Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi nghỉ ngơi hơn một canh giờ, đến khi mặt trời bớt gắt, Sở Trường Phong mới cho xuống ruộng.

Người thì vác cuốc, thì đeo sọt lưng, một nhóm trẻ con xách rổ nhỏ, lon ton chạy theo lớn.

Vào ruộng, các lão nông kinh nghiệm tiên đo đạc một phần đất, đào khoai tây lên để cân thử.

Cuối cùng sản lượng tính thế nhưng đạt tới 9500 cân!!

Tính thì con hẳn chính xác tuyệt đối, vì sản lượng của mỗi mảnh ruộng đều sự chênh lệch.

Mảnh đất thể ít hơn một chút, mảnh đất nhiều hơn một chút, nếu tính bình quân thì đúng là sản lượng đạt đến vạn cân một mẫu!

Tất cả đều chấn kinh .

Bọn họ dám tin chuyện là thật.

Trước đây bọn họ trồng lúa nước, sản lượng mỗi mẫu chỉ bốn năm trăm cân, xem như thu hoạch tồi .

Nếu năm nào gặp hạn hán lũ lụt, sản lượng sẽ giảm mạnh.

Cuối cùng khi chỉ còn hai ba trăm cân.

Người lớn thật lâu chuyện, chỉ mấy đứa trẻ xuống ruộng líu ríu nhặt khoai tây, từng rổ từng rổ vận chuyển đến trong sọt.

Sở Trường Phong: "Mọi đừng thất thần nữa, bộ dạng từng trải đời của các kìa.

"Chủ nhân, cảm giác như là đang , loại lương thực nào mà sản lượng đạt vạn cân mỗi mẫu ?Đây rõ ràng chính là si mộng!"

"Ta cũng tin, nhưng chúng mới cân thử, chẳng con đó là thật ."

đáp một câu.

Mọi ruộng khoai tây mênh m.ô.n.g vô bờ, trái tim chấn động.

Khoai tây chỉ đào 100 mẫu đất thôi là thể 100 vạn cân ...

Mọi ngây hồi lâu, mới tiếp tục đào, bởi vì bọn trẻ nhặt hết khoai tây, ai nấy đều bắt đầu thúc giục.

"Gia gia, đào nữa? Mọi đào, chúng gì để nhặt!"

" đúng ! Chúng nhặt khoai tây lợi hại! Mọi đào nhanh lên một chút!"

Mọi đều bọn chúng chọc , tiếp tục đào khoai tây.

Buổi trưa tuy rằng nghỉ ngơi một canh giờ, nhưng hiện tại vẫn nóng bức, đào bao lâu, cả liền đổ mồ hôi.

Thẩm Chỉ vẫy tay gọi Sở Trường Phong.

Sở Trường Phong đến bên cạnh nàng,"Làm ?"

"Chàng cùng trở về lấy nước ô mai , thời tiết quá nóng, bây giờ vặn uống chút nước ô mai, sẽ mát mẻ hơn một chút."

Mắt Sở Trường Phong sáng lên,"Được!"

Hai tới căn nhà nhỏ, Thẩm Chỉ lấy mấy thùng nước ô mai từ gian .

Nước ô mai vẫn đặt ở trong nước suối, nên hiện tại mát lạnh.

Sở Trường Phong gấp chờ nổi múc một chén uống ừng ực.

Nhẹ nhàng khoan khoái giải ngấy, mát lạnh như băng, uống thật sảng khoái.

"Chỉ Chỉ, mau cho một chén nữa!"

Thẩm Chỉ rót cho thêm một chén.

Sở Trường Phong uống liên tiếp ba chén, Thẩm Chỉ cũng uống một chén, mới mang theo nước ô mai ruộng.

Hai hai chuyến, mới đem bộ nước ô mai ruộng.

"Mọi dừng một chút! Mau tới đây uống nước ô mai mát mẻ một chút đào tiếp!"

Thẩm Chỉ hô một tiếng, dừng động tác trong tay , tò mò về phía bọn họ.

"Nước ô mai? Nương t.ử chủ nhân nấu?"

"Chúng nhiều như , nấu bao nhiêu mới đủ chứ?"

Thẩm Chỉ tủm tỉm: "Mọi yên tâm, ít nhất mỗi cũng một chén, mau đây uống nào!"

Mọi lượt đặt cuốc xuống tới.

Chén đủ nhiều, nên bọn họ uống theo từng nhóm, khi uống xong, chén chuyển cho nhóm tiếp theo.

Nước ô mai mát lạnh xuống bụng, đều kiềm mà tán thưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-367.html.]

"Nước ô mai ngon quá! Uống xong cảm giác cả đều tràn đầy sức lực!"

"Quan trọng là nước ô mai mát lạnh, chỉ sợ đặt ở trong giếng cũng mát bằng !"

