Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng ngày từng ngày trôi qua, 500 mẫu đất mới nhận bên ngoài thành, ngoại trừ 150 mẫu phân chia, bộ đất còn đều dọn dẹp.

200 mẫu đất trồng cây ăn quả, phần đất còn để dành năm trồng khoai tây.

Lam Lập và huyện lệnh từ khi mang khoai tây , liền động tĩnh gì.

Nghe khoai tây bọn họ giấu kỹ, sợ khác phát hiện.

Mà khi mùa hè kết thúc, biên quan bỗng nhiên xảy chiến sự.

Lam Lập là hơn mười ngày, may mà năm nào cũng xung đột kiểu , lúc ông trở về cũng thương gì.

mà trở về mấy ngày, biên quan quân địch xâm phạm.

Lúc đó, Lam Lập đang ở Sở gia ăn cơm.

TBC

Nghe tin tức , Lam Lập tức giận nổi trận lôi đình,"Con nó! Vừa mới đ.á.n.h cho bọn họ khuất phục, tới nữa?!"

Sở Trường Phong: "Sao bọn họ cứ tiếp túc đ.á.n.h đây ? Ta gần đây dê bò bọn họ nuôi c.h.ế.t nhiều, là vì nguyên nhân ?"

Lam Lập gật đầu: "Ừ, cơm ăn thì đương nhiên sang đây cướp!"

Thẩm Chỉ: "Không thể đàm phán ? Không thể cứ đ.á.n.h mãi thế ?"

Ai cũng hòa bình, ai sinh chiến tranh.

Mỗi một khai chiến, mặc kệ là thắng thua, đều tránh khỏi hy sinh.

"Đàm phán? Đàm phán thế nào? Những hổ , bảo đưa lương thực cho bọn họ! Ta thể đưa lương thực gì cho bọn họ? Bản chúng còn đủ ăn!"

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong , một lúc lâu , Thẩm Chỉ hỏi: "Bọn họ chỉ dê bò là c.h.ế.t nhiều thôi, còn ngựa chắc chứ?"

"Ngựa... bệnh gì cả."

"Nghe ngựa của bọn họ mạnh mẽ, hơn ngựa của chúng nhiều."

Mặc dù Lam Lập thừa nhận, nhưng đây là sự thật. Điều khác biệt lớn nhất giữa hai bên chính là ngựa.

Ngựa của những đó nuôi cường tráng, trong khi ngựa của bọn họ thì yếu hơn nhiều.

Thật , nguyên nhân chủ yếu là do huyết thống.

Bọn họ bao giờ để lọt ngựa huyết thống thuần chủng ngoài, chỉ dùng ở chiến trường.

Cho nên kỵ binh của bọn họ khó đối phó.

Thẩm Chỉ: "Tướng quân, ngài hãy phái đam phán với bọn họ, chúng sẽ dùng khoai tây đổi lấy ngựa, 500 cân đổi một con ngựa, ngài hỏi xem bọn họ đồng ý ?"

Lam Lập nhíu mày: "Như ? Chúng còn tự trồng nữa, mặc dù bọn họ đông lắm, nhưng nếu cung cấp khoai tây cho bọn họ, ít nhất cũng mười vạn cân! Đào ?"

"Ta sẽ lo." Thẩm Chỉ thản nhiên .

Lam Lập sửng sốt.

"Chúng phụ trách khoai tây, đối phương phụ trách ngựa, nếu giao dịch thể thành, chiến sự cũng thể ngừng , đối với các ngươi mà cũng là một loại chuyện ."

Khóe miệng Lam Lập giật giật,"Cho nên ngươi chỉ trung gian giúp các ngươi buôn bán thôi ?"

Thẩm Chỉ khẽ một tiếng,"Đáp đúng ."

Lam Lập hít sâu một : "Hai vợ chồng các ngươi thật là tính toán! Ta cũng đầu của các ngươi lớn lên thế nào?"

" mà... Ta mười vạn cân khoai tây chỉ là con ước chừng, thực tế chỉ sợ còn cần nhiều hơn, các ngươi thực sự nhiều như ?"

Nếu chỉ dựa khoai tây thu hoạch trong năm nay, tổng cộng 19 vạn cân, thì chắc chắn đủ, tiệm cơm và tiệm đồ nướng đều dùng ít.

nếu như miễn cưỡng tiết kiệm một chút thì cũng thể, bọn họ cũng liên tục gieo trồng khoai tây trong gian của bọn họ, trong gian chu kỳ sinh trưởng của khoai tây dần dần rút ngắn, mặc dù chỉ Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ bận rộn ở bên trong, nhưng trồng xuống một mẫu cũng thể thu một vạn cân.

