Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 354
Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:34:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tóm ! Con nhất định !"
Nói xong lời , Lam Nguyệt liền lao khỏi doanh trướng.
Nhìn thấy hai cha con Sở Trường Phong ở cửa, nàng ngẩn .
"Tỷ tỷ- tỷ tức giận ? Tỷ ?" Sở Cẩm Chu cẩn thận hỏi.
Lam Nguyệt đang nổi giận, tiểu gia hỏa sợ gì đúng chọc nàng mất hứng.
Lam Nguyệt hít sâu mấy , cố gắng cho biểu tình của nhu hòa một chút,"Sớm như tới? Bá bá ở trong doanh trướng, hôm nay nếu ông ở đây, để cho ông dạy là , tỷ tỷ việc, hôm nay luyện tập với a."
"Được."
Lam Nguyệt ngẩng đầu lễ phép hướng Sở Trường Phong , đó rời .
Sở Trường Phong nhíu mày, dắt Sở Cẩm Chu doanh trướng.
Trong doanh trướng, mặt Lam Lập xanh mét.
"Lam tướng quân, đây là chuyện gì? Lam Nguyệt cô nương Trung Nguyên trợ giúp thất hoàng tử?"
Lam Lập gật đầu: "Ta thấy nó là điên ! Nó là một cô nương, cho dù bản học chút bản lĩnh, nhưng nó từng một lãnh binh đ.á.n.h trận, yên tâm ?"
Sở Trường Phong thở dài, cái nếu đặt ở , cũng sẽ đồng ý để con gái của đ.á.n.h trận.
"Không đến nó nữa, Chu Chu, , bá bá sắp xếp nhiệm vụ huấn luyện cho con!"
"Được!"
Đi trợ giúp Thất hoàng tử...
Sở Trường Phong con trai theo Lam Lập học tập chiêu thức tự vệ, trong đầu đều là chuyện .
Cũng gần đây huyện Lâm Hà thế nào? Tiểu Lâm thôn thì ? Lại là quang cảnh như thế nào?
Nếu cơ hội, nên trở về xem ?
Sở Cẩm Chu huấn luyện xong, đợi đến khi màn đêm buông xuống, hai cha con mới chậm rãi về nhà.
Hôm nay Sở Trường Phong trực tiếp đến học đường đón tiểu gia hỏa, cho nên tiểu gia hỏa cũng cưỡi ngựa của .
Tiểu gia hỏa ở cha, mệt mỏi ngả ,"Cha... tay và chân của con đều của con... Mệt quá a..."
Sở Trường Phong vuốt vuốt cái đầu nhỏ của nó,"Trở về dùng nước linh tuyền ngâm ngâm chân cho con, ngày mai sẽ hơn nhiều."
"Ừm ừm!"
Hai cha con về đến nhà khuya, tất cả đều ăn cơm xong.
Chỉ hai bọn họ bận rộn hơn hai canh giờ, đói bụng đến mức kêu ầm ĩ.
"Hai ăn ở quân doanh ?" Thẩm Chỉ hỏi.
Sở Trường Phong lắc đầu,"Ta phòng bếp xem thử gì ăn ."
Sở Cẩm Chu: "Con cũng !"
Thẩm Chỉ đưa tiểu bảo bảo trong n.g.ự.c cho Sở Trường Phong,"Chàng ôm Hoan Hoan , chút gì đó cho hai ăn, mệt mỏi cả ngày , vẫn nên nghỉ ngơi một chút ."
Nàng phòng bếp, Sở Trường Phong cũng ôm tiểu bảo bảo theo .
Thẩm Chỉ đầu, thấy đó, dở dở ,"Chàng bếp gì?"
"Đi cùng nàng cũng ?" Sở Trường Phong .
Thẩm Chỉ: "Có mùi khói dầu, Hoan Hoan ngửi ."
"Chờ lúc nàng xào rau ngoài còn ?"
Thẩm Chỉ: "Dính !"
Sở Trường Phong nhướng mày, vẻ mặt còn mang theo một tia kiêu ngạo, nam nhân dính còn ?
Nương t.ử của thích như ! Chàng hiểu!
"Nói , ăn gì?"
Sở Trường Phong: "Trong bếp những món gì ?"
Thẩm Chỉ một chút, cà rốt, trứng gà, thịt, dưa chua.
"Ừm... Để nấu mì thịt băm dưa chua cho hai ."
"Được!"
Chuẩn nguyên liệu, cắt đồ ăn xong, nhào bột mì sợi, sắp bắt đầu xào thịt Thẩm Chỉ liền đuổi hai cha con bọn họ ngoài.
Múc một muỗng mỡ heo cho nồi, khi tan chảy thì đổ thịt băm , xào đến khi đổi màu liền thêm hành, gừng, tỏi, ớt cho thơm.
Tiếp theo đổ dưa chua xào lửa lớn cho dậy mùi thơm, thêm nước sôi, đun sôi nêm nếm gia vị, nước canh liền xong.
