Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:33:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lam Lập nhận , dù Sở Cẩm Chu kích động, nhưng nó cũng quá buồn bã.

Mặc kệ đó là đoàn trưởng bá bá , thì với nó mà đều là chuyện .

Sở Trường Phong liên tục cung cấp thảo dược, bệnh nhân ở khu điều trị ngày càng hồi phục, thể dậy .

ngoài những trong thành, vẫn còn nhiều lưu dân bên ngoài thành nhiễm ôn dịch.

Chỉ riêng việc cứu chữa trong thành tiêu tốn ít bạc, giờ còn nhiều bệnh ngoài thành như , tiền cần tiêu tốn sẽ càng nhiều.

Quan phủ do dự, chậm chạp đưa quyết định.

Nếu cứu chữa, ôn dịch ở Bắc Dương sẽ thể dập tắt , nếu cứu, tổn thất thật sự quá lớn.

Bắc Dương vốn cũng châu thành giàu , một trận ôn dịch khiến bọn họ gần như kiệt quệ, dù cứu cũng lực bất tòng tâm.

Thẩm Chỉ chuyện , lập tức hứng thú.

"Trường Phong, với Lam tướng quân, những bên ngoài thành, chúng sẽ cứu."

"Cái gì? Chúng cứu ? ngoài thành nhiều dân chạy nạn, tốn nhiều thảo dược, hơn nữa, phương t.h.u.ố.c chỉ thảo dược, mà còn nhiều d.ư.ợ.c liệu khác, chúng cũng tốn tiền mua."

Thẩm Chỉ tất nhiên hiểu điều : "Chàng còn ? Những ngày gần đây, Lam tướng quân lo lắng đến mức ngủ , loại thấy c.h.ế.t mà cứu, chỉ thể là vì... tiền."

"Vậy nên?"

Thẩm Chỉ khẽ mỉm : "Ngày mai với , nhờ giúp chúng mua rẻ 500 mẫu đất ngoài thành, chúng sẽ cứu những đó, bọn họ sẽ trở thành công nhân của chúng , giải quyết vấn nạn lưu dân, ngăn ôn dịch lan thành. Đây chính là một vụ ăn chắc chắn lời!"

Đáy mắt Sở Trường Phong lộ ý ,"Nàng... cái đầu của nàng! Thật đúng là tuyệt!"

Lúc , cứu nhiều sắp c.h.ế.t như , về những đó chỉ trung thành và tận tâm, sức việc, hành động của bọn họ còn giúp quan phủ giải nguy, quả nhiên là mưu !

"Được! Ta hiện tại tìm Lam tướng quân!"

Sở Trường Phong hùng hổ, tới chỗ lưu dân, xuyên qua các giường cuối cùng cũng tìm thấy .

Chỉ là bên cạnh ông còn một cô nương, mà cô nương đó đang cho bệnh nhân uống thuốc.

Lam Lập bộ dáng nổi, biểu tình mang theo nồng đậm ghét bỏ.

Sở Trường Phong chăm chú , bệnh nhân đút t.h.u.ố.c là Tần Cửu An ?!

Nhìn bộ dáng dịu dàng như nước của cô nương ...

Tiểu t.ử ... từ mà thông đồng một cô nương ?

Rõ ràng đều thành ôn dịch, còn thể để cho cô nương cam tâm tình nguyện đến chăm sóc !

Sở Trường Phong lặng lẽ đến gần.

"Thần y ngươi lập tức sẽ khỏi, chờ khi ngươi khỏi thì thể về nhà." Lam Nguyệt đút t.h.u.ố.c .

Tần Cửu An rũ mắt nàng, trong mắt mang theo ưu sầu,"Ừ."

"Đến lúc đó ngươi nhớ đem vòng tay của trả cho , sẽ đưa tiền cho ngươi!" Nàng lặng lẽ quan sát vẻ mặt của , tiếp tục .

Tần Cửu An: "Đây là đương nhiên, nhưng hà bao của cô rơi ở tiệm chúng , cô thể cùng lấy về."

"Hả? Hà bao của rơi ở chỗ các ngươi ?" Lam Nguyệt cả kinh lời.

"Sau khi cô mới phát hiện."

Lam Nguyệt c.ắ.n cắn môi, trong hà bao của nàng ít tiền, khi cầm giấu ...

Nàng đắc ý về phía Lam Lập, giống như đang : "Nhìn , con ! Người tin."

