Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn sớm ngửi thấy mùi lẩu, Tần Cửu An chờ mong hồi lâu, nhưng hiện giờ ăn đồ ngon như , ăn mùi vị gì, trong đầu lộn xộn.

Nụ hôn mềm mại ấm áp ngừng xoay quanh trong đầu , xem nhẹ cũng .

TBC

Ăn cơm xong, về đến nhà, giường, càng khó ngủ.

Thở dài mấy , kéo chăn che đầu , nhắm hai mắt, cố gắng thả lỏng.

Bên .

Trở về phòng, Thẩm Chỉ thầm: "Hôm nay Tần Cửu An cứ là lạ, cũng ?"

Sở Trường Phong: "A... Đây là bệnh tương tư..."

"Cái gì?!" Thẩm Chỉ đột nhiên về phía .

Sở Trường Phong ho khan một tiếng,"Trước khi ăn cơm gọi , thấy con gái Lam tướng quân ở ngoài sân nhà , liền nữa."

Trách trì hoãn lâu như !

"Cho nên Tần Cửu An thích ?"

"Cái a, nhưng dáng vẻ của tiểu t.ử ... Cho dù thích cũng sẽ , cũng sẽ nghĩ đến chuyện ở bên Lam Nguyệt ."

Thẩm Chỉ nhíu mày, đây đúng là sự thật, thái độ của Tần Cửu An biểu hiện tựa hồ chính là như .

"Kỳ thật... Chỉ cần hai yêu , những thứ là vấn đề gì..." Thẩm Chỉ lẩm bẩm.

Sở Trường Phong trả lời, trong vấn đề , những ở vị thế yếu đều như , đặc biệt là khi yếu thế là nam nhân.

Nếu thực sự yêu thích, sẽ nỡ để bản trở thành gánh nặng của đối phương.

Sở Trường Phong nên khuyên thế nào, bởi vì dù đến tận bây giờ, cũng dám tưởng tượng rằng nếu hai chân hồi phục, đó trải qua nhiều chuyện như , trốn chạy, mất con...

Nếu khi đó vẫn là một kẻ tàn phế, e rằng tất cả bọn họ thể cuộc sống như bây giờ.

Sự tồn tại của khi chỉ khiến gặp nguy hiểm.

"Sở Trường Phong, lời nào, ? Ta đúng ?"

Sở Trường Phong về phía nàng,"Đặt cảnh khác, nếu nàng là Tần Cửu An, nàng thích Lam Nguyệt, nàng cũng sẽ màng tất cả cùng nàng ở bên ?"

Thẩm Chỉ gật gật đầu,"Đương nhiên!"

" khi nàng cần nàng bảo vệ, nàng chỉ trở thành gánh nặng của nàng , nàng vẫn sẽ chút do dự ?"

Thẩm Chỉ há miệng, ngây ngẩn cả .

Sở Trường Phong xoa đầu nàng,"Chỉ Chỉ... Chúng đều là Tần Cửu An, nhưng nếu là , càng yêu nàng , càng thể để bản ở bên nàng ."

Thẩm Chỉ cụp mắt,"Dù điều là đúng, nhưng đó là Tần Cửu An... xa lạ, coi như , chỉ hy vọng... thể hạnh phúc một chút..."

Càng , giọng nàng càng khàn , đối với những lời mà Sở Trường Phong , nàng thể phản bác.

nàng , nên như , như Tần Cửu An dựa cái gì mà thể tình yêu?

Tại nhất định nghĩ nhiều nguy hiểm?

Nếu bọn họ bình an sống cả đời, tàn tật , thì quan hệ gì ?

"Loại chuyện , chúng nên nhúng tay , cứ để thuận theo tự nhiên, xem duyên phận ."

Thẩm Chỉ giường, đưa lưng về phía , trong lòng thật sự buồn bực, thoải mái.

Sở Trường Phong ôm nàng trong ngực, ôn nhu hỏi: "Giận ?"

Thẩm Chỉ: "Không."

"Đừng giận ..."

Thẩm Chỉ khó khăn trở , Sở Trường Phong cẩn thận xoa bụng nàng.

Cho đến khi nàng xuống, mới dựa gối.

Thẩm Chỉ ngẩng đầu ,"Ta đúng, tình yêu chân chính quả thật sẽ nguyện ý trở thành gánh nặng của đối phương, nhưng... thoải mái, chính là nghĩ như , nhớ chuyện khi đó."

Sở Trường Phong sờ sờ đầu nàng, cúi đầu hôn lên trán nàng,"Vậy nữa."

