Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ "Phụt" thành tiếng.

"Các con đúng là mấy con mèo tham ăn, chỉ cần thấy đồ ngon liền kích động."

Sở Cẩm Niên l.i.ế.m môi,"Nương, nếu nương bún gì đó thì nhất định gọi con nha, con giúp nương !"

"Ta thấy con mèo tham ăn chẳng qua là ăn đầu tiên thôi."

"Hắc hắc hắc... nương thật thông minh nha, ngay cả chuyện cũng ..."

Thẩm Chỉ nhéo nhẹ chóp mũi của tiểu gia hỏa,"Chuyện gì về con mà nương chứ?"

Sở Trường Phong hỏi: "Bún cũng giống miến khoai tây ?"

"Không , đến lúc đó các sẽ , mau ăn ."

Tiểu Bảo nhỏ xíu, bên cạnh Sở Cẩm Chu, ăn một miếng miến khoai tây Thẩm Chỉ, đôi mắt sáng lấp lánh, trong đầu đều câu của thẩm thẩm, bún, bún...

Bún rốt cuộc là gì? Thẩm thẩm chia cho bọn họ ăn ? Miệng còn đang nhai mà bắt đầu thèm .

Sở Cẩm Chu bỗng nhiên cúi đầu tiểu gia hỏa một cái,"Tiểu Bảo, ngươi ăn mà cằm là nước canh thế ?"

Tiểu gia hỏa ngơ ngác,"Hả..."

Liền vội vàng lau miệng, lau cả cằm,"Chu Chu cữu cữu, giờ sạch ?"

Sở Cẩm Chu lau cho tiểu gia hỏa,"Sạch , mau ăn , nếu nương bún, sẽ gọi các ngươi qua đây, sẽ thiếu phần của ngươi ."

Tiểu Bảo mềm mại khúc khích, ôm chặt lấy cánh tay Sở Cẩm Chu cọ cọ,"Chu Chu cữu cữu... là nhất..."

Ngưu Ngưu "chậc" một tiếng,"Tiểu Bảo, lúc ở nhà thấy ngươi bám dính như thế hả? Cả ngày chỉ quấn lấy Chu Chu cữu cữu, rốt cuộc ngươi là cháu ruột của ai ?"

Tiểu Bảo hếch mặt đắc ý,"Đương nhiên là cháu ruột của Chu Chu cữu cữu !"

Chu Chu cữu cữu chính là ân nhân cứu mạng của nó! Là cữu cữu nó thích nhất!

Ngưu Ngưu lắc đầu,"Chu Chu, tặng nó cho ngươi luôn , nó ở nhà chúng , nhưng lòng thì hướng về ngươi nha!"

Sở Cẩm Chu ha ha: "Được nha, từ nay Tiểu Bảo là nhà chúng , nếu các ngươi giành thì trả !"

Tiểu Bảo: "Chu Chu cữu cữu, đừng thả trở về nhé! Ta chính là nhà cữu cữu !"

Mọi tiểu gia hỏa chọc ha ha.

Sau khi ăn xong miến khoai tây, Sở Trường Phong dẫn ba đứa con trai đưa bọn trẻ về nhà.

Khi về đến nhà, Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng trở về.

Bọn họ mỗi ngày đều ăn cơm ở tiệm cơm, nên về nhà cần ăn nữa, nhưng khi hôm nay món mới, hai tiếc nuối vô cùng!

Thẩm Chỉ đành dỗ dành rằng hôm khác sẽ cho bọn họ ăn, lúc đó bọn họ mới chịu thôi.

đến khi uống một ngụm nước chanh mát lạnh, bọn họ chẳng còn quan tâm đến miến khoai tây nữa.

Bọn họ hận thể nâng Thẩm Chỉ lên trời.

"Thật sự là đá?! Chỉ Chỉ! Con là tiên nữ hạ phàm ?! Ngay cả thứ cũng ?!"

"Ai nha! Nước chanh uống thật sảng khoái! Ta dám tưởng tượng nếu bán ở tiệm cơm thì sẽ đắt như thế nào!"

"Chưa kể còn nước ép trái cây, đồ uống bây giờ thật sự quá phong phú!"

"Có những thứ , việc buôn bán trong tiệm chắc chắn sẽ càng !"

Thẩm Chỉ , cau mày,"Trong thời gian buôn bán ? Thời tiết quá nóng, đến ăn cơm ?"

Sở Khiếu thở dài: "Cũng một phần là nguyên nhân , nhưng còn một nguyên nhân nữa là quầy hàng bán mì lạnh của gia gia Mộc Mộc ăn quá ! Mỗi ngày đều xếp hàng dài, mà phát thèm!"

Mộc Mộc , hai mắt trừng lớn,"Mì lạnh bán như ?!"

