Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hầu kết lăn lộn, vội vàng : "Ta hỏi Sở ca xem nhà cô ở , lát nữa đưa cô trở về."

Nói xong liền , nhưng Lam Nguyệt cho cơ hội , nàng bắt lấy vạt áo của , đôi mắt trông mong , nhúc nhích.

Tần Cửu An hô hấp phát run,"Lam Nguyệt..."

Tiếng thở dài từ cổ họng tràn , dường như thật sự biện pháp với nàng,"Được , ."

Hắn đỡ nàng dậy,"Đi ngủ ."

Lam Nguyệt lảo đảo bước , hai chân nhũn , mất một lúc lâu mới phòng ngủ.

Tần Cửu An đỡ nàng xuống mép giường,"Nằm xuống."

Lam Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, xuống.

Hắn đắp chăn cho nàng,"Ngủ ."

Sắp xếp xong, thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cảm thấy chua xót.

Hắn ngoài, nhưng Lam Nguyệt nắm chặt vạt áo , giọng nàng mềm mại giống như nũng: "Tối tối... sợ..."

"Huynh đừng ... cho ..."

"Vậy thắp đèn lên cho cô."

Nàng đồng ý, cũng phản đối.

Tần Cửu An c.ắ.n răng, gỡ tay nàng .

Thắp đèn dầu lên, căn phòng lập tức sáng lên ánh sáng mờ nhạt.

Căn phòng nhỏ, gian chật hẹp, tiếng hít thở của hai trong đêm yên tĩnh trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Tần Cửu An: "Cô còn sợ ? Như ?"

Lam Nguyệt híp mắt, ôm chăn vui vẻ cọ cọ,"Thích, ..."

Tần Cửu An nuốt nước miếng, hoang mang rối loạn xuống bên cạnh bàn.

Nghe Thẩm Chỉ , uống say sẽ ói, nếu ai ở bên cạnh chăm sóc, chừng sẽ sặc c.h.ế.t.

Hắn dám rời .

Lam Nguyệt rõ ràng uống say, mà say thì chẳng mấy chốc sẽ ngủ. Tần Cửu An đợi lâu lâu, giường vẫn mở to mắt, chằm chằm .

Hắn cảm thấy sống lưng tê dại, dám đầu nàng.

Hắn sấp bàn, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Sáng sớm liền đến tiệm lẩu, bận rộn cả ngày, cũng mệt...

Bất tri bất giác, cơn buồn ngủ kịch liệt ập tới, cố gắng chống đỡ thanh tỉnh dần dần tan rã.

Mí mắt dần trở nên nặng trĩu, nhanh, hô hấp đều đặn.

Hắn ngủ say hồi lâu, Lam Nguyệt đang giường bỗng nhiên dậy, nàng chậm rãi tới bên cạnh bàn, cúi thoáng qua đang ngủ say, nàng cẩn thận ôm lấy lưng và eo , chậm rãi ôm đặt lên giường.

TBC

Tần Cửu An hình như quá mệt mỏi, hề tỉnh .

Nàng thở phào nhẹ nhõm.

Đắp chăn cho xong, nàng ghé bên giường, chằm chằm mặt chớp mắt.

Cũng là tại , ngày nào gặp , trong lòng nàng đều nghẹn đến khó chịu.

Nàng nắm lấy bàn tay của , nhỏ giọng lẩm bẩm: "Huynh đúng là ... quá nhẫn tâm... Ta chỗ nào ? Sao thích ?"

" thích , thích, thích."

Miệng lẩm bẩm, nàng đ.á.n.h bạo đưa tay khẽ chạm mặt .

Gian nan nuốt nước miếng, nàng bỗng chống tay dậy, chậm rãi cúi xuống gần .

Khi nàng sắp đạt mục đích, chỉ còn chút nữa là chạm môi , Tần Cửu An đột nhiên mở to hai mắt, đôi mắt vô cùng tỉnh táo, lạnh lùng nàng chằm chằm.

Lam Nguyệt ngây ngẩn cả .

Hắn ngủ? Vừa là giả bộ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-353.html.]

Ngực phập phồng kịch liệt, cũng nàng lấy dũng khí ở , rõ ràng tỉnh táo, nhưng chuyện nàng dừng .

Tần Cửu An cho rằng nàng thấy tỉnh , sẽ chút thu liễm, nhưng còn kịp chuyện, nàng liền cố kỵ ghé , hôn lên môi .

