Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng chuyện cũng ngừng trong chốc lát.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ và Lam Nguyệt vài .

TBC

Khóe miệng Thẩm Chỉ nhếch lên, mặt lộ nụ ,"Mau tìm chỗ ! Lúc gọi , ở đây, nếu khẳng định sẽ gọi !"

Tần Cửu An nữa nở nụ , nhanh tìm một chỗ xuống.

Hắn ở trong góc, ngược quá dễ thấy, nhưng sự tồn tại của sáng ngời, Lam Lập nhíu mày, ông Tần Cửu An và Sở gia quan hệ như .

Nhìn bộ dạng như , dường như , chẳng lẽ là thích gì?

Trong lòng âm thầm suy đoán, ông về phía Lam Nguyệt, phát hiện nha đầu rõ ràng đang thất thần, ông bất đắc dĩ thở dài.

Thật sự là tiền đồ!

Lam Nguyệt ăn mà cảm nhận mùi vị gì, Tần Cửu An cùng một hàng với nàng, hơn nữa còn ở mép bàn, nàng thể trắng trợn nghiêng đầu .

Biết rõ đang ở đây, , thật sự khó chịu.

Nàng , là cố ý, rõ ràng đối diện cũng vị trí...

Tần Cửu An đến, nhấc lên bao nhiêu gợn sóng, Sở Trường Phong tiếp tục cùng Lam Lập chuyện phiếm.

Trò chuyện một hồi, đề tài liền rơi Sở Cẩm Chu.

Tiểu gia hỏa thấy tên , lập tức thẳng dậy.

"Lam tướng quân, con trai lớn nhà mấy ngày nay đang học cưỡi ngựa b.ắ.n cung, nó nha, tuổi còn nhỏ mà đại tướng quân đấy!"

Nghe vẻ như một câu đùa, nhưng trong giọng của Sở Trường Phong là sủng nịch cùng kiêu ngạo.

Lam Lập thấy thì nhướng mày, về phía Sở Cẩm Chu.

Tiểu gia hỏa yên, tốc độ ăn chậm hẳn , trong đầu ong ong.

"Vậy nó học như thế nào? Các ngươi đưa nó đến trường b.ắ.n để học ?"

Sở Trường Phong lắc đầu: "Không cần phiền phức , chỉ là lúc rảnh rỗi thì đưa nó ngoài thành luyện tập một chút."

Dù gì đây Sở Trường Phong cũng từng là một phó tướng, tuy võ nghệ bằng những tướng quân khác, nhưng dạy một đứa nhỏ thì thành vấn đề.

Chỉ là, phần lớn thời gian đều bận rộn, hơn nữa kỹ xảo của thể so với Lam Lập dày dạn kinh nghiệm chinh chiến sa trường.

Nếu thực sự học thật , thì Lam Lập mới là thầy xứng đáng nhất.

Lam Lập nhíu mày: "Mỗi ngày đều bỏ nhiều công sức mới thể học , trong quân doanh, ngoài cưỡi ngựa b.ắ.n cung, còn chạy bộ rèn thể lực, luyện tập sự tập trung..."

Lam lập nhiều.

Sở Trường Phong gật đầu: "Ngài đúng."

Sở Cẩm Chu đến hai mắt sáng lấp lánh. , đây khi còn ở bên cạnh đoàn trưởng bá bá, đoàn trưởng bá bá cũng huấn luyện như !

Ngoài chạy bộ, còn chống đẩy, đ.á.n.h quyền, luyện ngắm bắn...

Đoàn trưởng bá bá quản lý nghiêm khắc, đó chỉ đơn thuần là huấn luyện, mà còn là chuyện sống còn, mỗi giọt mồ hôi đổ đều thể giúp bọn họ gia tăng cơ hội sống sót chiến trường.

Tim Sở Cẩm Chu đập thình thịch, c.ắ.n chặt răng, run giọng hỏi: "Tướng quân bá bá."

Lam Lập về phía nó.

Tiểu gia hỏa nuốt nước miếng, tiếp tục : "Ngài nhận đồ ? Có thể mang con theo cùng luyện tập ? Con... con sẽ cố gắng hết sức để luyện tập... con... con..."

Là một đứa trẻ quen với tướng quân, nó ý thức việc đưa yêu cầu phần đường đột, cũng chút quá lễ phép.

Càng nghĩ càng sốt ruột: "Con... con... xin ... nếu thì cũng ..."

Lam Nguyệt thấy tiểu gia hỏa khẩn trương đến mức toát cả mồ hôi, nhịn sang Lam Lập: "Cha! Người chứ! Đừng giữ bộ mặt nghiêm nghị như ! Nhìn xem sợ hãi kìa!"

