Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:24:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Do dự một lát, nàng vẫn nhịn mà nhảy xuống ruộng, cạnh hai cha con.

"Khụ... Hoan Hoan, con hôn cha , cũng hôn nương một cái nhé?"

Nàng ghé sát đầu gần tiểu nha đầu.

Nhìn khuôn mặt trắng nõn của nương, tiểu nha đầu hiểu lời nàng , nhưng vì hôn, bé đưa tay nhỏ sờ sờ mặt nàng.

"Nhột quá!" Thẩm Chỉ bất đắc dĩ,"Không bảo con sờ, mà là bảo con hôn nương! Con đúng là tiểu nghịch ngợm mà."

Tiểu nha đầu khanh khách.

Sở Trường Phong xoa xoa đầu bé, đó hôn lên mặt Thẩm Chỉ một cái.

"Bảo bối, cha , giống như cha ."

Thẩm Chỉ mỉm vẻ mặt mong chờ.

Tiểu nha đầu chớp chớp mắt, dường như cuối cùng cũng hiểu , chu môi hôn lên mặt nương một cái thật kêu.

Cảm giác nửa khuôn mặt là nước miếng, nhưng Thẩm Chỉ hề chê bai, trái còn vui tươi hớn hở.

"Cha! Nương! Hai đang gì thế? Hái dưa leo ?"

Ba đứa nhỏ Sở Cẩm Chu chạy một vòng khắp ruộng, bọn chúng kiểm tra trái cây, qua các loại rau mới trồng, lúc mới hài lòng chạy về.

"Các con đừng chạy lung tung, nơi rộng lắm, một lát nữa tìm thấy các con thì ?"

Ba đứa nhỏ nhảy xuống ruộng, đến bên cạnh bọn họ.

"Ai nha, chúng con sẽ lạc , chúng con lớn , cần lo lắng."

Sở Cẩm Niên thấy mấy quả dưa leo xanh mướt giàn, nhịn bèn hái một quả.

Cắn một miếng, giòn giòn, ngọt lịm, vô cùng thanh mát.

"Oa! Dưa leo ăn thật ngon nha! Rất ngọt! Mọi cũng nếm thử !"

Mọi thấy nó ăn ngon như , ai cũng hái một quả dưa leo ăn.

Cả nhà ở bên cạnh ruộng, chậm rãi ăn dưa leo, gió nhẹ thổi qua, màu xanh mênh m.ô.n.g vô bờ nổi lên gợn sóng trong gió, cảm giác cả đều thả lỏng thoải mái.

Hai lớn mỗi ngày đều bận rộn, ba ca ca cũng bận rộn, cả nhà bọn họ thật lâu cùng một chỗ hưởng thụ thời gian trôi qua như .

Hoan Hoan trong lòng cha, đôi mắt to tròn xoe, bé từng thấy phong cảnh nào thế .

Mắt chớp chớp, lắc lắc cái đầu nhỏ, một hồi nơi , một hồi nơi , cái gì cũng cảm thấy tò mò, cái gì cũng sờ một cái.

Sở Trường Phong ăn dưa leo, bé cũng há cái miệng nhỏ nhắn, trông mong cha, hy vọng cha thể cho cũng c.ắ.n một miếng.

"A!"

"A..."

Sở Trường Phong cúi đầu tiểu nha đầu một cái, phát hiện bé thèm đến chảy nước miếng, liền ha ha,"Bảo bối ngoan của , hiện tại con cũng thể ăn những thứ , lát nữa để nương ngươi đút sữa cho con."

Nói xong, liền ăn nốt miếng dưa leo cuối cùng.

Tiểu nha đầu ngây dại, bộ dáng vốn hưng phấn lập tức giống như dưa leo ướp lạnh, ỉu xìu trông thấy rõ.

Cái đầu nhỏ tựa n.g.ự.c , ủy khuất hờn dỗi.

Sở Trường Phong: "..."

"Chỉ Chỉ, đây? Bảo bối tức giận ."

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, dậy ôm lấy tiểu nha đầu,"Ta đưa bé lên xe ngựa cho uống sữa, mấy các ngươi tới đào khoai tây ăn ? Mau ."

Mấy cha con , cũng chơi nữa, cầm cuốc và sọt ruộng khoai tây.

Ở rìa ruộng khoai tây đào một ổ ngoài cùng.

Không thể , tuy lá khoai tây mọc , nhưng đất ở đây thích hợp để trồng những thứ , lúc Sở Trường Phong đào còn chút thấp thỏm.

Khoai tây bọn họ trồng ở Tiểu Lâm thôn thu hoạch , sản lượng mỗi mẫu đều mấy ngàn cân.

