Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 342
Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:12
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Liên quan quái gì đến !"
"Cô... cô là một nữ tử, ... thô tục!"
Lam Nguyệt thở phì phò trừng mắt , bắt đầu líu lưỡi,"Quái hai đầu! Nhanh lên... nhanh tính tiền cho !"
"Quái hai đầu..."
Tần Cửu An hít sâu một , cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng, thêm một chữ.
Thu tiền, : "Được ."
Lam Nguyệt lắc lư thể, cầm túi tiền, lắc lư ngoài.
Tần Cửu An cúi đầu, cố gắng để ý đến nàng nữa.
khi sổ sách, trong đầu hỗn loạn, hình ảnh khuôn mặt đỏ bừng của nàng cứ hiện lên.
Nàng uống say ?
Một cô nương uống say thế , tối như một đường, nhỡ gặp nguy hiểm thì ?
Càng nghĩ, trong lòng càng lo lắng.
Siết chặt nắm tay, về phía các tiểu nhị: "Ta ngoài một chuyến, còn khách mấy, nếu hết giờ thì cần đợi ."
"Được!"
Trong tiệm vắng khách, cũng sắp đến giờ đóng cửa, cũng cả.
Tần Cửu An bước nhanh ngoài.
Đi bên ngoài, đường ngoại trừ nhà khác đốt đèn dầu, khắp nơi đều tối đen như mực.
Bởi vì thời tiết lạnh, muộn, khó thấy .
Tần Cửu An đảo mắt khắp nơi nhưng thấy bóng dáng nàng.
Hắn về phía .
Đi một đoạn khá xa mà vẫn thấy, đoán nàng lẽ cưỡi ngựa rời .
Vừa định , bỗng nhiên trong ngõ nhỏ cách đó xa truyền đến tiếng chuyện.
Hắn trừng mắt, vội vàng chạy tới.
Cách càng gần, tiếng chuyện cũng càng rõ ràng.
"Mỹ nhân, chơi với các ca ca một lát..."
"Thật ..."
"Ha ha ha... Khuôn mặt nhỏ lặng lẽ đỏ lên, là thẹn thùng ?"
Sắc mặt Tần Cửu An cứng đờ, chạy đến đầu ngõ, rốt cuộc thấy .
Lam Nguyệt dựa tường, hai nam nhân lưu manh đang tới gần nàng, còn ý đồ đưa tay sờ mặt nàng.
"Các ngươi... Tránh ..."
Lam Nguyệt nhấc chân đá bọn họ, nhưng đầu nàng choáng váng, thể cũng sức lực gì, đá một cước còn lệch.
Giọng của nàng hung dữ, nhưng động tác mềm mại như , càng kích thích hai nam nhân .
Một trong đó trực tiếp đưa tay đặt lên vai nàng, mắt thấy thế nhưng cúi đầu hôn nàng, Tần Cửu An hô hấp trì trệ, từ mặt đất nhặt lên một cục đá lớn, trực tiếp ném qua.
"A!! Ai đ.á.n.h lão tử?!"
"Ai?!"
Một nam nhân khác cũng xung quanh.
Tần Cửu An tức giận đến mặt đỏ bừng, nhanh chóng chạy đến mặt bọn họ, một tay kéo Lam Nguyệt đến phía , nhấc chân đá về phía nam nhân sờ mặt Lam Nguyệt.
Nam nhân rốt cuộc phản ứng , nhanh chóng né tránh.
Bọn họ chằm chằm Tần Cửu An vài , lộ nụ trào phúng.
"Nhìn xem, một tên tàn phế c.h.ế.t tiệt, một tay còn học hùng cứu mỹ nhân ? Ha ha ha..."
"Tiểu tử! Biết điều thì mau cút ngay! Nữ nhân là hai chúng coi trọng!"
Đáy mắt Tần Cửu An hiện lên một mảnh đen kịt,"Cút ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-342.html.]
Hai nam nhân liếc , mặt lộ biểu tình hung ác, nắm tay vung về phía Tần Cửu An.
Tần Cửu An né tránh một chút, cần che chở phía , chính chỉ một tay, thật sự ngăn cản hai nam nhân đá đánh.
Không tìm cơ hội mang nàng , bọn họ mà còn cướp , chỉ thể đem nàng che ở , để bọn họ tùy ý đ.ấ.m đá.
Mặt Lam Nguyệt dán cổ , mặt của nàng nóng bỏng, Tần Cửu An nghĩ sẽ bao giờ để cho nàng uống rượu nữa.