"Con nghĩ ?" Sở Khiếu ôm tiểu gia hỏa đặt lên đùi ,"Mì lạnh ưa chuộng mùa hè, đều thích ăn."

Mộc Mộc há hốc miệng,"Vậy tiệm cơm của chúng cũng thể bán mì lạnh nha, buôn bán liền trở nên hơn!"

"Tiểu ngốc tử, ai cũng bán mì lạnh thì mì lạnh sẽ còn đặc biệt nữa, giá cả sẽ giảm xuống, khách cũng sẽ ít ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-376.html.]

Mộc Mộc nhíu mày: "Vậy gia gia thể tiếp tục bán đậu hũ thối mà! Có nhiều hỏi gia gia bán đậu hũ thối nữa, còn tiệm cơm chúng thì bán mì lạnh!"

Thẩm Chỉ buồn : "Nhãi con, con cần lo mấy chuyện , gia gia chỉ đang đùa với con thôi, tiệm cơm nhà chúng dù khách nhiều như mùa đông nhưng kiếm bạc cũng ít ."

Nghe , Mộc Mộc mới thở phào nhẹ nhõm.

May quá!

Nếu gia gia bán mì lạnh mà ảnh hưởng đến việc kinh doanh của tiệm cơm, trong lòng gia gia sẽ buồn.

Kiếm bạc là quan trọng!

Nghĩ đến đây, tiểu gia hỏa nắm chặt tay, nghiêm túc : "Cha, nương, gia gia nãi nãi yên tâm ! Con sẽ chăm chỉ học y thuật với sư phụ, thể chữa bệnh cứu , giúp nhà kiếm tiền!"

"Ai da, ! Chờ Mộc Mộc của chúng đại phu, cả nhà chúng đều dựa con đó."

Mộc Mộc mím môi, vẻ mặt nghiêm túc: "Mọi cứ yên tâm! Con nhất định sẽ cố gắng!"

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên , cũng bắt đầu bảo đảm.

"Con cũng ! Sau con sẽ quan lớn, để cả nhà chúng thật uy phong!"

Sở Cẩm Chu: "Con sẽ trở thành đại tướng quân, sẽ ai dám bắt nạt nhà chúng !"

"A!"

Bỗng nhiên, tiểu nha đầu cũng ê a một tiếng.

Sở Trường Phong : "Hoan Hoan , con cần thần y, cần tướng quân, cũng cần quan lớn, chỉ cần bảo bối của nhà chúng thôi, vui vẻ hạnh phúc là ."

"Ya!"

Tiểu nha đầu vẫy vẫy tay nhỏ.

Thẩm Chỉ: "Nhìn dáng vẻ , vẻ đồng ý ."

"A!"

Sở Trường Phong : "Chỉ cần con bé vui là , gì cũng quan trọng."

Tiểu nha đầu híp mắt .

TBC

Thẩm Chỉ: "Đừng sủng hư con bé."

Sở Cẩm Niên: "Nương, cha , là tiểu cô nương, sủng ! Bất cứ thứ gì , chúng đều cho, lớn lên sẽ lừa!"

Thẩm Chỉ nhướng mày: "Được thôi, nữ hài t.ử đúng là nuôi dưỡng trong sự đầy đủ."

Hôm .

Cả nhà cùng đến tiệm cơm.

Từ sáng sớm bắt đầu nước trái cây và giã chanh, chờ đến khi trời nắng gắt, khách bắt đầu kéo đến.

"Ông chủ! Một phần thịt bò xào, một phần trứng xào cà chua, một chén cơm!"

"Có ngay!"

Sở Khiếu phòng bếp nấu ăn.

Sở Cẩm Chu vội chạy đến mặt khách: "Thúc thúc, trời nóng thế , thúc thúc uống một ly nước chanh giải nhiệt ? Chỉ cần 5 văn tiền một ly thôi!"

"Nước chanh? Là gì thế? 5 văn cũng đắt quá đấy?"

Chẳng chỉ là nước thôi ?

"Thúc thúc, nước chanh nhà từ một loại quả mà thúc từng thấy qua, hơn nữa còn là nước đá đấy!"

"Nước đá?!" Nam nhân : "Tiểu chủ nhân, đừng đùa , bây giờ đang mùa nào , nước đá ? Chẳng là nước giếng lạnh thôi ?"

Sở Cẩm Chu mím môi, ngờ khó đẩy mạnh tiêu thụ như .

Nhìn thấy vẻ mặt rầu rĩ của tiểu gia hỏa, nam nhân cảm thấy mềm lòng.

"Thôi , tiểu chủ nhân, cho một ly ! Để nếm thử xem nước đá nhà ngươi lạnh đến mức nào."

 

Loading...