Cũng khoai tây trồng ở đây thể vượt qua Tiểu Lâm thôn .

Một cuốc xuống, từ trong ụ đất lăn hai củ khoai tây cực lớn, Sở Trường Phong còn kịp phản ứng, ba tiểu gia hỏa liền kinh hỉ kêu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-358.html.]

"Cha! Người xem xem! Khoai tây thật lớn nha!"

"Sao khoai tay ở rìa ruộng lớn như ?"

"Con nhớ chúng trồng khoai tây lớn như nha?"

Ba tiểu gia hỏa vui mừng nghi hoặc.

Sở Trường Phong cầm lấy hai củ khoai tây ước lượng, một củ khoai tây chỉ sợ cũng nặng một hai cân.

Tim Sở Trường Phong đập mạnh vài cái, vội vàng đầu tìm kiếm bóng dáng Thẩm Chỉ, nhưng nghĩ đến nàng còn ở trong xe ngựa, chỉ thể nhịn xuống.

Những củ khoai tây lớn lên kém nhiều so với trồng trong gian, nhưng dựa theo thí nghiệm ở Tiểu Lâm thôn, khoai tây trồng tuy cũng lớn nhưng vẫn bằng trong gian.

suy nghĩ một chút, cũng liền hiểu .

Khoai tây trồng trồng nhiều trong gian, hạt giống cải tiến, cho nên dù ở trong ruộng đất bình thường cũng thể lớn lên như .

"Cha, mau đưa cuốc cho con, để con đào thử!"

Sở Cẩm Niên cầm cái cuốc tới, khom lưng dùng sức đào một cái.

Trong phút chốc, trong đống đất lăn vài củ.

Khoai tây vẫn lớn.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc mà thèm.

Vừa đào chính là một đống, đào khoai tây cảm giác thỏa mãn.

Ba tiểu gia hỏa quá hưng phấn, Sở Trường Phong đều giúp gì, chỉ thể ở bên cạnh chỉ đạo một chút, để bọn chúng đào hỏng.

Lúc Thẩm Chỉ ôm tiểu bảo bảo tới, mảnh ruộng nhỏ chất đầy một đống khoai tây cực lớn, dày đặc khắp nơi.

Thẩm Chỉ cũng hít một ngụm khí lạnh,"Chỉ một mảnh ruộng nhỏ mà đào nhiều khoai tây như ?!"

Sở Trường Phong: "Vừa cũng kinh hãi."

Thẩm Chỉ khó khăn nuốt nước miếng,"Lớn lên như , sản lượng mỗi mẫu thể hơn vạn cân ?"

Thời đại , mặc kệ trồng lương thực gì, năng xuất mỗi mẫu một ngàn cân cũng thể khoe khoang khắp nơi.

Nhà ai thể trồng năng suất như , bá tánh trong thôn đều tới cửa hỏi kinh nghiệm.

Khoai tây nếu sản lượng mỗi mẫu vạn cân...

Cái nếu mỗi nhà chia 100 cân để trồng, sẽ giúp ích cho bao nhiêu ?

"Ta cảm thấy thật sự thể hơn vạn cân." Sở Trường Phong .

Mặc kệ hơn vạn cân , chỉ cần bắt đầu từ lúc thu hoạch khoai tây, khẳng định sẽ khác phát hiện.

Nói chừng bộ Bắc Dương đều .

Khoai tây sợ là giấu .

Thấy Thẩm Chỉ ngẩn ngơ, Sở Trường Phong vỗ vỗ vai nàng,"Đừng ngẩn , sản lượng cao như là chuyện , chúng nên vui vẻ."

TBC

Thẩm Chỉ mím môi,"Ừ, nghĩ nữa, binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn, chờ thu hoạch khoai tây xong ."

Thấy ba tiểu gia hỏa còn đang tiếp tục đào, Thẩm Chỉ vội vàng ngăn .

"Đừng đào nữa, đủ cho chúng ăn ! Một hồi đào nhiều quá sẽ mang về hết !"

Bọn họ chỉ mang theo hai cái sọt.

Ba tiểu gia hỏa đang đào hăng say tình nguyện mà buông cuốc xuống.

Một cuốc xuống chính là mấy củ khoai tây lớn, đào thật sự quá thỏa mãn!

Quả thực dừng .

Đem bộ khoai tây bỏ sọt, đều sắp tràn đầy.

Khoai tây đào xong, hai lớn dẫn bốn đứa nhỏ đến ruộng rau dưa hái dưa leo, cà tím, đậu đũa, ớt, cà rốt...

Chỉ chốc lát , trong giỏ thức ăn đầy ắp.

"Được ! Chúng về nhà thôi!"

 

Loading...