Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Chu mấp máy miệng, tiếp tục : "Cửu ca ca , mỗi ngày đều tới tiệm cơm nhà ăn cơm, còn mua quà cho chúng nữa, những đồ chơi từng chơi qua đều tặng cho chúng ."

"Huynh còn mang và các dạo phố nữa!"

"Cánh tay của ... Không như ..."

"Cha nương một nhà bọn họ đều quân khởi nghĩa g.i.ế.c c.h.ế.t, tiền tài cũng đều cướp sạch..."

"Cửu ca ca thật vất vả mới thoát , kết quả cánh tay còn... Lúc chúng mới gặp , cánh tay đau... đau đến ngủ ..."

Lam Nguyệt hô hấp run rẩy.

"Hiện tại còn đau nữa, cuộc sống hiện tại , mỗi ngày đều vui vẻ, thấy vui vẻ, chúng cũng vui vẻ!"

Dứt lời, tiểu gia hỏa hít sâu một , tiếp tục ăn cơm.

Lam Nguyệt cụp mắt, trong mắt dâng lên một tầng nước, tiểu gia hỏa phát hiện .

Đến buổi chiều, Lam Lập trở về, ông tình hình huấn luyện của tiểu gia hỏa, ngừng gật đầu.

Đến chạng vạng tối, Sở Trường Phong tới đón , ông còn thả .

"Trời tối , cũng thể huấn luyện! Gấp gáp như gì?" Lam Lập vẻ mặt vui.

Khóe miệng Sở Trường Phong giật giật,"Lam tướng quân, chúng ở nhà đồ ăn ngon cho tiểu gia hỏa, gấp gáp mang nó trở về ăn cơm!"

Sở Cẩm Chu c.ắ.n cái môi, hết cha bá bá, khuôn mặt nhỏ khanh khách.

Cuối cùng, Lam Lập rơi hạ phong, dù ông cũng cha !

Sở Trường Phong một tay ôm con trai đặt lên lưng Hắc Bảo, chính cũng cưỡi lên ngựa, nhanh, hai cha con biến mất ở cửa quân doanh.

Lam Lập thở dài: "Đứa nhỏ ... quả thật thiên phú, còn khắc khổ như ... Sau nhất định thể đại sự."

Lam Nguyệt chớp chớp mắt : "Lúc con còn nhỏ cha cũng như ."

"Tư chất hơn con!"

"A..." Lam Nguyệt lười đôi co với ông,"Con về ."

TBC

Thấy Lam Nguyệt sắp , Lam Lập giữ chặt cánh tay nàng: "Không chạy loạn, lúc về thấy con ở nhà."

Lam Nguyệt để ý tới ông, cưỡi ngựa phóng .

Hôm nay Sở Cẩm Chu với nàng những lời cứ quanh quẩn trong đầu nàng cả ngày, bất tri bất giác, nàng liền tới bên ngoài tiệm lẩu bên.

Lúc tiệm lẩu còn đóng cửa, nàng quán lẩu, Tần Cửu An ở quầy.

Nàng một vòng, mới thấy ở cạnh bàn gần cửa sổ.

Nàng thẳng tới, xuống đối diện với .

Tần Cửu An nhíu mày, còn kịp mở miệng, Lam Nguyệt liền : "Muốn một nồi lẩu uyên ương, một đĩa thịt bò, một đĩa thịt dê, một phần khoai tây, một phần đậu hũ ky, còn dày bò!"

Tần Cửu An dậy, đang mang thức ăn lên cho nàng, Lam Nguyệt bỗng nhiên bỏ thêm một câu," , thêm một bình rượu đào."

Động tác của Tần Cửu An dừng , đầu nàng, mày nhíu gần như thể kẹp c.h.ế.t muỗi.

Lam Nguyệt ngẩng đầu: "Sao? Còn vấn đề gì ?"

Tần Cửu An c.ắ.n chặt răng, cuối cùng lạnh lùng phun mấy chữ: "Không rượu!"

Nói xong, liền về phía phòng bếp.

Lam Nguyệt nhíu mày, thể rượu?

Hắn cho rằng tửu lượng của nàng thật sự kém như ?

Lần chỉ là chút quen, đầu chút choáng váng, hại thương, nhưng nàng nhanh liền khôi phục.

Sau đó cũng uống qua vài , cũng giống như đầu tiên thích ứng.

Thấy tiểu nhị bên cạnh đang thu dọn bàn, nàng liền vẫy vẫy tay gọi,"Lấy cho một bình rượu đào."

Tiểu nhị : "Cô nương chờ một chút, lập tức ngay!"

Rất nhanh, một bình rượu đào đặt lên bàn, Lam Nguyệt rót một chén chậm rãi uống.

