Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 387
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các tướng sĩ bên chằm chằm, ai cũng chen lên phía , cách đường ranh giới, cố gắng xem Sở Trường Phong rốt cuộc gì, tại thể tạo mùi thơm như ?
"A Mạc thủ lĩnh, nếm thử xem, đây chính là món ăn từ cái mà ngài gọi là "đất", xem đáng để đổi lấy ngựa của ngài ?"
Sở Trường Phong đưa cho A Mạc một cây xiên nhỏ, A Mạc nhận lấy, còn kịp xuống tay thì thấy Lam Lập nhanh tay xiên một miếng khoai tây, thổi ăn.
"Ai nha! Sở Trường Phong! Nhà các ngươi thể món ngon thế , mà bao giờ nấu cho ăn! Khoai tây ăn cũng thật ngon!"
Lam Lập ăn liên tục mấy miếng.
A Mạc trợn tròn mắt, lập tức học theo Lam Lập, xiên một miếng khoai tây ăn thử.
Khoai tây khi chiên độ giòn ngọt, thấm đều vị ngũ vị hương và ớt bột cay nồng, hòa quyện với mùi hành lá và rau mùi thơm lừng, A Mạc dám , món còn ngon hơn thịt mà bọn họ ăn hàng ngày!
"Phù... phù..."
Hắn từng ăn cay, ăn cảm thấy đầu lưỡi tê rần, nhưng càng cay càng ăn tiếp.
Nhìn thấy bọn họ ăn từng miếng một ngừng, các tướng sĩ hai bên nuốt nước miếng ừng ực, ai nấy đều nóng lòng thử.
Không ăn bao nhiêu, A Mạc thở vài ,"Thứ thể cho binh lính của nếm thử ?"
Sở Trường Phong gật đầu,"Tất nhiên là , ngài đem qua cho bọn họ ăn , ăn xong thì trả nồi cho ."
Lam Lập trợn mắt hơn nửa nồi khoai tây mang ,"Sở Trường Phong! Ta còn ăn đủ , bên chúng còn ăn mà đưa hết cho bọn họ ?"
Sở Trường Phong vớt khoai tây còn trong nồi ,"Chúng chẳng vẫn còn đây ?"
Khoai tây trong chảo dầu chiên đến vàng giòn, qua thôi thấy thơm ngon.
Giống như nồi , Sở Trường Phong trộn đều chúng lên.
Bên còn kịp ăn, bên vang lên những tiếng cảm thán!
"Ngon quá!"
"Khoai ngon như ?!"
"Thơm quá mất!"
Khóe miệng Sở Trường Phong khẽ nhếch lên, múc một chén : "Tướng quân, để ăn ."
Sau đó, về phía A Mạc thủ lĩnh đang ăn đến mức dầu mỡ dính đầy quanh miệng,"A Mạc thủ lĩnh, ngài thử món nữa ."
A Mạc cũng khách sáo, nhận lấy ăn ngay.
Vừa c.ắ.n một miếng, liền kinh ngạc.
Khoai tây chiên vàng óng, thơm bùi, hương vị khác so với nồi giòn rụm lúc nãy.
Hắn cảm thấy món còn ngon hơn.
Nhìn Sở Trường Phong một cái, một ngụm một miếng, nháy mắt cả chén khoai tay ăn hết sạch.
Hương thơm đậm đà của khoai tây chiên lan tỏa khắp ranh giới hai bên. Không qua bao lâu, tất cả khoai tây chiên đều tướng sĩ hai bên ăn sạch.
Sở Trường Phong há miệng thở dốc, định thì A Mạc lên tiếng : "Tiểu t.ử mặt trắng, các ngươi còn ngựa ? Ngươi mang thêm khoai tây đến cho chúng , sẽ tặng các ngươi thêm ngựa!"
"Không , thế , ngươi đến lều của , mỗi ngày chiên khoai tây cho ăn! Ta nhất định sẽ bạc đãi ngươi!"
TBC
Hai mắt A Mạc sáng rực Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong còn kịp trả lời, Lam Lập phản bác ,"Ngươi đúng là mơ mộng! Ngươi một ngày kiếm bao nhiêu tiền ? Người là thương nhân lớn nhất trong thành chúng đấy!"
A Mạc ngẩn ,"Thương nhân cùng ngươi đến đây?"
"Vì khoai tây là do trồng , ngươi đang trao đổi với chính đấy." Lam Lập giải thích.