Nấu hai bát mì, mỗi bát mì múc hai muỗng thịt băm dưa chua lớn, hai muỗng nước canh lớn, cuối cùng rắc chút hành hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-354.html.]
"Trường Phong, Chu Chu, ăn mì thôi!"
Hai bát mì bưng lên bàn, hai cha con hai mắt tỏa sáng.
Thẩm Chỉ ôm lấy tiểu bảo bảo, lúc Sở Trường Phong mới bắt đầu ăn mì.
Bọn họ ăn mì, mùi thơm thu hút Mộc Mộc và Niên Niên đang ở trong phòng.
"Cha! Ca ca! Hai trở về lúc nào ? Chúng cũng thấy!"
Nhìn bọn họ đang ăn mì, hai tiểu gia hỏa vội vàng chạy qua xuống,"Hai ở quân doanh ăn cơm ?"
"Không thời gian, hơn nữa cơm trong quân doanh ngon." Sở Trường Phong .
Sở Cẩm Chu khúc khích,"Vẫn là nương ăn ngon, mì thơm quá!"
Hai tay Sở Cẩm Niên chống lên bàn, với cái đầu nhỏ bát mì của bọn họ.
"Có thịt băm, dưa chua! Ngửi thơm quá!"
"Vậy hai đứa ăn thêm chút nữa ?" Thẩm Chỉ hỏi.
Hai tiểu gia hỏa đồng loạt lắc đầu.
Bọn chúng che che bụng,"Chúng con ăn nổi nữa."
Hôm nay trong nhà hầm xương sườn, hai bọn chúng ăn ít, hiện tại bụng vẫn còn phồng lên.
Sở Trường Phong: "Vậy hai đứa cứ chúng ăn ."
Sở Trường Phong cùng Sở Cẩm Chu hút mì sợi, ăn đến trán đều ăn mồ hôi.
Thẩm Chỉ: "Hai ăn chậm một chút, gấp gáp như gì? Lát nữa sẽ tiêu hóa ."
Lúc hai mới thả chậm tốc độ.
Bọn họ ăn hơn phân nửa, Sở Cẩm Niên nhịn , nhỏ giọng : "Con thể uống một ngụm canh ? Chỉ uống canh thôi."
Sở Trường Phong cùng Sở Cẩm Chu động tác dừng .
Thẩm Chỉ: "Sở Niên Niên! Con đúng là con mèo tham ăn, thật tiền đồ gì cả!"
Sở Cẩm Niên than thở,"Bụng con no quá, nhưng mì thật sự thơm quá... Uống hai ngụm canh... hẳn là sẽ quá no ?"
Sở Cẩm Chu , đưa bát của qua,"Ngươi chê thì cứ uống , nhưng nếu quá no vẫn là nên uống nhiều."
TBC
Tiểu gia hỏa gật gật đầu, liền lấy bát của ca ca uống hai ngụm.
"Ừm... Canh ngon quá!"
Nhìn nó uống xong vẫn còn lưu luyến, Sở Cẩm Chu gắp thịt băm đút cho nó.
Tiểu gia hỏa ăn hết bộ, quên mất lời thề son sắt lúc nãy chỉ uống canh thôi.
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
"Mộc Mộc, ngươi uống ?" Sở Cẩm Chu hỏi.
Mộc mộc lắc lắc đầu, tuy rằng thèm, nhưng nó ý chí,"Ta uống, sư phụ thể ăn quá no, ... Ta vẫn là uống..."
Nói xong, lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng.
Sở Cẩm Niên: "Chắc là... ..."
Thẩm Chỉ: "Thần y đúng, các con mỗi ngày khắc chế một chút, ăn quá nhiều sẽ ngủ ngon."
Sở Cẩm Niên thở dài, nó thể thèm như nữa.
Sở Trường Phong cùng Sở Cẩm Chu ăn xong mì sợi, canh cũng đều uống hết.
"Cha, ca ca, đưa bát cho con , con rửa sạch." Mộc Mộc vén tay áo lên.
Sở Cẩm Niên vội vàng nhảy xuống ghế,"Con và Mộc Mộc cùng rửa."
Thẩm Chỉ: "Hai đứa nhớ rửa nồi luôn đấy."
"Ai nha, , !" Sở Cẩm Niên lúc lắc tay nhỏ bé.
Nó cảm thấy nương quả thực chính là đang vũ nhục nó cùng Mộc Mộc.
Hai bọn chúng chính là tiểu cao thủ việc nhà, rửa bát đương nhiên cũng sẽ rửa luôn nồi, bếp lò bọn chúng cũng lau sạch sẽ!
Đừng xem thường bọn chúng!
"Thật là giỏi nha." Thẩm Chỉ trêu ghẹo.
"Hừ! Con vốn giỏi!"
Hai tiểu gia hỏa thu dọn bát đũa phòng bếp, Sở Trường Phong đưa tay về phía Thẩm Chỉ.
"Làm gì?" Vẻ mặt nàng mơ hồ.
Sở Trường Phong: "Đưa con gái ngoan của cho , hôm nay còn ôm đủ."