Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 334
Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:04
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y Sở Trường Phong, đau đến mức trán ướt đẫm mồ hôi, đến mày nhíu chặt, vội đưa tay tới bên miệng nàng.
"Đau thì c.ắ.n ."
Thẩm Chỉ gật đầu, nhưng ngậm lấy tay thật lâu mà nỡ cắn.
Sở Trường Phong thở dài: "Sao nàng ngốc chứ..."
Nàng rên lên một tiếng, thật sự đau, liền siết c.h.ặ.t t.a.y , vùi mặt trong lòng bàn tay .
Bà đỡ dạy nàng cách dùng sức, Thẩm Chỉ kinh nghiệm nên mất một lúc lâu mới hiểu cách dùng sức.
Không qua bao lâu, mặt nàng mồ hôi càng ngày càng nhiều, Sở Trường Phong hô hấp run rẩy, nhịn về phía bà đỡ,"Rốt cuộc còn bao lâu? Nàng đau như ?"
Bà đỡ: "Lúc mới bao lâu chứ? Mới nửa canh giờ thôi, nữ t.ử sinh con còn sinh vài ngày liền đấy."
"Cái gì?"
Mặt Sở Trường Phong trắng bệch đến dọa .
Thẩm Chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y , gian nan : "Không , ..."
Sở Trường Phong cúi đầu hôn nhẹ lên mặt nàng, đôi mắt rũ xuống, đau lòng nàng, oán giận cho nàng chịu khổ như .
"Ai nha!! Nhanh nhanh nhanh! Ta thấy đầu !"
Đột nhiên, bà đỡ kinh hỉ lên tiếng.
Sở Trường Phong ngẩng đầu.
"Phu nhân, mau dùng sức, cứ dựa theo những gì dạy, đứa bé sẽ ngay."
Thẩm Chỉ nhíu mày, dùng sức.
Đại khái qua một khắc đồng hồ, lúc Thẩm Chỉ đang mơ màng vì kiệt sức, giống như thấy một tiếng trẻ con nỉ non.
Nàng mở miệng : "Ta giống như... giống như tiếng của con..."
Sở Trường Phong: "Ừ, sinh ! Đứa bé sinh !"
Bà đỡ thu dọn cho đứa bé xong, : "Là một tiểu cô nương!"
Có sẽ trọng nam khinh nữ, nhưng lúc bà tới đây, phát hiện nhà ba đứa con trai, cho nên hôm nay thêm một đứa con gái, bọn họ hẳn là sẽ vui mừng.
"Con gái?!" Sở Trường Phong nhịn tiếng,"Chỉ Chỉ! Ta , đứa nhỏ nhất định là con gái! Ta con gái !"
Thẩm Chỉ mặt mày cong cong,"Ừ..."
Bà đỡ còn thu dọn cho nàng, trực tiếp ôm đứa bé ngoài.
Chờ thu dọn cho Thẩm Chỉ xong, Sở Trường Phong hỗ trợ chăn đệm, mới đặt Thẩm Chỉ trong chăn sạch sẽ.
Tiểu gia hỏa trong bụng sinh , Thẩm Chỉ cảm giác cả đều thoải mái.
Trước khi bà đỡ , Sở Trường Phong cho bà hai lượng bạc, bà đỡ ngậm miệng .
Tuy rằng hơn nửa đêm gọi đến, nhưng bạc, lập tức cảm thấy buổi tối hôm nay đáng giá.
Tiễn bà đỡ , trở phòng, chỉ thấy Lâm Tranh ôm tiểu gia hỏa mới sinh , ba ca ca chen chúc bên cạnh, cổ đều duỗi dài .
Sở Trường Phong đến nóng mắt, cũng ôm một cái, nhưng hai chân của thể khống chế mà về phía phòng ngủ.
Thẩm Chỉ lẳng lặng , giống như ngủ.
Sở Trường Phong xuống bên giường, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu của nàng, đó cúi đầu hôn nàng một cái,"Chỉ Chỉ... nàng vất vả ..."
Ngồi bên giường một lúc lâu, Lâm Tranh ôm tiểu gia hỏa .
Bà thoáng qua giường, nhỏ giọng : "Chỉ Chỉ cũng chịu tội gì, mà mới hơn một canh giờ sinh, còn thấy qua ai sinh nhanh như ."
"Nhanh ?" Sở Trường Phong thấp giọng lẩm bẩm.
Sở Trường Phong một chút cũng cảm thấy nhanh, nương t.ử đau đủ , nếu là thật sinh mấy ngày mấy đêm, chỉ là nghĩ thôi, liền cảm thấy phía lưng rét run.