Lam Lập bỗng nhiên ha ha nở nụ .

Ông vỗ vai Sở Cẩm Chu, đó dần dần thu nụ , sắc mặt trở nên nghiêm túc: "Tiểu gia hỏa, con suy nghĩ kỹ đấy, nếu theo luyện tập, sẽ còn ngày tháng nhàn rỗi nữa, thể sẽ chịu khổ, chịu mệt."

"Không thể tùy tiện bỏ cuộc, , còn sẽ phạt con, cách phạt của nhiều, đáng sợ đấy."

Sở Cẩm Chu hề dọa sợ: "Hình phạt là gì ạ? Cõng vật nặng chạy bộ? Lăn lộn trong bùn? Cho ngựa ăn suốt một tháng? Hay là phơi nắng cả ngày?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-350.html.]

Lam Lập lộ vẻ mặt kinh ngạc: "Con... ? Ai cho con?"

Tiểu gia hỏa tủm tỉm,"Con đoán!"

Những hình phạt đều là phương pháp mà đoàn trưởng bá bá áp dụng đây, nó cũng từng phạt vô .

Đã quen !

Mọi thấy những hình phạt đều sửng sốt.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc nhăn mặt: "Ca ca... đáng sợ quá... ngươi đừng nữa ?"

" đó, thôi thấy kinh khủng !"

"Ta sợ!" Sở Cẩm Chu đầu các ,"Các ngươi đừng lo lắng!"

Lam Lập híp mắt: "Được! Nhãi con, con cứ đến quân doanh của báo danh! Chuyện học thì , nhưng thời gian rảnh thì đến!"

Sở Cẩm Chu mừng rỡ vô cùng: "Cảm ơn tướng quân bá bá!!"

Mục đích lớn nhất của hôm nay đạt , Sở Trường Phong cũng vui mừng cho con trai .

Nhìn nụ rực rỡ khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu gia hỏa, trong mắt hiện lên tươi .

Ăn cơm xong, Lam Nguyệt và Lam Lập chuẩn về.

Khi ngang qua phía Tần Cửu An, vẫn yên ghế, đầu , nàng liếc một cái, dừng chốc lát.

Khoảnh khắc bước qua lưng , nàng đột nhiên ngứa tay, nhịn lén lút cào nhẹ một cái cổ .

Sau đó, nàng giữ nguyên vẻ mặt bình thản mà theo Lam Lập rời .

Tần Cửu An lập tức cứng đờ , mắt trợn tròn.

Trong giây lát, như quên cả thở, mãi đến khi gây chuyện xa, mới hít sâu một .

"Ta... Ta về !"

Hắn đột nhiên lên, tùy tiện một câu, liền ngoài.

Mọi hai mặt .

Đến giờ ngủ, Sở Cẩm Chu trở về phòng, bắt đầu sắp xếp đồ đạc của .

Cung tên của nó đều đặt trong một cái bao da nhỏ, nó cẩn thận kiểm tra xem bỏ sót mũi tên nào .

Sau khi chuẩn xong xuôi, nó mới yên tâm lên giường.

Sở Cẩm Niên xếp bằng giường, một tay chống cằm.

"Mộc Mộc, dạo ngươi gì nha? Thần y gia gia dạy ngươi những gì ?"

"Ca ca, hôm nay ngươi và cha ngoài ?"

Sở Cẩm Niên cảm thấy ba bọn họ hiện tại ai bận việc nấy, mỗi ngày còn nhiều thời gian chơi đùa và trò chuyện như nữa, nó là nhỏ nhất, nó duy trì mối quan hệ thiết, sẵn lòng chia sẻ chuyện.

Vậy nên cách vài ngày, ba tụ tập trò chuyện một .

Mộc Mộc sấp giường, hai chân bắt chéo, đung đưa qua .

"Dạo bắt mạch ! ... vẫn luyện tập thêm, sáng nay thần y gia gia dạy nhận huyệt đạo, khi nào nhớ kỹ hết thì thể bắt đầu châm cứu!"

"Oa!! Sao ngươi lợi hại như ?! Sau ngươi chính là tiểu thần y!"

Sở Cẩm Chu : "Hôm nay b.ắ.n trúng liên tiếp ba hồng tâm !"

"Oa! Ca ca! Ngươi cũng thật lợi hại!"

Sở Cẩm Niên tiếc lời khen ngợi.

Nó cũng chẳng gì đáng , ba bọn họ mỗi ngày đều học, biểu hiện của nó ở trường thì đều .

Đột nhiên nhớ cái gì đó, nó vội vàng : "À! ! Hôm nay nhéo tai ! Còn dẫu miệng hôn nữa đó!"

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc gật đầu,"Vậy cũng lợi hại!"

 

Loading...