A Mạc thủ lĩnh kinh ngạc,"Là do tiểu t.ử mặt trắng trồng ?"
Sở Trường Phong,"A Mạc thủ lĩnh, nếu giao dịch của chúng tất, xin ngài tuân thủ lời hứa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-387.html.]
A Mạc bĩu môi, liếc xéo Lam Lập,"Ngươi cho rằng là ? Ta giữ chữ tín!"
Sở Trường Phong gật đầu,"Vậy thì yên tâm . , khoai tây nếu mọc mầm thì thể ăn, thể luộc hoặc nướng trực tiếp trong lửa, nhiều cách ăn."
A Mạc thủ lĩnh gật đầu tỏ vẻ hiểu.
ánh mắt xoay chuyển, nghĩ đến khoai tây trở nên thơm ngon như là do thêm mấy thứ khác, trong lòng liền nảy ý định.
"Khụ... Những thứ ngươi cho khoai tây khi nãy là gì thế?"
"Ớt bột, hành lá và rau thơm."
A Mạc thủ lĩnh cùng của mà ngơ ngác, ớt là gì? Hành lá, rau thơm là cái gì?
"Không những thứ đó thì khoai tây ăn ?"
"Khoai tây chỉ để no bụng, nếu thêm những thứ đó thì ngon hơn, còn thêm cũng ảnh hưởng gì."
A Mạc nhíu mày,"Vậy những thứ trao đổi thế nào? Ngoài , bên các ngươi rau dưa ? Chúng cũng thể trao đổi."
Sở Trường Phong nhướng mày, Lam Lập một cái, đột nhiên phát hiện đây là một cơ hội .
Nếu thể giao thương, đối với hai bên đều lợi.
"A Mạc thủ lĩnh, nếu ngài đồng ý, thể để bộ tộc của ngài và Bắc Dương lập một khu chợ đơn giản, bá tánh hai bên đều thể tiến hành mua bán ở chợ."
A Mạc thủ lĩnh sửng sốt một chút.
"Ngài cứ cẩn thận suy nghĩ, nếu đồng ý, chúng thể ký kết hiệp ước, ngài cũng việc chỉ lợi cho cả hai bên."
Bắc Dương những thứ bọn họ , những thứ bọn họ , Bắc Dương .
Bộ tộc A Mạc tuy là dân du mục, nhưng bọn họ giáp ranh với một quốc gia Hồ, thỉnh thoảng giao chiến, thể thu ít hàng hóa từ bên đó.
Nếu thể trao đổi lấy những thứ khác, ngược cũng tồi.
"Không cần vội trả lời, ngài cứ về suy nghĩ vài ngày, đó cử sứ giả đến là ."
A Mạc đồng ý.
Giao dịch tất, thậm chí còn thể mở một khu chợ buôn bán, đối với bộ Bắc Dương mà , đây là một tin vui lớn.
Nếu khu chợ thành lập, chừng thể còn thu hút thương nhân từ những bộ tộc và quốc gia khác đến đây.
Năm , tất cả cây ăn quả đều sẽ kết quả, lượng lớn như sẽ tiêu thụ ở cũng là một vấn đề đau đầu.
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ sớm suy tính chuyện .
Đánh xe ngựa trở về nhà, Sở Trường Phong mang hết nồi chén gáo bồn xe dọn trong nhà.
"Thế nào ? Bên đó khó chứ? Mọi ai thương chứ?" Thẩm Chỉ ở nhà lo lắng đợi một ngày, chỉ sợ hai bên xảy xung đột.
Sở Trường Phong lắc đầu,"Nàng yên tâm , thủ lĩnh bên đó... Ài... Cũng giống như Lam Lập ."
"Hả?" Thẩm Chỉ hiểu, giống cái gì?
"Là câu nệ tiểu tiết."
Nghĩ đến việc hai bọn họ gặp mặt liền bắt đầu cãi , Sở Trường Phong cảm thấy buồn , nhịn đem kể cho Thẩm Chỉ.
Nghe xong, Thẩm Chỉ ngừng,"Lại kiểu như thế ? Không bọn họ năm nào cũng đ.á.n.h ?"
"Ai mà ."
Sau khi dọn dẹp xong, Sở Trường Phong về chuyện khu chợ.
Thẩm Chỉ: "Giờ vẫn quyết định, cũng thành công ."
Sở Trường Phong gật đầu,"Ta nghĩ chuyện thể thành công."