Khi Tần Cửu An dẫn theo bưng nồi lẩu và đồ ăn tới, thấy rượu bàn của nàng, hai mắt tối sầm .

Đặt đồ ăn xuống tiểu nhị liền rời .

Tần Cửu An chằm chằm bình rượu , nghẹn nửa ngày một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-352.html.]

Lam Nguyệt ngửa đầu, lộ nụ ngọt ngào, khuôn mặt tuyệt mỹ càng trở nên yêu dã mười phần.

Môi nàng đỏ tươi, nhiễm chút rượu, cho liếc mắt một cái liền mất hồn.

Khóe môi Lam Nguyệt cong lên,"Không hết rượu ? Huynh lừa gì?

Huynh quan tâm ?"

Tần Cửu An siết chặt nắm đấm, xoay rời .

Nụ mặt Lam Nguyệt dần dần tản .

Nàng ăn lẩu, ánh mắt thỉnh thoảng bay về phía ở quầy.

Nhìn vài , trong lòng cảm thấy nghẹn khuất, liền nhịn rót tiếp một chén rượu.

Đồ ăn còn ăn xong, mà bình rượu còn một giọt.

"Tiểu nhị! Ở đây! Thêm một bình rượu đào nữa!"

Giọng của nàng lớn, cho phớt lờ cũng khó.

Động tác lật sổ sách của Tần Cửu An dừng , ngón tay tự chủ siết chặt.

Nhìn sổ sách nhăn nhúm, hít sâu một , chậm rãi thở .

Không qua bao lâu, bỗng nhiên cảm giác một mùi rượu đập mặt, mặt chút đổi ngẩng đầu lên, đối diện với khuôn mặt đỏ bừng của Lam Nguyệt.

"Tính tiền!"

Thân thể nàng ngã trái ngã , tay chống lên quầy buông.

Một cỗ hỏa khí bùng lên trong lòng Tần Cửu An, nghiến răng nghiến lợi: "150 văn!"

Lam Nguyệt say khướt, với , tiếng của nàng giống như cũng nhiễm chất rượu ngọt ngào, mềm ngọt, thể cho mê say.

Tần Cửu An cuống quít dời tầm mắt .

Nàng ném túi tiền lên quầy, híp mắt : "Huynh tự tìm ... Bao nhiêu bạc... Tự tìm... Ta say ... Tìm ..."

Tần Cửu An từ trong túi tiền của đếm đủ 150 văn từ bỏ trong ngăn tủ, ghi sổ sách, đó trả túi tiền cho nàng.

Đầu óc Lam Nguyệt mơ hồ, căn bản phát hiện cái gì.

Cầm lấy túi tiền, nàng lảo đảo cửa.

Tần Cửu An nặng nề thở dài, thu dọn quầy một chút, khóa sổ sách và bạc , vội vàng đuổi theo.

Hắn theo phía nàng, nàng bước cũng vững, mà còn cố sức leo lên ngựa, thở dài.

Nếu cưỡi như , e là lúc nào ngã c.h.ế.t cũng !

"Cô như thể cưỡi ngựa! Nhà cô ở ? Ta đưa cô về?"

Lam Nguyệt chớp chớp mắt, chằm chằm.

Tần Cửu An nàng đến đỏ mặt: "Nói nhanh lên!"

Lam Nguyệt nhe răng , chậm rãi một cái địa chỉ.

Gân xanh huyệt thái dương Tần Cửu An giật giật: "Muốn địa chỉ nhà cô! Không nhà !"

"Chính là... Chính là nơi ! Huynh đưa !"

"Lam Nguyệt!"

"Huynh hung dữ cái gì? Cẩn thận ... Đánh c.h.ế.t ... Ta về nhà còn cần quản ?"

"Đây là nhà tướng công tương lai của , đương nhiên cũng là nhà của ..."

Nói xong, nàng cũng mặc kệ vẻ mặt đặc sắc thế nào, lảo đảo về phía ,"Ta tự về nhà! Không cần !"

Tần Cửu An mím chặt môi, cuối cùng thật sự cũng hết cách với con ma men .

Mang theo nàng trở về nhà, Tần Cửu An đang cuộn tròn ghế dài, cứng đờ phòng bếp.

Cầm khăn ướt lau mặt lau tay cho nàng.

Lại cho nàng uống nước.

Lam Nguyệt ngoan ngoãn ngẩng đầu, để mặc cho giúp nàng lau mặt, cũng ngoan ngoãn uống nước.

Chẳng qua hai mắt vẫn chằm chằm , đến da đầu Tần Cửu An tê dại.

 

Loading...