"Đây, ôm con gái của con ." Lâm Tranh đưa đứa bé trong lòng cho Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong vươn bàn tay cứng ngắc , khẩn trương nên ôm tiểu nha đầu như thế nào.
"Con thả lỏng một chút, nâng đầu đứa bé lên..."
Lâm Tranh ở một bên chỉ đạo.
Sở Trường Phong lúc mới cơ hội kỹ vật nhỏ , tiểu nha đầu thật sự quá nhỏ, thoạt chút hồng hồng, nhưng , đứa bé mới sinh phần lớn đều như , chỉ cần dưỡng thêm một chút, nhất định sẽ trở nên trắng trẻo mềm mại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-334.html.]
Con gái... Đây chính là con gái...
Nhìn một lúc, nở nụ .
Lâm Tranh: "Nhìn con vui kìa... Ôm một lát đặt bảo bảo lên giường, đừng lúc nào cũng ôm."
"Được."
"Đã hơn nửa đêm , lên giường ngủ một lát ."
"Được."
Ngay cả trả lời cũng ngây ngốc, Lâm Tranh ghét bỏ thở dài.
Lại cháu gái thêm vài , lúc mới ngoài.
Sở Trường Phong đặt đứa bé lên giường, chính cũng lên, đặt lên giường, tiểu nha đầu rầm rì một tiếng.
Sở Trường Phong vội vàng đặt ngón tay lên bé, vỗ nhẹ,"Không ... cha ở đây... Ngoan a..."
TBC
Tiếng dỗ trẻ con của nhỏ, Thẩm Chỉ mơ mơ màng màng , khóe miệng nhịn giương lên.
Trên giường thêm một đứa bé yếu ớt, Sở Trường Phong cho dù là ở giường, cũng dám ngủ say.
Ngủ một lát là kiểm tra tình hình của hai con một chút.
Một đêm trôi qua, ngủ say từ lúc nào.
Khi Thẩm Chỉ tỉnh , liền thấy thấy ngủ ngay ngắn, bảo bảo đang trong lòng , cũng ngủ ngon.
Hô hấp của nàng run rẩy, mặt dần dần hiện ý .
Không qua bao lâu, bỗng nhiên thấy tiếng gõ cửa.
"Vào ."
Không Lâm Tranh bưng cái gì .
"Chỉ Chỉ, con ở cữ thật , cũng là vận khí , thời gian con ở cữ chính là mùa đông, chú ý giữ ấm, nếu cảm lạnh, sẽ khổ cho con."
Thẩm Chỉ khẽ,"Con , nương."
"Ta nấu cháo thịt nạc cho con, mau nếm thử."
Hai bọn họ ở bên cạnh chuyện, Sở Trường Phong nhanh liền tỉnh .
Chàng xoa xoa mi tâm, nghiêng đầu sang bên cạnh, Thẩm Chỉ ở đầu giường, từng ngụm từng ngụm ăn cháo, Lâm Tranh ở bên cạnh chuyện với nàng.
Tầm mắt dời , thấy bé con đang ngủ say trong cánh tay của .
Sở Trường Phong ngây ngô một tiếng, nương t.ử sinh con gái cho !
Con gái!
"Tiểu t.ử thối! Còn mau dậy ! Nương t.ử con ăn sáng , lát nữa dậy hỗ trợ thịt gà, hầm canh gà cho Chỉ Chỉ uống."
"Được! Biết, nhưng mà, nương, nhỏ giọng một chút, ngươi như sẽ ầm ĩ đến con gái của con!"
Lâm Tranh che miệng,"Không nữa."
Sở Trường Phong dậy, sờ sờ đầu Thẩm Chỉ,"Thế nào? Có khó chịu ? Có đau ?"
Thẩm Chỉ híp mắt lắc đầu,"Không ... đừng lo..."
Sở Trường Phong: "Ta liền thịt gà, hầm canh gà cho nàng!"
Chàng nhanh chóng bò dậy, mặc áo ngoài dày ngoài.
"Cha! Nương thế nào ? Hôm nay nương đau ?"
Đêm qua khi sinh con xong, ba tiểu gia hỏa vẫn kịp Thẩm Chỉ một cái, gia gia nãi nãi đuổi về phòng ngủ, là thể quấy rầy nương nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm nay thức dậy, trong phòng động tĩnh, bọn chúng cũng dám .
"Không , nương các con đang ăn cháo, lát nữa các con thể gặp nương và ."
"Ừm! Con gặp !" Sở Cẩm Niên kích động .
Ngày hôm qua nó còn đủ !
"Cha, hôm nay lớn lên chút nào ? Hôm qua thật nhỏ!"
Sở Trường Phong: "Mới qua một đêm thôi, thể lớn nhanh thế ?"