Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba tiểu gia hỏa rón rén đến bên giường.

"Nương, chúng con đến ! Người đau ?"

"Không đau." Thẩm Chỉ khẽ.

Có thể là thể từng sinh hai đứa con, cho nên khi sinh xong, cũng cảm thấy quá đau.

Sở Cẩm Chu nàng, thấy trạng thái tinh thần của nàng , nó mới về phía trong tã lót.

há miệng, cẩn thận sờ sờ bàn tay nhỏ bé của , nho nhỏ, bé xíu, nó cũng dám dùng sức.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc mà thèm, cũng nhẹ nhàng vươn ngón tay chạm .

Bọn chúng rón rén, Thẩm Chỉ cũng quản bọn chúng, ăn xong cháo, đặt chén lên bàn, nàng mới xuống.

"Nương, ... đỏ..." Sở Cẩm Niên nhỏ giọng .

"Em bé mới sinh đều như , chờ lớn lên sẽ thôi."

Mộc Mộc: "Ta từng thấy em bé mới sinh , bọn họ đều đen đen hồng hồng, căn bản như !"

Sở Cẩm Chu nghiêm túc gật đầu,"! Muội nhất thế giới!"

Thẩm Chỉ phì một tiếng.

Tiểu nha đầu nhiều ca ca như , chắc chắn sẽ khi dễ, khi còn nâng niu trong lòng bàn tay.

Một lát , tiểu nha đầu bĩu môi, tỉnh .

"Ô oa..." tiểu nha đầu lên.

"Ai nha! Nương! Có chúng con ồn đến ?"

"Muội , đừng đừng !"

"Muội , nha? Không ..."

Thẩm Chỉ sờ sờ tã của bé, ướt, tiểu, chắc là đói bụng.

"Ba các con ngoài một chút, giúp cha các con thịt gà, các con cứ ở bên cạnh vây quanh, chắc là sợ đấy."

"A..."

Tam tiểu chỉ nhíu mày, tình nguyện mà ngoài.

Bọn chúng đóng cửa , Thẩm Chỉ mới kéo kéo quần áo, cho tiểu nha đầu ăn sữa.

Vừa ăn sữa, tiểu nha đầu lập tức nữa, uống vui vẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn đều giãn .

Thẩm Chỉ: "Ai da, bảo bảo của chúng đây là đói lả ?"

Cho ăn một hồi, bỗng nhiên thấy tiếng mở cửa, nàng vội vàng kéo chăn che .

Giương mắt , mới phát hiện là Sở Trường Phong.

Nàng bất đắc dĩ trừng ,"Sao đột nhiên đây? Lần nhớ gõ cửa."

Sở Trường Phong vô tội,"Ta phòng chúng còn gõ cửa?"

Thẩm Chỉ: "Ta... cho bảo bảo ăn sữa..."

Bởi vì khẩn trương, nàng chuyện chút lắp bắp.

Chuyện đút sữa như đối với nàng mà thật sự là chút xa lạ, cũng cho hổ, để khác thấy nàng .

Nghe xong lời , vẻ mặt sửng sốt, lúc mới chú ý tới nàng đang gì.

Giấu kín như ...

Bỗng nhiên ánh mắt sáng quắc, Thẩm Chỉ trừng ,"Chàng mau ngoài!"

Sở Trường Phong ung dung về phía nàng.

"Sở Trường Phong! Ta đang chính sự đấy! Sao lời chứ?"

Sở Trường Phong bên giường, cúi đầu ,"Nàng cứ cho ăn , cần để ý đến ."

Thẩm Chỉ: "... Nhàm chán... Sắc lang..."

Ánh mắt tối sầm ,"Sao sắc lang? Nhìn cũng ?"

Thẩm Chỉ đưa lưng về phía , bộ dáng của thật sự là quá đáng khinh.

TBC

Tiểu nha đầu trong n.g.ự.c hề ảnh hưởng, vẫn vui vẻ ăn sữa.

Một lát , hình như là no , liền cao lãnh mặt , như thể gấp gáp .

"Ăn xong ?" Sở Trường Phong đột nhiên hỏi.

Thẩm Chỉ: "Ừ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-335.html.]

Nàng đặt tiểu nha đầu trong chăn, lúc mới sửa sang quần áo, nhưng mà còn mặc xong, một bàn tay đặt lên n.g.ự.c nàng.

"Sở Trường Phong!"

Sở Trường Phong ôm nàng từ phía ,"Ta sờ một cái, lớn ."

Mặt Thẩm Chỉ lập tức đỏ ửng.