Tích góp từng tí một quanh năm suốt tháng như , trong gian, ít nhất cũng tích góp 20 vạn cân.

Cái gì cũng , chỉ khoai tây là nhiều!

"Lam tướng quân, ngài yên tâm , nếu chúng , cũng sẽ như ."

Lam Lập mấp máy miệng,"Được , các ngươi đợi tin của ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-385.html.]

Chỉ cần động đến mười vạn cân khoai tây trong kho hàng của ông, cái gì cũng dễ .

Đợi đến sang năm gieo trồng, Bắc Dương sẽ còn gì sợ nữa.

Sau khi Lam Lập rời , Sở Trường Phong Thẩm Chỉ: "Thật sự trao đổi ? Nhiều khoai tây như , nếu dùng giống thì giá trị chỉ thế."

"Những du mục đó chỉ cần cái ăn, bọn họ sẽ nghĩ đến chuyện trồng trọt , cho dù trồng thì cũng đáng lo lắm."

Lam Lập và hai bọn họ bàn bạc lâu, trong khi đó, ba tiểu gia hỏa ôm trong phòng nhỏ chờ thật lâu, đến khi còn thấy giọng Lam Lập nữa, bọn chúng mới ngoài.

"Cha, nương , hai chuyện gì với tướng quân bá bá ? Sao cho chúng con ?" Sở Cẩm Niên hỏi, trong lòng tiểu gia hỏa vẫn còn ôm , trông vẻ khá vất vả.

"Nói chính sự, chuyện các con thể ."

"Hoan Hoan, mau đến chỗ cha nào." Sở Trường Phong vẫy tay.

"A... a..."

Tiểu nha đầu lập tức vươn tay về phía cha: "A..."

Dạo gần đây, tiểu nha đầu bắt đầu bập bẹ chuyện, mỗi ngày, đều cố gắng dạy bé gọi tên từng .

hiện giờ tiểu nha đầu cũng chỉ thể kêu âm điệu kỳ lạ.

Lúc dạy bé gọi , bé còn kiêu ngạo, một chữ cũng .

Đến trong lòng cha, tiểu nha đầu bắt đầu líu ríu khoa tay múa chân, bàn tay nhỏ bé vung tới vung lui, giống như đang cáo trạng.

Sở Trường Phong: "Các con bắt nạt , gì với ?"

Ba ca ca .

"Ưm nha... A..."

"Muội... nhưng chúng con cho, cha cho chúng con ngoài ? Chúng con cũng cố ý." Sở Cẩm Niên nhỏ giọng giải thích.

Sở Cẩm Chu: "Không cho , thiếu chút nữa , đó nhịn cáo trạng với cha."

Sở Trường Phong hôn nhẹ trán tiểu nha đầu,"Bảo bối ngoan, các ca ca cố ý cho con , đừng giận bọn họ."

"A..."

Tiểu nha đầu híp mắt cọ cọ cằm cha,"A a..."

Thẩm Chỉ: "Hoan Hoan, đây với nương."

Tiểu nha đầu cũng dính nương, lập tức lao trong lòng Thẩm Chỉ,"A..."

Mấy ca ca mà hâm mộ thôi.

"Muội thiết với hai như ? Muội còn gọi chúng con là ca ca?"

Thẩm Chỉ: "Nếu thiết với các con, con bé sẽ để cho các con ôm."

Tiểu nha đầu nhà bọn họ ngày thường ngoan, nhưng một khi trong nhà ngoài hoặc là bên ngoài, mới con bé là như thế nào.

Bất cứ nào ôm bé, bé đều cho, đến tê tâm liệt phế.

khi trong nhà ôm bé, bé sẽ ngoan ngoãn, mặc dù ở trong lòng các ca ca, mỗi ngày cái miệng nhỏ đều líu lo, cũng đang lẩm bẩm với các ca ca cái gì.

bé sẽ thật sự tức giận với các ca ca.

"Muội - ca ca quả nhiên là yêu nhất, đúng ?"

Sở Cẩm Niên nịnh nọt đến mặt tiểu nha đầu, nắm lấy bàn tay nhỏ của bé nhẹ nhàng lắc lư,"Muội ngoan, khi nào thì mới thể gọi ca ca?"

Tiểu nha đầu ngạo kiều mặt .

Sở Cẩm Niên trực tiếp ôm lấy mặt bé, hôn lên má bé vài cái.

Kết quả, tiểu nha đầu hôn đến khuôn mặt nhỏ là nước miếng, bé cau mày, bĩu môi.

Sở Cẩm Niên: "Ấy , đừng nha! Ca ca hôn cũng ?"

 

Loading...