Nếu hôm nay đuổi theo, nàng đây?
TBC
Chỉ cần nghĩ đến hậu quả, cả liền phát run, trái tim giống như bóp nghẹn.
"Ngươi, kiếp, ngươi bệnh ? Còn mau lên đưa cho chúng , nếu lão t.ử thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi!"
Nhìn Tần Cửu An đ.á.n.h thế nhưng chút phản ứng nào, ngay cả rên cũng rên một tiếng, hai nam nhân trực tiếp đưa tay kéo .
Một tay Tần Cửu An như dính Lam Nguyệt, bất kể kéo thế nào cũng kéo xuống .
Hắn cố gắng dang rộng tứ chi, bảo vệ , sợ bọn họ đụng một chút xíu nàng.
"Đại ca, tên tàn phế c.h.ế.t tiệt một tay còn như ...
"Con nó ?! Tên điên c.h.ế.t tiệt ! Phá hỏng chuyện của lão tử..."
Nam nhân cầm đầu tức giận đến khống chế , móc đao trong n.g.ự.c , đầu óc nghĩ nhiều, nhất thời xúc động liền đ.â.m tới.
Đao đ.â.m lưng, thể Tần Cửu An run lên, sắc mặt trắng bệch như sương tuyết.
"Đại ca... Ngươi... Hắn c.h.ế.t chứ?"
"Đại ca, là thôi , nếu là g.i.ế.c c.h.ế.t , chúng đây? Vì một ả nữ nhân mà như , chúng ..."
Phải rằng ở Bắc Dương, vô duyên vô cớ g.i.ế.c sẽ bắt , ít nhất cũng giam mấy năm.
Nam nhân cảm nhận m.á.u từ đao chảy xuống lòng bàn tay, cũng luống cuống.
Bọn họ cũng dám chuyện gì quá mức thương thiên hại lý, chỉ là nữ nhân một trong đêm, lớn lên xinh , liền nổi lên ác tâm.
Hiện giờ đả thương , nhiều m.á.u như , nếu thật sự c.h.ế.t...
Môi nam nhân run rẩy,"Tàn phế c.h.ế.t tiệt! Ngươi chờ đó cho !"
"Chúng !"
"Tàn phế c.h.ế.t tiệt... Còn hùng cứu mỹ nhân, cái bộ dáng quỷ của còn ôm như , chắc gì cô nương thích!"
"Người tàn phế như , nếu g.i.ế.c c.h.ế.t dễ như trở bàn tay..."
Hai nam nhân ngoài ngõ, miệng còn đang lớn tiếng .
Tần Cửu An khó khăn thở một , rốt cuộc cũng yên lòng.
Nhẹ nhàng cử động một chút, vết thương lưng kéo , đau đến mức rít lên một tiếng, nhịn gục đầu xuống.
Chóp mũi cọ mặt nàng, trong đầu ong ong.
Sững sờ hồi lâu, khó khăn dậy nắm cổ tay nàng, kéo nàng dậy.
Hắn nàng say, cũng chuyện với , chỉ kéo nàng về phía .
Ánh mắt mê mang dại của Lam Nguyệt dừng ở lưng , hai tròng mắt dần dần thanh tỉnh, nàng ngơ ngác miệng vết thương nhiễm máu, trái tim co rút đau đớn.
Hắn ... Vì cứu nàng mà thương...
Không nhà Lam Nguyệt ở , Tần Cửu An cũng nên mang nàng , chỉ thể đưa về nhà .
Vào trong nhà, kéo nàng đến ghế dài xuống, một phòng ngủ.
Hắn tìm thảo d.ư.ợ.c mà Thẩm Chỉ đưa cho , cởi quần áo, chịu đựng đau xoay bôi thuốc.
thể chạm tới vết thương, mặc dù rải chút t.h.u.ố.c nhưng cũng rơi vết thương .
Hắn cúi đầu tay của , tay trái trống rỗng, một lát , chua xót một tiếng.
Bị thương, ngay cả chuyện bôi t.h.u.ố.c đơn giản như cũng ...
May mà hôm nay hai nam nhân là kẻ cùng cực hung ác, nếu như... g.i.ế.c , cái gì nàng, quả thực dễ như trở bàn tay...
Tần Cửu An c.ắ.n răng, một bộ quần áo, mới ngoài.
Lam Nguyệt vẫn còn ngoan ngoãn ghế dài, nàng dựa lưng ghế, cả vẫn còn mơ hồ.
Nghe thấy tiếng bước chân của , nàng chậm rãi ngẩng đầu lên.