"Hừ!"

Khóe miệng Sở Trường Phong cong lên, ôm chặt nàng,"Ngủ ."

Thẩm Chỉ chớp mắt, chút ngủ ,"Sở Trường Phong... sắp sinh , chút sợ hãi..."

Nàng còn thật sự cảm nhận cảm giác sinh con...

Mấy ngày nay đứa nhỏ đủ tháng, tùy thời thể sinh, nàng liền khỏi miên man suy nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-333.html.]

Sở Trường Phong giọng của nàng sợ hãi đến run rẩy, vội vàng dỗ dành,"Ta... đến lúc đó ở bên cạnh nàng, ? Ta sẽ luôn ở bên cạnh nàng."

Thẩm Chỉ: "Ừ... Vậy luôn nắm lấy tay ."

"Ừm!"

Sở Trường Phong: "Sinh xong đứa , chúng bao giờ sinh nữa."

"Ừm!"

"Ngủ ."

"Được..."

Có thể lúc sắp sinh con, nương thật sự trực giác , Thẩm Chỉ mơ mơ màng màng ngủ thẳng đến nửa đêm, bụng bỗng nhiên đau.

Sợ đ.á.n.h thức Sở Trường Phong, nàng nhịn trong chốc lát, bỗng nhiên cảm giác quần ướt.

Nàng ngây một chút,"Sở Trường Phong... Sở Trường Phong... Mau tỉnh !"

Nàng kêu lên, Sở Trường Phong liền tỉnh táo .

Thẩm Chỉ nuốt nước miếng,"Ta... hình như sắp sinh... nước ối vỡ ..."

Sở Trường Phong trừng lớn mắt,"Nàng chờ ! Ta lập tức tìm bà đỡ!"

Sở Trường Phong đột nhiên dậy, lúc xuống giường chân vấp một cái, cả chịu khống chế mà ngã ngoài.

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ,"Chàng chậm một chút... Đừng gấp..."

Sở Trường Phong lung tung gật gật đầu, liền lảo đảo chạy ngoài.

"Cha nương!! Mau tỉnh ! Chỉ Chỉ sắp sinh !"

"Cha nương giúp trông chừng nàng! Ta tìm bà đỡ!"

Nói xong, cũng biến mất khỏi tầm mắt.

Sở Khiếu và Lâm Tranh liếc , định tâm thần.

"Ông nấu nước, xem Chỉ Chỉ."

Lâm Tranh bước nhanh phòng ngủ, Thẩm Chỉ giường, bởi vì đau đớn, trán đầy mồ hôi.

"Không sợ sợ, Trường Phong lập tức liền đưa bà đỡ đến!"

Lâm Tranh lau mồ hôi cho nàng.

Thẩm Chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Sở Trường Phong tốc độ nhanh, chỉ qua một khắc đồng hồ, đưa bà đỡ đến.

Ba tiểu gia hỏa trong nhà cũng tỉnh , vẻ mặt đầy lo lắng.

"Cha! Người cuối cùng cũng trở !! Nương đau!"

"Cha! Nương việc gì, đúng ?"

Sở Trường Phong xoa đầu bọn chúng, thấy bà đỡ phòng, : "Ba các con ngoan ngoãn chờ ở bên ngoài, việc gì ."

Nói xong, cũng theo .

"Ai! Dừng ! Nữ nhân sinh con, nam nhân thể !" Bà đỡ nhíu mày,"Ngươi chờ ở bên ngoài !"

Sở Trường Phong căn bản , trực tiếp chen .

Bà đỡ sửng sốt!

"Ấy!! Đã thể mà!"

Sở Khiếu và Lâm Tranh nhíu mày.

Do dự một chút, Lâm Tranh : "Không cần quan tâm đến nó, nó thì ."

Bà đỡ bất đắc dĩ lẩm bẩm,"Từ xưa đến nay nam nhân nào phòng sinh?"

Bà đỡ đóng cửa , tới bên giường, phát hiện Sở Trường Phong ở bên giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Chỉ,"Đừng sợ đừng sợ, ở đây."

"Đau thì cứ c.ắ.n , c.ắ.n thế nào cũng ."

Giọng của dịu dàng đến cực điểm, Thẩm Chỉ xong, mặt lộ nụ nhợt nhạt,"Ừ... đừng ..."

"Ngoan, ..."

Bà đỡ giật giật khóe miệng, cả đời từng gặp qua cặp phu thê nào tình cảm như .

 

Loading...