Nàng hôn hề quy luật, chỉ là môi chạm môi, thỉnh thoảng nhẹ nhàng c.ắ.n một cái, vụng về thôi.

Tần Cửu An kinh hãi mở to hai mắt, dùng tay còn đẩy nàng,"Lam... Nguyệt... cô buông ... ưm..."

Lam Nguyệt cả đều bò lên giường, nàng đè lên , cách nào phản kháng.

Tần Cửu An ý thức thể đẩy nàng , hai mắt trở nên lạnh lẽo lạnh nhạt, cũng nhúc nhích.

Cảm thấy gì đó đúng, Lam Nguyệt dừng , nàng lui về phía , chằm chằm mặt của .

Nàng cho rằng là nguyện ý, nhưng đôi mắt lạnh như băng của , trái tim của nàng chợt run lên.

"Nháo đủ ?" Hắn lạnh lùng hỏi.

Sắc mặt Lam Nguyệt tái nhợt, khí lực cả lúc dường như đều biến mất.

Dũng khí cũng sự lạnh lùng của đ.á.n.h nát.

Nàng mím môi,"Tần Cửu An, hôn , một chút cảm giác cũng ? Không một chút thích ?"

"Không ."

Mũi Lam Nguyệt đột nhiên đau xót, trái tim đau đến thở nổi.

"Tần Cửu An... cũng quá độc ác."

Hắn im lặng lên tiếng.

"Tần Cửu An... thật sự thể thích dù chỉ một chút thôi ?"

"Không thể."

"Vậy tại ngày đó cứu ?! Huynh đều sắp c.h.ế.t , còn chắn mặt gì?!"

Nàng bỗng nhiên kích động, giọng như là rống lên.

Tần Cửu An: "Là một bình thường, gặp bất cứ cô nương nào phát sinh tình huống như , đều sẽ cứu."

"Bất cứ cô nương nào..."

Nàng nhẹ giọng lẩm bẩm,"Thì trong mắt chính là bất cứ cô nương nào..."

Nàng thở một , bất lực lên.

"Tần Cửu An, yên tâm , sẽ bao giờ quấn lấy nữa... Hôm nay giả say lừa , xin ."

Trước khi , nàng từ trong túi tiền móc một khối bạc vụn đặt ở bàn ,"Tiền ăn cơm hôm nay trả , khấu trừ tiền cơm, phần còn coi như là tiền công chăm sóc ."

Nói xong, nàng liền bước nhanh ngoài, cửa phòng ngủ đóng sầm .

Một trận gió thổi , trong gió mang theo mùi thơm nhàn nhạt lạnh lẽo.

Tần Cửu An giường, vẫn nhúc nhích, chằm chằm lên trần nhà, đôi mắt trống rỗng.

Hôm .

Sau khi từ học đường tan học, Sở Cẩm Chu Sở Trường Phong đưa đến quân doanh.

Tiểu gia hỏa giống như là cá gặp nước, chim chóc nhảy rừng, quả thực là nhảy , miễn bàn bao nhiêu vui vẻ.

Ngày hôm qua huấn luyện nhiều như , buổi tối lúc trở về, còn ồn ào kêu đau chân đau tay.

Hôm nay ở trong thư viện cũng đau một ngày, ai đến quân doanh, liền đau ngứa, cũng hề rên một tiếng.

Mang theo tiểu gia hỏa tới bên ngoài doanh trướng của Lam Lập, định mở miệng, chợt thấy bên trong doanh trướng truyền đến âm thanh ồn ào.

"Cha! Người để con ! Con cùng bọn họ cũng gì khác , lúc con cũng cùng bọn họ huấn luyện, con cái gì ?"

"Không ! Lần thể lành ít dữ nhiều, thất hoàng t.ử đ.á.n.h mấy tòa thành trì dễ thủ khó công."

"Hơn nữa canh giữ ở bên trong còn là một tên thổ phỉ xuống núi, lúc chiếm núi vua thủ đoạn tàn nhẫn! Những thương đội qua đỉnh núi , từng ai sống sót!"

"Cha, con một , con chỉ theo thất hoàng tử, tăng thêm trợ lực cho , hơn nữa, con ở trong mắt cha vô năng như ?"

"Con... con... Sao cứng đầu như ?!"

 

Loading...