Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:33:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Cửu An hiện tại chật vật, nhưng thể dừng .

Hắn vốn là như , một kẻ tàn tật, nàng thấy cũng chẳng cả.

Hắn âm thầm khổ, lau mồ hôi trán, tiếp tục cúi đầu về phía .

Lam Nguyệt lặng lẽ theo phía , giữ cách vài bước, lặng lẽ dõi theo suốt chặng đường.

Cho đến khi về đến nhà của .

Tần Cửu An đóng cổng viện, cuối cùng nhịn đầu : "Lam tiểu thư, vì vô luôn theo ? Giờ về đến nhà, cô cũng mau về ."

Hắn nhiều với nàng, xong câu đó liền nhà.

Lam Nguyệt: "Ta cùng cha đến đóng quân ở Yến Nguyệt Loan, đến lúc đó thể sẽ trận, chừng sẽ c.h.ế.t ở đó, sẽ bao giờ gặp nữa."

Bước chân Tần Cửu An khựng , môi khẽ run rẩy.

Lam Nguyệt híp mắt, đột nhiên thở dài: "Vậy thì chúng liền từ biệt ở đây."

Không hề do dự, nàng xoay lên ngựa, biến mất trong màn đêm.

Tần Cửu An lập tức chạy cổng viện, hai tay nắm chặt cánh cổng, đuổi theo, nhưng cuối cùng vẫn gì cả.

Hắn đó lâu, lâu...

Những ngày đó, Lam Nguyệt và Lam tướng quân dường như biến mất , ai thấy họ, cũng chẳng còn ai nhắc đến họ.

Tần Cửu An kiểm sổ sách ở quầy, cả đều chút mất hồn mất vía.

Nàng hẳn là sẽ xảy chuyện gì ? Cha nàng là tướng quân, chắc chắn sẽ bảo vệ nàng thật .

Hắn tự an ủi như , thể quá để tâm, tư cách.

Hắn là tư cách nhất...

"Tần Cửu An!"

Nghe gọi, giật hồn, ngẩng đầu lên liền đối diện với khuôn mặt của Sở Trường Phong.

"Sở ca, chuyện gì ?"

Sở Trường Phong: "Đệ đang ngẩn ngơ cái gì ?"

"Không gì, chẳng lúc khách , chút nhàm chán."

Sở Trường Phong: "Vậy đến giúp ghi chép sổ sách , bên tiệm t.h.u.ố.c một nhóm đến mua d.ư.ợ.c liệu, thực sự lo liệu hết quá nhiều việc, sợ đến lúc đó sẽ tính sai."

"Được!"

Sở Trường Phong dẫn theo năm từ bên ngoài thành về xử lý thảo dược, nhưng dù thêm , thảo d.ư.ợ.c vẫn đủ bán.

Cứ hai, ba ngày một nhóm đến, mỗi tiệm t.h.u.ố.c bổ sung thảo dược, kịp tích trữ bán hết sạch.

Muốn tích cóp chút hàng cũng .

Khi Tần Cửu An theo Sở Trường Phong tiệm thuốc, thấy bên trong vài đang chờ, dường như đợi lâu.

Sở Trường Phong vài tiếng, vội vàng tiến lên tiếp đón.

Tần Cửu An bên cạnh quan sát.

Hắn đảo mắt một vòng quanh tiệm thuốc, thấy thần y đang bắt mạch cho một bệnh nhân, bên cạnh ông thế nhưng còn một tiểu gia hỏa.

Cho đến khi bệnh nhân bắt mạch xong, nhận t.h.u.ố.c rời , Mộc Mộc đột nhiên hỏi: "Thần y gia gia, chỉ cần bắt mạch là thể khác bệnh ? Không chỉ là sờ một chút thôi ?"

Mộc Mộc ngẩng đầu tò mò hỏi.

Thần y xoa đầu nó: "Đương nhiên , đây là thứ cần học."

"Vậy con thể học ? Bắt mạch thật thần kỳ nha!"

Thần y chằm chằm nó hồi lâu, tiểu gia hỏa mấy ngày nay cứ tan học là chạy đến đây.

Buổi trưa ăn cơm xong cũng chạy sang một lúc mới về ngủ trưa, hứng thú lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-329.html.]

Mỗi ông bắt mạch kê đơn, nó đều chằm chằm như thể ông là thần tiên .

Trong lòng thần y mềm nhũn, nhẹ nhàng hỏi: "Sao , nhãi con, theo học y thuật ?"

Mộc Mộc ngơ ngác một chút, nó chỉ thấy bắt mạch thật thần kỳ, học thử xem .

học y thuật cùng thần y gia gia thì nó từng nghĩ đến...

