế nào? Đã quen ?"
"Quen !" Sở Cẩm Niên ăn một miếng thịt kho tàu lớn, vội gật đầu.
Sở Khiếu: "Đến học đường, lời phu tử, nghịch ngợm gây sự."
"Ai nha, gia gia, chúng con , buổi sáng cha qua nhiều nhiều , lỗ tai chúng con đều nổi kén !"
"Được ."
Ăn cơm xong, ba tiểu gia hỏa chữ X ở giường của Tần Cửu An một lát, Sở Trường Phong đưa thư viện.
Sau buổi trưa, qua giờ cơm, trong tiệm cơm cũng trở nên vẻ.
Tần Cửu An ở bên quầy, cẩn thận tính toán sổ sách sáng nay, tập trung tính toán, hề phát hiện một cô nương cửa.
"Khách quan! Ngồi bên !"
Vẫn là tiểu nhị trong tiệm phát hiện , lúc mới vội vàng chào hỏi .
Nghe thấy tiếng của tiểu nhị, Tần Cửu An lấy tinh thần, vội vàng ngẩng đầu lên.
Vừa ngẩng đầu lên liền đối diện với một khuôn mặt xinh yêu dã.
Trên cô nương mặc trang phục cưỡi ngựa màu đỏ, tóc bện thành b.í.m tóc phức tạp, trán là trang sức bằng đá quý màu đỏ.
Đây là trang phục cưỡi ngựa của tiền, là khí xinh , cô nương cũng quá mức mắt, Tần Cửu An nhất thời ngây .
"Cộc cộc cộc..."
Cô nương gõ nhẹ quầy mặt vài cái, gương mặt xinh lộ tươi ,"Tiểu lang quân, đồ ăn nhà ngươi ngon, đề cử một chút?"
"Cộc cộc cộc..."
"Có thấy ?" Cô nương nữa gõ gõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-308.html.]
Lúc , Tần Cửu An mới hồn, hoang mang rối loạn gật gật đầu,"Có... Có nhiều đồ ăn ngon! Ta... ..."
Hắn lắp bắp mà mấy chữ, cố gắng chính bình tĩnh trở .
Lúc mới đem thực đơn hôm nay chỉ cho nàng xem,"Đây là món ăn hôm nay của chúng , cô xem thử món nào ăn ?"
Cô nương chằm chằm thực đơn một chút, nhanh liền bĩu môi,"Thật nhiều thịt bò thịt dê a... Ta đều ăn chán , ăn... ừm... gọi món thịt sợi chiên, cá thái lát hầm cải chua, gà xào cay..."
Nhìn nàng gọi ngừng, Tần Cửu An vội vàng : "Chờ một chút! Cô gọi nhiều quá, ăn hết ! Hai đĩa thức ăn là đủ ."
Cô nương nhíu mày: "Không , thể ăn, nếm thử, thật vất vả mới thể đến một chuyến."
Tần Cửu An gì nữa.
Cuối cùng cô nương gọi một món canh đậu hũ cá trích.
Sở Khiếu ở phòng bếp đồ ăn, trong tiệm các tiểu nhị đều nhịn lén cô nương xinh .
Ngoại trừ bà chủ, bọn họ còn từng thấy qua cô nương xinh như .
Trên quần áo của nàng khắp nơi đều là lục lạc và đồ trang sức bằng bạc, thỉnh thoảng cử động một chút, liền phát tiếng leng keng trong trẻo.
Trong lúc chờ đồ ăn nhàm chán, Lam Nguyệt liền tò mò chằm chằm tiểu lang quân tuấn tú .
Đừng , lớn lên cùng hán t.ử thành Bắc Dương bọn họ giống .
Da trắng nõn, ngón tay gảy bàn tính thon dài xinh , quần áo mặc là màu trắng trăng non, càng nổi bật khí chất xuất trần.
Từ nhỏ chính là tiểu thiếu gia tự phụ nuông chiều, cho dù gặp khó khăn, khí chất cũng cách nào đổi.
Lam Nguyệt một tay chống cằm một hồi, bỗng nhiên phát hiện đúng.
Nàng chằm chằm ống tay áo bên trái của , chậm rãi nhíu mày.
"Khách quan! Đồ ăn của ngài! Mời từ từ dùng!"
Lam Nguyệt thu hồi ánh mắt, mấy đĩa thức ăn thơm ngào ngạt bàn, nàng lập tức quên sạch thứ!
Bưng cơm ăn một miếng, liền gắp một miếng cá hầm cải chua nếm thử.
Nàng ít khi ăn cá, cũng bao giờ thích ăn cá.
hôm nay món cá hầm cải chua hình như mùi vị giống với món cá mà nàng ăn.
Vừa tươi mềm, chua chua cay cay, thơm quá!
Thịt kho tàu cũng mềm nhừ hợp ăn cơm, thịt chiên bỏ thêm khoai tây sợi, ớt xanh sợi, đặc biệt thơm!
Về phần canh đậu hũ cá trích, càng là ngon đến mức cho thét chói tai!!
"A!! Sao thể ăn ngon như !" Nàng nhỏ giọng cảm thán.
Tần Cửu An , bàn tính dừng một chút, giương mắt , chỉ thấy cô nương híp mắt, quai hàm phồng lên, bên miệng còn chút dầu.
Hắn nhịn nở nụ , xong, ngẩn , nhanh thu liễm cảm xúc, tiếp tục cúi đầu tính sổ.
Lam Nguyệt quả thật là ăn hết sạch mấy món ăn , ăn xong, bụng nàng căng tròn đến mức đường nổi.
Hôm nay nàng cưỡi ngựa tới, nếu như mà cưỡi ngựa về thì chắc sẽ xốc đến nôn mất.
Vì thế liền lười biếng dựa lưng ghế tiêu thực.
Một lát , bỗng nhiên mắt tối sầm, nàng mơ hồ ngẩng đầu, chỉ thấy bóng lưng của Tần Cửu An.
Người qua , ống tay áo bên trái lúc ẩn lúc hiện.
Nàng gian nan há miệng, mặt lộ thần sắc phức tạp.
Người tay trái...
Tần Cửu An trở quầy xuống, nàng mới cúi đầu, chỉ thấy bàn đặt một khối sơn tra khô nho nhỏ.
Đây là... hỗ trợ tiêu hóa...
Nàng ngẩn , nhịn ngẩng đầu Tần Cửu An một cái.
Chỉ là cúi đầu bận rộn, thấy rõ mặt.
Lam Nguyệt ăn sơn tra khô, trong chốc lát, cảm giác khó chịu nữa, mới dậy tính tiền.