Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 330
Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiễn đám xong, Sở Trường Phong trở tiệm thuốc, mở rương bàn , đống vàng sáng lấp lánh bên trong, nhịn mà xoa nhẹ vài cái.
Bỗng nhiên ngẩng đầu lên chạm ánh mắt của Tần Cửu An, ngẩn ,"Đệ gì? Ánh mắt là ? Khinh bỉ ?"
Tần Cửu An lắc đầu.
" mà! Vừa thấy rõ ràng, là ý gì? Ta kiếm tiền nhiều như , thấy lợi hại ?"
Tần Cửu An dở dở ,"Đây là kiếm tiền, đây là tâm địa Bồ Tát đang việc thiện thì ."
Sở Trường Phong bĩu môi,"Biết là , cũng cần khen như , khen nữa sẽ ngượng ngùng đấy."
Tần Cửu An:...
Hắn cạn lời!
Rốt cuộc Thẩm Chỉ trúng ở điểm nào? Quả thật chính là một tên ngốc!
Ngoại trừ khuôn mặt ... Được , dáng cũng tệ, nhưng thật sự quá ngốc!
"Lô thảo d.ư.ợ.c , tổng cộng bán ba trăm lượng vàng, đây là sổ sách ghi xong."
Tần Cửu An đưa sổ sách cho Sở Trường Phong,"Không còn việc gì nữa thì về tiệm cơm đây."
"Ừ, , cảm ơn nhé."
TBC
Bọn họ ở bên bận rộn, Mộc Mộc cũng dám đến quấy rầy, hiện giờ đều , tiểu gia hỏa mới đến bên cạnh Sở Trường Phong.
"Cha."
"Hửm? Sao thế? Có đói bụng ? Hôm nay cha dẫn con mua xiên thịt nướng ?"
Mộc Mộc lắc đầu,"Cha, con chuyện quan trọng thương lượng với cha."
Sở Trường Phong nhướng mày,"Nói một chút."
"Ưm... Ưm..."
Mộc Mộc về phía lão thần y cách đó xa, hít sâu một , lấy hết dũng khí hỏi: "Cha, con thể theo thần y gia gia học y thuật ?"
Tiểu gia hỏa hỏi cẩn cận, bình thường nó ít khi đưa yêu cầu gì, mỗi ngày đều ngoan ngoãn, ca ca và gì, nó cũng theo, đến mức dường như trở thành vô hình trong nhà.
Nay đột nhiên nó đưa yêu cầu, Sở Trường Phong sửng sốt một chút, đó, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp, trái tim như sưởi ấm.
Chàng xuống, đặt hai tay lên vai tiểu gia hỏa,"Con thật sự cảm thấy hứng thú với y thuật ?"
"Âng! Con cảm thấy... thú vị, hơn nữa còn thể cứu , nếu bệnh, con thể chữa khỏi cho ."
Hai mắt của tiểu gia hỏa sáng lấp lánh khi những lời .
Trên mặt Sở Trường Phong lộ nụ vui mừng,"Nhãi con ngoan, nếu cảm thấy hứng thú thì cứ học ! , học y thuật cũng thể ba ngày đ.á.n.h cá hai ngày phơi lưới, chăm chỉ khắc khổ, thể bỏ dở nửa chừng, con thể ?"
"Có thể!"
Mộc Mộc gật đầu thật mạnh,"Sau con nhất định sẽ lợi hại như thần y gia gia! Con sẽ cố gắng cố gắng!!"
Sở Trường Phong xoa xoa đầu nhỏ của nó,"Cha tin tưởng ngươi."
Dứt lời, tươi nghiêm túc : "Sau , nếu cái gì, thích gì, đều , hôm nay con đột nhiên với cha những điều , cha vui."
Mộc Mộc sửng sốt một chút, đôi mắt to tròn lấp lánh ánh sáng,"Vâng-"
Lão thần y dựng thẳng lỗ tai hồi lâu, Sở Trường Phong đồng ý , ông ho khan một tiếng.
"Đồ nhi ngoan! Mau tới đây!"
Mộc Mộc lạch bạch chạy đến bên cạnh ông.
Lão thần y sờ sờ đầu nó, về phía Sở Trường Phong,"Mộc Mộc về chính là đồ của , sẽ do quản a."
"A?!" Sở Trường Phong trừng mắt,"Ý ngài là ? Con trai tuy rằng theo ngài học y thuật, nhưng cũng học."
"Mỗi ngày khi tan học, liền đưa nó đến chỗ , thời gian khi tan học của nó đều là của !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-330.html.]
Sở Trường Phong bĩu môi: "Sư phụ như ngài cũng quá bá đạo ! Con trai nhà còn nhỏ, nếu theo ngài như , ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng ? Không !"