Chàng sờ soạng hai cái, liền lui , còn giúp nàng sửa sang quần áo, cài nút áo.

Thẩm Chỉ ngược chút kinh ngạc.

Sở Trường Phong phát hiện nàng ngẩn , dở dở gõ gõ trán nàng,"Nàng nghĩ cái gì ? Nàng thật sự cho rằng là nam nhân biến thái?"

Thẩm Chỉ nghi ngờ,"Chàng... cũng sờ ... còn biến thái ?"

Sở Trường Phong: "Ta bà đỡ sinh con sẽ căng sữa, chính là kiểm tra một chút, nếu là thật thì nàng sẽ khó chịu."

Thẩm Chỉ mím môi,"Hừ... Vậy cũng thể trực tiếp ..."

Nàng lẩm bẩm một tiếng xuống.

Sở Trường Phong ghé lưng nàng,"Thẹn thùng với gì? Cũng thấy qua?"

"Hừ!"

"Phía vết thương ? Có cần bôi t.h.u.ố.c ?" Suy nghĩ một chút, hỏi.

Da đầu Thẩm Chỉ tê dại,"Sao cái gì cũng ? Có hỏi bà đỡ ?"

Sở Trường Phong sờ sờ mũi,"Ừ."

Thẩm Chỉ kinh ngạc,"Chàng là nam nhân, hỏi những thứ gì?! Chàng hổ ?"

Sở Trường Phong lắc đầu,"Cái gì mà hổ? Ta chỉ là vì chăm sóc nàng hơn."

Lại tiếp, khi bà đỡ , lúc hỏi những chuyện , ánh mắt bà đỡ đều sắp trừng ngoài.

mà những thứ quan trọng gì? Dù nương t.ử của mới là quan trọng nhất.

Sở Trường Phong: "Nàng ngoan, cho xem một chút, còn giúp nàng tắm rửa, bà đỡ , khi sinh con vẫn sẽ sản dịch... ưm..."

Thẩm Chỉ che miệng , nàng hổ đến đỏ cả cổ,"Câm miệng!"

Ánh mắt Sở Trường Phong vô tội trong suốt, giống như hiểu lầm nhưng hào phóng tha thứ.

Thẩm Chỉ thật sự phục .

Do dự một lát, nàng nhỏ giọng : "Chàng giúp bưng một chậu nước nóng ."

"Được!"

Chờ nước nóng bưng tới, bỏ thêm nước linh tuyền trong nước để nguội một chút, Thẩm Chỉ bắt đầu đuổi ,"Ta tự rửa, ngoài ."

Sở Trường Phong: "Không ! Nàng tự rửa thế nào? Đừng nháo!"

"Bảo ngoài thì ngoài !"

Nàng thể cảm nhận chỗ đó của khẳng định bẩn đến thể , nàng cũng , sinh xong sẽ sản dịch.

Nhất định ghê tởm, cũng bẩn, thể để cho thấy?

Tươi mặt Sở Trường Phong rút , xổm ở bên giường, ngẩng đầu nàng,"Thẩm Chỉ Chỉ, đêm qua nàng mới sinh con xong, lúc hẳn là nên chăm sóc nàng, mà để cho nàng tự những thứ ..."

Trái tim Thẩm Chỉ run lên,"... bẩn..."

Sở Trường Phong: "Không bẩn."

Thẩm Chỉ rũ mi mắt,"Vậy... ghét bỏ ..."

Sở Trường Phong bất đắc dĩ trừng nàng,"Mỗi ngày đều những lời ngốc nghếch.

Chàng khóa cửa , cởi quần áo của nàng để kiểm tra.

Lông mi Thẩm Chỉ run rẩy,"Sở Trường Phong... bẩn... Để tự ..."

Nàng còn xong, bỗng nhiên cảm giác khăn ướt nóng hổi nhẹ nhàng lau.

Tay thật cẩn thận mà lau sạch.

"Có đau ?"

Thẩm Chỉ ngơ ngẩn mà lắc đầu,"Không đau-"

Nàng cứ như , rửa sạch cũng chuyện dễ dàng, cũng ngại phiền toái lau chùi nhiều , cho đến khi sạch sẽ, mới lót băng nguyệt sự lên cho nàng.

Đổ nước bẩn, trở trong phòng, Sở Trường Phong xoa đầu nàng,"Chờ lát nữa thoải mái, rửa sạch cho nàng, mấy ngày nay đều sẽ như , vất vả cho nàng ."

Đáy mắt Thẩm Chỉ ướt át, nàng khẽ lắc đầu, giọng run rẩy,"Không vất vả-"

 

Loading...