Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 346
Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:16
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Lam Lập lúc nào cũng nghĩ đến chuyện của Lam Nguyệt và Tần Cửu An.
Có lẽ vì con gái thích , nên càng , ông càng thấy mắt.
Cảm thấy chẳng điểm nào cả.
Ông chuẩn một cha ác, cho hai bọn họ ở bên .
Vì thế rảnh rỗi việc gì, từ quân doanh trở về, ông nhớ tiệm cơm nhỏ thành tiệm lẩu gì đó, Tần Cửu An cũng đang thu chi ở đó, ông liền quyết định đến xem thử.
Khi ông , hề với Lam Nguyệt, chút cảm giác lén lút.
Vừa đến cửa tiệm lẩu, một mùi hương đặc biệt xộc thẳng mũi.
Lam Lập nuốt nước miếng, thứ ... cũng thật thơm!
Chỉ mới ngửi thôi thấy đói .
Vừa bước trong tiệm, liền đối diện với gương mặt tươi rạng rỡ của Tần Cửu An, chỉ là trong khoảnh khắc thấy ông, nụ rõ ràng cứng .
Tần Cửu An nhanh thu liễm cảm xúc: "Lam tướng quân, ngài đến ăn lẩu ?"
Tần Cửu An dẫn ông trong: "Ngài đến muộn, trong tiệm còn nhiều chỗ trống."
Sắp xếp chỗ xong, mới hỏi: "Ngài ăn nước lẩu gì? Gọi món gì?"
Lam Lập từng ăn lẩu, mấy thứ như nước lẩu, món ăn gì đó đều thấy mơ hồ.
"Ngươi cứ gọi mấy món ngon cho là , dù cũng ăn bao giờ."
"Ngài ăn cay ?"
"Cay?"
Lần ăn món xào, cảm thấy vị cay cũng khá chấp nhận , nhưng ông ăn nhiều lắm.
Thấy ông ngập ngừng, Tần Cửu An : "Gọi cho ngài một nồi lẩu uyên ương , cả nước cay lẫn nước canh suông, ăn cay đều thể."
"Được!"
Sau khi gọi món, Tần Cửu An mới bước nhanh phòng bếp.
Lam Lập theo bóng lưng , một lúc, nhịn đầu .
Ông mím môi chặt, nhất thời nên gì với tiểu t.ử .
Nhìn dáng vẻ đáng thương cánh tay của , cũng...
Ông thở dài.
Con gái ông rốt cuộc nghĩ gì ? Một như thế thể chung sống cả đời?
Chỉ là một thu chi trong tiệm cơm nhỏ, thể kiếm bao nhiêu tiền?
Chỉ còn một tay, cái gì cũng thể ...
Đang lúc ông rầu rĩ, nồi lẩu bưng lên.
Dưới sức nóng, nồi lẩu uyên ương bắt đầu sôi sùng sục, hương thơm xông thẳng khoang mũi.
Tần Cửu An dò hỏi khẩu vị của ông, giúp ông pha nước chấm.
Những món gọi cũng lượt mang lên, ngay khoảnh khắc nước lẩu sôi, Tần Cửu An giúp ông thả thịt cuộn .
Thịt chín, liền gắp cho ông.
Lam Lập lập tức quên hết thứ, vùi đầu ăn thịt, ăn ngon lành.
"Ngon quá!"
Mắt ông sáng rực, tiệm lẩu mà Sở Trường Phong mở đúng là tồi, chỉ nhúng miếng thịt thôi mà ngon đến .
Ông từng ngụm từng ngụm ăn ngon lành.
Tạm thời cần , Tần Cửu An liền về quầy.
Ăn xong hai đĩa thịt, Lam Lập thấy khách bàn bên cạnh đang uống rượu, liền gọi một bình.
Vừa uống rượu, ăn thịt, phiền muộn như tan biến.
Ăn uống no đủ, uống hết một bình rượu, Lam Lập dậy, chút choáng váng, bước cũng loạng choạng.
Tần Cửu An nhăn mày.
"Tiểu tử! Tính tiền!" Ông giọng lè nhè.
Tần Cửu An gật đầu.
Sau khi tính tiền, thấy ông loạng choạng ngoài, chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-346.html.]
Hắn dặn dò tiểu nhị trong tiệm một tiếng vội vàng đuổi theo.
"Lam tướng quân! Ngài ở ? Để đưa ngài về!"
Hắn chạy tới bên cạnh ông, động tác chút buồn , Lam Lập thấy như , ánh mắt sững một chút, nhưng nhanh lấy bình tĩnh.