"Ngươi lời ! Ta mới là sư phụ của nó! Y thuật học giỏi, cũng dễ dàng! Không chuyên tâm khắc khổ, ?"
Mộc Mộc sư phụ, cha, sốt ruột : "Cha, con cần nghỉ ngơi, con mỗi ngày đều học, nếu tan học con tới đây, con sẽ thời gian học."
Sở Trường Phong búng trán nó một cái,"Phục con , đến lúc đó cũng đừng kêu mệt!"
"Không !" Mộc Mộc híp mắt.
——
Bắc Dương tuy ở phía bắc của Bắc Vực nhưng vẫn thuộc vùng thảo nguyên, mùa đông nơi vẫn vô cùng khắc nghiệt, mùa đông ở đây lạnh đến đáng sợ.
Thẩm Chỉ rằng nhiệt độ ở Mạc Bắc thể xuống tới âm ba, bốn chục độ. Trong thời đại hệ thống sưởi điều hòa, rét lạnh như mỗi năm đều khiến nhiều mất mạng.
Để chuẩn cho mùa đông, ngay khi trời trở lạnh, Thẩm Chỉ bảo Chu Trường Phong tìm tới giường đất sưởi ấm.
Mùa đông khỏi cửa, ở giường đất thể thoải mái hơn nhiều.
Vậy nên, những chiếc giường cũ dùng đến nữa, Thẩm Chỉ liền cất chúng gian của .
Ba tiểu gia hỏa phát hiện giường của biến mất, ánh mắt chút ảm đạm nhưng cũng ầm ĩ.
Ba tiểu gia hỏa ủ rũ vài ngày, khi thấy giường đất thành, nhận ba sẽ ngủ chung một chiếc giường lớn, chút buồn bực trong lòng lập tức biến mất.
Đổi một chiếc giường đặc biệt như , bọn chúng cảm thấy mới lạ, chẳng khác nào lúc mới giường gỗ.
Bên xong giường đất, bọn họ tiếp tục giúp mấy nhà khác .
Mọi đều từng dùng loại giường đất , nhưng Thẩm Chỉ , thế nên đều tin tưởng.
Ngoài , còn những dân chạy nạn bên ngoài thành, Sở Trường Phong dạy bọn họ cách giường đất để cho bọn họ tự .
Bọn họ nhiều, tốc độ cũng nhanh, khi tuyết rơi, tất cả đều xong.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, trong cái rét lạnh, bỗng nhiên một ngày, tuyết bắt đầu rơi.
Nhiệt độ cũng bắt đầu giảm mạnh, đường trong thành ít nhiều.
Việc ăn của tiệm cơm cũng ảnh hưởng, hiện giờ, thứ bán chạy nhất trong thành chính là canh thịt dê.
Trời lạnh như , uống một chén canh thịt dê nóng hổi, miễn bàn sảng khoái cỡ nào.
So với các món xào, rõ ràng một chén canh nóng mang cảm giác dễ chịu hơn nhiều.
Thẩm Chỉ sớm dự đoán điều , vì thế trong tiệm cơm liền xào rau nữa, dự định bắt đầu bán lẩu.
Lẩu... lẩu...
Tên liền cảm thấy ấm áp!
Thẩm Chỉ cũng đổi bảng hiệu của cửa tiệm thành Lâm Hà lẩu quán.
Bên thiếu nhất chính là thịt bò thịt dê.
Mở quán lẩu ở đây là thích hợp nhất.
Bảng hiệu đổi, trong tiệm còn sắp xếp một chút.
Thẩm Chỉ ở nhà hướng dẫn Sở Trường Phong nấu nước cốt lẩu.
Mùa đông năm ngoái nhà bọn họ đa, ăn vài bữa lẩu thịt dê, bất quá đều là dùng canh thịt dê để nấu, ngược đậm vị như lẩu mỡ bò.
Mấy ngày , Thẩm Chỉ đặt mua mỡ bò từ các tiểu thương trong thành.
Ngoại trừ mỡ bò, tất nhiên thể thiếu ớt, hoa tiêu, còn các loại hương liệu khác.
Sau khi chuẩn đầy đủ nguyên liệu, Sở Trường Phong theo hướng dẫn của Thẩm Chỉ, nấu chảy mỡ bò, thêm các loại hương liệu, ớt, hoa tiêu, các loại gia vị khác.
Hương vị trong phòng bếp quá nồng, mở hết cửa sổ cho thoáng.
Mùi thơm kỳ lạ bá đạo từ cửa sổ lan ngoài, hàng xóm cách vách cùng những đường , từng đều thể bước nổi.