"Con thực sự thể ? y thuật khó khó ?" Tiểu gia hỏa chút tin chính .

Thần y khẽ một tiếng: "Dĩ nhiên là khó , cho nên chăm chỉ học tập, khắc khổ chăm chỉ, cũng thể chân trong chân ngoài."

Mộc Mộc chút chột : "... nhưng con còn sách nha... Vừa sách, học y thuật, là chân trong chân ngoài ..."

Thần y lớn.

Mộc Mộc gãi gãi đầu, cũng ngây ngô theo.

Nghe đến đây, Tần Cửu An cũng khẽ một tiếng, xuống bên cạnh Sở Trường Phong.

"Các ngươi giá thật sự quá thấp, thảo d.ư.ợ.c của chất lượng thượng hạng, vốn đắt hơn thảo d.ư.ợ.c bình thường. Huống chi, chỉ thảo d.ư.ợ.c của mới trị ôn dịch, đối với các bệnh khác cũng hiệu quả rõ rệt. Nếu các ngươi thật sự mua, mời lấy thành ý."

Sắc mặt của Sở Trường Phong căng chặt, đám đúng là tưởng bở, mua t.h.u.ố.c của với giá rẻ hơn so với các loại t.h.u.ố.c khác ?

là si tâm vọng tưởng.

Nhìn bộ dạng của bọn họ, đeo đầy vàng bạc, mỗi nam nhân n.g.ự.c đều đeo mấy sợi dây chuyền vàng, mà bây giờ cò kè mặc cả với từng văn tiền lẻ!

Giá của thảo d.ư.ợ.c đều , cũng chỉ bán cho một hai .

Rõ ràng đám chính là gây sự!

Tần Cửu An vỗ nhẹ vai Sở Trường Phong, đó ngẩng đầu mấy kiêu căng mặt.

"Thảo d.ư.ợ.c trong tiệm chúng bây giờ cũng nhiều, mua nhiều, nếu các ngươi chấp nhận mức giá thì cứ bỏ lỡ , bán hết, thì đợt tiếp theo đợi nửa tháng mới ."

Giọng của Tần Cửu An bình thản, chút d.a.o động nào, nhưng hết tới khác cho lòng căng thẳng.

Kỳ thật khi đến đây bọn họ hỏi thăm rõ ràng, mặt cũng đều giá cả, bọn họ ép giá, chỉ là ở trong đó kiếm thêm chút lợi lộc mà thôi...

Ai ông chủ tiệm t.h.u.ố.c cứng mềm ăn.

Nếu ông chủ thật sự bán cho bọn họ, bộ thảo d.ư.ợ.c đều bán cho khác, đúng như tên tàn phế , bọn họ đợi nửa tháng nữa.

Nửa tháng...

Làm mà đợi ?

Nhiều mạng đang chờ như ...

Tần Cửu An đột nhiên đầu Sở Trường Phong,"Sáng nay chẳng đến hỏi mua ? Sao bán cho những đó? Tuy bọn họ Trung Nguyên, nhưng giá mua mỗi loại thảo d.ư.ợ.c đều cao hơn hai văn tiền."

Hắn bỗng nhiên thở dài,"Bán cho bọn họ hơn ? Giờ thảo d.ư.ợ.c còn ít, chi bằng cứ để ai giá cao thì bán cho đó."

Ánh mắt Sở Trường Phong khẽ động,"Chúng gì cũng là Trung Nguyên, nghĩ giúp thì cứ giúp."

Những đối diện , sắc mặt liền đổi, lúc xanh lúc trắng, bọn họ chính là đến từ Trung Nguyên...

Ánh mắt Tần Cửu An độ ấm đảo qua bọn họ," bọn họ đáng."

"Cái ..." Đám lập tức hoảng loạn.

"Ông chủ Sở! Hiểu lầm! Hiểu lầm thôi!!"

Nam nhân dẫn đầu tự vả miệng hai cái,"Vừa năng hồ đồ! Xin ngài đừng để bụng! Cứ tính theo giá mà ngài , tất cả thảo d.ư.ợ.c chúng đều lấy hết!"

Sở Trường Phong chậm rãi uống một ngụm nước, lên tiếng.

"Ông chủ Sở, tình hình ở Trung Nguyên cấp bách, còn nhiều mạng đang chờ. Hôm nay chúng lấy t.h.u.ố.c xong lập tức lên đường, mong ngài thương xót."

TBC

"Thôi , ai bảo tâm địa Bồ Tát chứ." Sở Trường Phong thở dài một tiếng, phất tay,"Liền bán cho các ngươi ."

Tần Cửu An kinh ngạc mà Sở Trường Phong một cái, khóe miệng giật giật.

 

Loading...