Ông gì, chỉ tiếp tục về phía , Tần Cửu An liền theo bên cạnh ông.
Cơn gió lạnh thổi qua, đầu óc vốn chếnh choáng dần tỉnh táo .
Tiếng bước chân của Tần Cửu An trong mắt Lam Lập cũng còn loạng choạng nữa.
Từng bước một về phía , Lam Lập đột nhiên lên tiếng: "Nha đầu nhà thích ngươi."
Tần Cửu An khựng , ngờ ông chuyện , cũng ngờ ông hỏi thẳng như .
Hắn gian nan nuốt nước miếng, mất một lúc lâu mới tìm giọng của : "Lam tướng quân, đó chỉ là Lam tiểu thư đùa giỡn thôi, nàng thích ."
"Ta chỉ là một kẻ tàn phế, lẽ nàng thấy đáng thương nên nhiều hơn vài , chứ liên quan gì đến thích cả."
Hắn cố gắng giữ bình tĩnh khi những lời , cố gắng phớt lờ sự tuyệt vọng và đau đớn trong lòng.
Lam Lập ngẩn một chút, con gái ông như , trông chẳng giống đang đùa giỡn chút nào.
thái độ của tiểu t.ử ... cũng quá kém ...
Không lẽ thích con gái ông?
Cho nên con gái ông là tương tư đơn phương ?
Lam Lập tuy đồng ý để bọn họ ở bên , nhưng nếu con gái ông thực sự tương tư đơn phương, trong lòng ông dễ chịu chút nào.
Như chứ?
Con gái ông dung mạo khuynh thành cỡ nào!
Tiểu t.ử chắc là mắt mù !
Lam Lập càng càng thuận mắt, đúng là chút phẩm vị nào!
"Nếu nàng thực sự thích ngươi thì ?"
TBC
Lam Lập híp mắt, ánh mắt nguy hiểm chằm chằm .
Tần Cửu An âm thầm khổ một tiếng: "Lam tướng quân, hiểu ý ngài, ngài thể yên tâm, đời thể nào cùng Lam tiểu thư ở bên , rõ phận của , hơn nữa... thích nàng."
Nói câu cuối cùng, cảm thấy mất hết sức lực.
Lam Lập: "..."
Tiểu t.ử chỉ một câu khiến ông á khẩu, khi đến đây, ông chuẩn cả một sọt lý do gõ gõ tên tiểu t.ử .
Ai ngờ một chữ cũng dùng .
Thôi , chỉ cần hai bọn họ qua với , mục đích của ông đạt .
"Tiểu tử, tỉnh rượu , đừng theo nữa, trở về ."
Tần Cửu An quan sát ông một lát, thấy ánh mắt ông thực sự tỉnh táo, chuyện cũng trật tự, bước cũng còn lảo đảo như , yên tâm mà gật đầu liền trở về.
"Cha! Sao bây giờ cha mới về? Sao giờ mới tới nhà?"
Khi Lam Lập về đến nhà, đến giờ ngủ.
Lam Nguyệt chạy đến bên cạnh ông, ngửi thấy ông nồng nặc mùi rượu.
Nàng nhíu mày: "Cha uống rượu ? Rượu ở ?"
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, trong lòng nàng trầm xuống: "Cha đến tiệm lẩu ? Cha uống nhiều rượu như , gì nên với ?"
Lâm Lập nhàn nhạt liếc nàng,"Nha đầu, khuyên con nên sớm từ bỏ , hôm nay thăm dò giúp con , căn bản thích con."
Lam Nguyệt siết chặt hai tay,"Ai cho cha tìm ?! Cha thật quá đáng!"
Giọng nàng đột nhiên cao lên, khiến Lâm Lập giật nảy ,"Con hét mặt gì? Tiểu t.ử đó vốn thích con, chính miệng ."
Lam Nguyệt tức giận chạy về phòng.
Lâm Lập thở dài.
Khó chịu một hai ngày, sẽ thôi...
Cái tên tiểu t.ử đó, rốt cuộc điểm gì đáng thích?
Ông lắc đầu, cảm thấy tiểu t.ử chẳng điểm nào đáng giá, nhưng kỳ lạ là trong đầu ngừng hiện lên gương mặt tuấn tú tươi tủm tỉm của Tần Cửu An, cùng với tiếng bước chân của khi theo .
Lâm Lập mím môi, nghĩ bụng, chắc cũng chỉ gương mặt miễn cưỡng coi là tạm .