Những uống xong trở việc, cho đến khi tất cả lớn đều uống xong mới đến lượt nhóm trẻ con.

TBC

Bọn chúng sớm khống chế , ở bên cạnh đôi mắt trông mong mà thật lâu.

Tuy nhiên, vì chậm trễ công việc của lớn, bọn chúng liền ngoan ngoãn để lớn uống .

Sở Trường Phong chia nước ô mai cho bọn trẻ.

Nước ô mai vẫn còn khá nhiều, tổng cộng mười mấy đứa trẻ, mỗi đứa thể uống hai chén, coi như phần thưởng cho sự ngoan ngoãn chờ đợi của bọn chúng.

Uống xong hai chén nước ô mai, bọn chúng cảm thấy mỹ mãn tiếp tục nhặt khoai tây.

Sở Trường Phong cũng xuống ruộng giúp đỡ, còn Thẩm Chỉ thì mang hết thùng gỗ về căn nhà nhỏ.

Về đến căn nhà nhỏ, tiểu nha đầu ngủ trưa tỉnh, đang múa may tay nhỏ khắp nôi xung quanh.

Thẩm Chỉ vội vàng ôm bé lên: "Bảo bảo ngoan, con tỉnh lúc nào thế? Không chút nào, thật là đứa bé ngoan."

Thẩm Chỉ cho bé uống sữa, tiểu nha đầu liền tít mắt.

Thẩm Chỉ ôm bé cửa nhà, căn nhà nhỏ giữa đồng ruộng, từ cửa là một màu xanh mướt.

Tiểu nha đầu thấy một đám đang bận rộn ruộng, liền giơ ngón tay chỉ trỏ, cơ thể nhỏ nhắn khẽ nhún nhảy như cho Thẩm Chỉ xem.

"Nương thấy , đang giúp nhà chúng đào khoai tây đó."

"A..."

Bé nghiêng đầu nhỏ, hình như đang thắc mắc khoai tây là gì.

Thẩm Chỉ hôn lên trán bé: "Đợi con lớn chút nữa là thể ăn ."

"A..."

Dù chẳng hiểu gì, nhưng tiểu nha đầu vẫn vô cùng phấn khích.

hơn sáu tháng, hiện tại tinh lực dư thừa, hơn nữa, hiện tại cũng lớn thêm, mỗi ngày Thẩm Chỉ ôm bé đều cảm thấy mỏi tay.

May mà mỗi khi Sở Trường Phong về nhà, đều giành lấy việc ôm con, đến lúc ngủ cũng chẳng buông tay.

Mọi ở ngoài đồng bận rộn đến tận chiều tối, đến khi trời sắp tối đen, mới xổm trong ruộng nhặt khoai tây hưng phấn chuyện phiếm.

Không khí thật náo nhiệt.

Thẩm Chỉ vườn rau hái nhiều dưa leo, cà tím và ớt.

Cơm chiều, nàng theo các thẩm thẩm cùng nấu cơm.

Thời tiết nóng, nên cũng gì quá đặc biệt, Thẩm Chỉ một chậu dưa leo trộn, một chậu cà tím nướng ớt.

Những khác thì xào khoai tây sợi với ớt xanh, cuối cùng nấu thêm vài nồi cháo.

Mấy món ăn thanh mát, khoai tây xào còn thịt, nên vẫn đảm bảo đủ dinh dưỡng.

Mọi khi trở về, ăn đồ ăn đó, chỉ cảm thấy cả ngày bận rộn đều đáng giá.

Nếu mỗi ngày đều thể ăn ngon như , thì đào khoai tây mỗi ngày đều !

Sau khi ăn xong, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ dặn dò trông coi kho hàng ban đêm, đ.á.n.h xe ngựa rời .

Trên đường về, Thẩm Chỉ ôm con cạnh Sở Trường Phong, cùng đ.á.n.h xe.

Cơn gió mát lùa qua, thổi mặt vô cùng dễ chịu.

"Chỉ Chỉ, ngày mai nàng đừng đến nữa, trời nóng thế, chịu nổi?"

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ: "Ta , cả ngày chỉ ở trong nhà trông Hoan Hoan, chỉ giúp vài món ăn thôi, xem, ăn vui vẻ cỡ nào?"

"Vậy thì ngày mai cũng đến, chẳng qua chỉ là đào khoai tây, nàng tới chịu khổ gì?"

"Ngày mai tính ."

Sở Trường Phong gật đầu: " , thu hoạch nhiều khoai tây như , chúng định xử lý thế nào?"

Chỉ mấy tiệm cơm nhỏ của bọn họ thì dùng hết từng đó khoai tây .

Phần lớn khoai tây đều đem bán, hoặc là bán cho khác hạt giống.

khoai tây sản lượng cao như thế, cũng thể tùy tiện bán ngoài.

"Chàng yên tâm , bảo đảm khoai tây còn đào xong tới cửa tìm ."

 

Loading...