Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 383
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mộc Mộc, Niên Niên, theo gia gia ăn đồ nướng nào!"
Lâm gia gia gọi một tiếng, hai đứa nhỏ liền đồng loạt ngẩng đầu ông.
"Gia gia!"
Hai mắt Mộc Mộc sáng lên, đặt kim châm trong tay xuống, lập tức chạy cửa ngay.
Sở Cẩm Niên cũng gấp cuốn truyện tranh , tới.
"Gia gia, hôm nay gia gia về sớm ? Mọi khi giờ gia gia vẫn đang bán mì lạnh mà."
Mộc Mộc ngẩng đầu, vẻ mặt đầy thắc mắc.
Lâm gia gia : "Còn nhờ công của Trụ T.ử thúc túc các con ? Hôm nay bán nước ô mai, buôn bán quá , mì lạnh của cũng nhờ thế mà bán nhanh hơn."
"Oa!!"
"Đi thôi, chúng ăn đồ nướng."
Lâm gia gia trong tiệm thuốc,"Ai, sư phụ của con ?"
"Sư phụ đang ngủ! Để con gọi sư phụ cùng chúng !"
"Được!"
Sở Cẩm Niên hỏi: "Lâm gia gia, hôm nay ăn đồ nướng ? Chúng tự nướng ở nhà ?"
Lâm gia gia xoa đầu nó,"Hôm nay tâm trạng vui, Trụ T.ử ngày đầu tiên kiếm nhiều tiền như , nên dẫn ăn một bữa thật ngon."
"Oa! Chúc mừng Trụ T.ử thúc thúc!"
Trụ T.ử bên cạnh ngây ngô,"Ai nha, chỉ là may mắn thôi."
Chẳng bao lâu , Mộc Mộc một , lão thần y lười nhúc nhích .
Bên tiệm nướng cũng bán đồ uống lạnh, tuy đông khách như tiệm cơm nhưng cũng xếp hàng dài.
Mấy mà choáng váng, thế thì ăn ?
Chờ xếp hàng đến lượt bọn họ, chắc đói xỉu mất!
Hơn nữa còn nhiều đang chờ như , dù tới lượt, cũng đợi thật lâu mới thể ăn.
"Chúng ... còn ăn ?" Mộc Mộc hỏi.
Lâm gia gia nuốt nước miếng,"Chuyện ... chuyện ..."
Sở Cẩm Niên: "Hay là chúng về nhà nướng ! Như cũng nhanh hơn một chút!"
Nghĩ một lát, nó : "Chúng thể mua xiên thịt chuẩn sẵn ở đây, về nhà trực tiếp thể nướng!"
"Cũng... !"
Rất nhanh, bọn họ xách theo một đống xiên thịt dê, thịt bò, còn một ít rau củ về chỗ ở của Lâm gia gia.
Hai tiểu gia hỏa bận rộn chạy qua chạy , Trụ T.ử thì từng tự tay đồ nướng bao giờ, chỉ thể lẽo đẽo theo , bảo gì nấy.
Chẳng mấy chốc, bếp nướng dựng lên, than cũng chuẩn xong, Lâm gia gia thành thạo đặt một xâu thịt bò lên bếp nướng, chậm rãi nướng.
Nhìn Trụ T.ử ngây bên cạnh, chẳng gì, Lâm gia gia : "Mau đếm xem hôm nay ngươi kiếm bao nhiêu tiền , đừng ghé đây, nóng nực."
Trụ T.ử đỏ mặt, lập tức xuống đếm tiền.
Hai tiểu gia hỏa tò mò vây quanh bên cạnh , mỗi đứa cũng cầm một nắm tiền giúp đếm.
Cuối cùng đếm xong, tổng cộng một lượng bạc và 420 văn tiền!!
Trụ T.ử choáng váng!
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc thì bình tĩnh,"Trụ T.ử thúc thúc, thúc đừng buồn, ngày đầu tiên kiếm chừng là tồi ! Sau chắc chắn thể kiếm nhiều hơn!"
Trụ T.ử khó khăn mở miệng: "Đây là một lượng 420 văn đấy!!"
" , tuy ít, nhưng thúc đừng buồn." Sở Cẩm Niên vỗ vai an ủi.
Trụ Tử: "Đây chính là một lượng 420 văn!! Đã là nhiều !"
Cho dù g.i.ế.c cũng thể tưởng tượng một ngày thể kiếm nhiều tiền như !
Trước đây thuê, một ngày cũng chỉ kiếm 100 văn thôi!
Sở Cẩm Niên chớp chớp mắt,"Hả? Lâm gia gia mỗi ngày đều kiếm hai lượng bạc nha!"
Hai lượng bạc là ít nhất, tiệm cơm cùng tiệm đồ nướng còn nhiều hơn!