Vẻ mặt Lam Lập ngơ ngác, ông gì? Còn kiêu ngạo đắc ý, chăm sóc đút t.h.u.ố.c cho một thằng nhãi xa lạ, còn đắc ý nữa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-321.html.]

Con gái của ông từ đến nay thông minh lanh lợi, đây sợ là giả ?

Lam Nguyệt thu hồi tầm mắt, ho khan một tiếng,"Vậy chờ khi ngươi khỏe , tìm ngươi lấy!"

"Được."

Sở Trường Phong sờ sờ cằm, tên tiểu t.ử lạnh nhạt với cô nương nhà như ?

TBC

Cô nương còn xinh như thế, còn mạo hiểm chăm sóc .

Tiểu t.ử ngốc đầu lừa đá ? Không cảm kích cũng phép tắc?

Uống t.h.u.ố.c xong, Lam Nguyệt và Lam Lập rời , Sở Trường Phong tiến tới bên giường Tần Cửu An.

"Tần Cửu An."

Tần Cửu An thấy Sở Trường Phong, sửng sốt một lát, lập tức mặt hiện lên nụ vui mừng sáng lạn,"Sao tới đây? Huynh là tới thăm ? Ta , ! Lập tức thể về nhà!"

Sở Trường Phong còn kịp gì, một tràng dài.

Khóe miệng Sở Trường Phong giật giật, tên ngốc đối với cô nương thì lạnh nhạt, đối với nhiệt tình như ?

Cố gắng áp xuống cảm xúc, hỏi: "Cô nương ? Nhìn vẻ là con gái của Lam tướng quân? Đó là thiên kim đại tiểu thư, ở bên giường chăm sóc ?"

Tươi mặt Tần Cửu An cứng đờ,"Nàng... nàng... nàng là đến giúp thần y, đặc biệt đến chăm sóc , các ngươi đừng nghĩ nhiều."

Sở Trường Phong: " ánh mắt của cô nương khi , như dán chặt lên , thể nghĩ nhiều?"

Nói xong, cảm thấy gì đó đúng?

Trầm mặc hồi lâu, : "Ta cấm tiếp xúc, ý là, chuyện mà cho bọn ? Tiểu t.ử ngươi thật nghĩa khí!"

Tần Cửu An cụp mắt,"Nàng là thiên kim tiểu thư, đùa giỡn với thôi, đừng quá kích động, đời liền ăn vạ nhà thôi, sẽ hết."

Sở Trường Phong híp mắt, ánh mắt lướt qua cánh tay trái của , trêu đùa mặt dần biến mất.

Phải , đó là con gái của Tướng quân...

"Đệ mau chóng khỏe , đến lúc đó chúng sẽ đón về, đồ ăn ngon cho ."

Tần Cửu An lúc mới tươi,"Ừm! Ta ăn gà xào cay! Nhớ cho nhiều ớt và tiêu!"

Sở Trường Phong chậc chậc,"Đệ nghĩ nhiều quá ! Còn đòi gà xào cay, bệnh còn khỏi đòi ăn món đó, về nhà nhiều nhất chỉ cho ăn sườn hầm thôi."

Tần Cửu An tươi giảm,"Sườn hầm cũng , nhưng hầm nhiều một chút."

"Được! Biết !"

Sở Trường Phong vô thức coi như đứa trẻ, đưa tay xoa đầu ,"Ta đây."

"Ừm."

Ra khỏi lều, từ xa thấy hai cha con Lam gia đang chuyện gì đó, đầu về phía Tần Cửu An trong góc lều, do dự một lúc lặng lẽ bước đến gần.

"Nguyệt nhi, mai con về nhà , những bệnh nhân ở đây cũng sắp khỏi , cần con nữa."

"Con về! Tần Cửu An nhặt túi tiền giúp con, còn đồng ý để con dùng vòng tay đổi lấy tiền ăn cơm, , đợi khỏe , con lấy đồ mới về."

"Con tưởng cha con đang nghĩ gì ?" Lam Lập hạ giọng, nhưng trong lời đầy tức giận,"Con đến gần tên tiểu t.ử đó, cánh tay, con là gì?"

Lam Nguyệt mím môi, hồi lâu chuyện.

"Cha giới thiệu cho con bao nhiêu con cháu thế gia, ai con cũng chướng mắt, cứ xoay quanh tên tiểu t.ử đó?"

"Cha, chuyện của con cần cha lo, hơn nữa cha cũng đồng ý , con gả cho ai, đều do con tự quyết định!"

"Con! Ta thấy con điên ! Còn gả cho ? Con lừa đá đầu hả?"

 

Loading...