Bọn chúng giúp đếm tiền nhiều , ngày còn kiếm hơn 200 lượng bạc!
Trụ T.ử kinh ngạc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-383.html.]
Không hổ là con của chủ nhân, một lượng bạc trong mắt bọn họ chẳng là gì cả!
trong lòng ...
Hắn nhịn mà siết chặt túi tiền trong tay, suýt nữa thì !
Đưa một nửa cho chủ nhân, vẫn còn mấy trăm văn! Nếu mỗi ngày đều bán thế ...
Cuộc sống , quả thực dám nghĩ tới! Như thần tiên !
"Các ngươi mau đây, thịt nướng thể ăn !"
Trụ T.ử lúc mới hồn, vội vàng cất hết tiền.
Trên bếp nướng, những xiên thịt bóng mỡ xèo xèo tỏa hương thơm nức, mặt phủ một lớp ớt bột cay nồng, rắc thêm ít bột thì là!
Mùi thơm khiến ai cũng nuốt nước miếng!
Bọn họ cũng khách sáo, cầm xiên thịt lên liền ăn.
"Ô... ngon quá!"
Trước đây, mối Trụ T.ử đưa đồ ăn cho tiệm đồ nướng, cũng từng ăn thử, nhưng mỗi cũng chỉ dám ăn một hai xiên.
Mỗi ăn đều thấy thèm đến mụ mị cả , giờ thì thể ăn thoải mái, cần kiêng kỵ, cảm giác cuộc đời thật viên mãn! Hóa đây gọi là "loát xuyến"!
"Ngon! Ngon quá!"
Nhìn dáng vẻ như sắp của , bật ha ha.
Bên bọn họ ăn uống vui vẻ, bên , chạng vạng Sở Cẩm Chu theo Lam Lập về nhà nhanh liền ngửi thấy mùi thơm.
Lam Lập cũng mùi thơm hấp dẫn đến nuốt nước miếng.
"Đây... đây là mùi gì mà thơm thế..."
"Tướng quân bá bá, đây là mùi của xiên thịt dê và thịt bò nướng!"
Nói xong, nó kéo Lam Lập ngoài, chắc chắn là quen của bọn họ đang nướng thịt, thể đến ăn ké!
TBC
Lần theo mùi thơm đến sân nhà Lâm gia gia, ngoài cửa thấy Sở Cẩm Niên cùng đang ăn xiên nướng, thỏa mãn híp cả mắt.
"Niên Niên!"
Sở Cẩm Chu hai mắt sáng rỡ.
Nghe gọi , Sở Cẩm Niên ngơ ngác đầu , thấy là ca ca, gương mặt nhỏ lấm lem dầu mỡ và ớt cay lập tức nở nụ rạng rỡ.
"Ca ca!! Tướng quân bá bá! Hai đến !"
Mọi đồng loạt .
Sở Cẩm Niên chạy lon ton mở cửa,"Mau ! Hôm nay chúng nướng thịt ăn! Thơm c.h.ế.t!"
Sở Cẩm Chu giả vờ tức giận,"Các ngươi đây nướng thịt mà gọi !"
"Ai nha, chúng cố ý, cứ tưởng ngươi về nha! Ca ca-"
"Sở Niên Niên, mặt ngươi bẩn quá! Toàn dầu mỡ với ớt kìa!"
"Hả..."
Sở Cẩm Niên tròn mắt, vội vàng lau mặt.
"Đừng lau nữa, ăn xong hẵng lau."
"Hắc hắc, cũng !"
Lam Lập bước sân, hai mắt liền chằm chằm thịt nướng bếp, dời mắt .
Nói gì thì , ông thường xuyên ăn ở tiệm cơm, nhưng ăn đồ nướng bao giờ.
"Lam tướng quân! Lại đây! Nếm thử xem!"
Lâm gia gia liền đưa cho Lam Lập một xâu thịt nướng, đến bảy tám xiên, nào thịt bò, nào thịt dê.
Lam Lập ăn một xiên, thịt bò xen lẫn một ít mỡ, dầu mỡ nướng chảy , hòa quyện với hương thơm của ngũ vị hương, ớt cay và thì là, ngon đến mức ông ngơ ngẩn!
"Cái ... cái ngon như ?"
Trước đây ông ăn chứ? Rốt cuộc ông bỏ lỡ điều gì?!
"Ha ha ha... Tiệm nướng bên còn ngon hơn nướng nữa đấy, nếu ăn đồ nướng thì cứ đến đó, ở đó nhiều món hơn."
" đúng ! Trương bá bá nướng cà tím cũng cực kỳ ngon! Ăn ngon y như thịt !"
Lam Lập còn thấy bọn họ gì nữa, ông cứ ăn hết xiên đến xiên khác, say mê với những xiên nướng mặt!
"Ăn ngon! Ăn quá ngon!"