Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 388
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ ba ngày , bộ tộc A Mạc phái tới.
A Mạc thủ lĩnh đồng ý đề nghị của Sở Trường Phong.
Sau khi ký kết hiệp ước, hai bên đều chia một phần đất ở khu vực biên giới để xây dựng chợ.
Cả hai bên đều phái thợ thủ công đến, tiến độ nhanh, khi mùa đông đến, chợ thành.
Bá tánh hai bên thể tự do qua buôn bán, trong hiệp ước quy định rõ, bất cứ ai gây chuyện đều sẽ bắt giữ.
Ban đầu, bá tánh hai bên sợ hãi, ai dám bước chân .
Lam Lập lo đến mức sắp hói cả đầu.
"Sở Trường Phong! Sở Trường Phong!"
"Sở Trường Phong, ngươi ở nhà ?"
Mấy ngày liên tiếp ai dám đến chợ, Lam Lập sốt ruột đến mức chịu nổi, liền đến tận cửa tìm.
Lúc đó, Sở Trường Phong đang giặt quần áo cho con gái bảo bối của .
Lam Lập bước sân, thấy một đống quần áo nhỏ đủ màu sắc đang phơi, còn mấy bộ váy của nữ nhân, ông ngẩn .
"Ngươi còn tâm trạng giặt quần áo?"
Sở Trường Phong thong thả ung dung mà vắt nước: "Đây là việc mỗi ngày, quan trọng!"
Khóe miệng Lam Lập giật giật, nhưng cũng lười để ý: "Cái chợ mà ngươi đề xuất, mấy ngày mà một cũng ! Các bá tánh đều , bên cũng ai đến! Ngươi xem đây?!"
"Ngươi còn là thông thương, cứ thế thì cái chợ sắp bỏ hoang !"
Sở Trường Phong: "Đừng gấp, chắc chắn sẽ cách giải quyết."
"Giải quyết thế nào? Ngươi thử xem!"
"Chợ rộng lớn như , thu hút , rõ ràng là thứ gì hấp dẫn bọn họ."
"Bá tánh thể cần gì chứ? Chẳng qua cũng chỉ là ăn mặc, ở, ." Lam Lập xong, bỗng khựng .
Sở Trường Phong phơi quần áo: "Nhà gì nhiều, nhưng rau dưa gì đó thì thiếu."
Hiện tại thời tiết còn quá lạnh, hạt giống ngâm qua nước linh tuyền, nên sức chống rét , cho nên ngoài dự đoán, hoa màu ngoài ruộng vẫn ngừng kết quả.
Rau dưa củ quả đều ăn hết.
Dù mỗi ngày cũng bán ở trong thành, đổi địa điểm cũng chẳng gì khác biệt.
"Bán rau dưa hiệu quả ? Đơn giản thôi ?"
Sở Trường Phong khẽ: "Rau dưa đối với bọn họ chính là thứ !"
" chỉ rau thôi thì quá ít ?"
"Ai với ngài chỉ rau thôi? Nhà còn nhiều thứ để bán lắm, cứ chờ xem. Hai ngày nữa chuẩn kỹ càng, lúc đó ngài sẽ ."
Lam Lập dù tin lắm, nhưng cũng chẳng thể tin. Người dân Bắc Dương thể dễ dàng lừa, nhưng còn bên thì ?
Bọn họ chịu dễ dàng đến ?
Lam Lập thấp thỏm lo lắng suốt hai ngày. Đến ngày thứ ba, ông dẫn theo huyện lệnh đến nhà Sở Trường Phong.
Sáng sớm, cửa nhà Sở Trường Phong đỗ mấy chiếc xe ngựa, mỗi xe đều chất đầy đồ vật.
Không lâu , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ mang theo mấy đứa nhỏ nhà bọn họ ngoài, mùa thu độ ấm thấp, cả nhà bọn họ ăn mặc dày dặn.
Ba đứa con trai ăn mặc thật , từng đều giống như tiểu thiếu gia.
Tiểu nha đầu Sở Trường Phong bế tay càng đáng yêu.
Bé mặc một chiếc áo bông màu xanh nhạt, cổ áo viền lông trắng như tuyết, nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, mềm mại như một viên bánh trôi.
"A... A..."
Tiểu nha đầu hoạt bát, sắp ngoài nên phấn khích vung tay múa chân.
Sở Trường Phong đỡ lấy bé, hôn lên mặt bé một cái, mới về phía Lam Lập và huyện lệnh: "Tướng quân, huyện lệnh đại nhân, nếu chê thì thể cùng chúng ."
"Đương nhiên là ! Ta xem thử tiểu t.ử ngươi định gì!"
Sở Trường Phong , ôm tiểu nha đầu lên xe ngựa.
Rất nhanh, năm sáu chiếc xe ngựa tiến về chợ ở biên cảnh, ngoài Sở gia, còn vài nhà khác cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-388.html.]
Biên cảnh cách thành Bắc Dương xa, nhưng cũng mất gần một canh giờ mới đến nơi.
Huyện lệnh và Lam Lập theo phía bọn họ, trong lòng chút mong chờ.
Các bá tánh trong thành hôm nay tiệm cơm Sở gia mở cửa, tiệm nướng cũng đóng cửa, cả nhà đều đến chợ biên cảnh, trong lòng đều ngo ngoe rục rịch.
Vốn dĩ định , nhưng đại tướng quân và huyện lệnh đại nhân đều , ai nấy đều tò mò, kìm mà kéo xem.
Chợ lớn, dù xây dựng khá đơn sơ nhưng vẫn khiến sáng mắt.
Cách chợ xa là là khu dân cư tạm thời của bộ tộc A Mạc.
Vừa thấy động tĩnh, các bá tánh bộ tộc A Mạc liền kéo khỏi lều, chằm chằm về phía chợ.
Đoàn Sở Trường Phong đến chợ nhanh chóng phân tán.
Chẳng bao lâu , ai nấy đều bận rộn.
Hai nhà Trương và Lý vẫn công việc quen thuộc, nướng hai nồi đầy thịt dê và bò xiên, đó là nhiệm vụ hôm nay của bọn họ.
Chỉ chốc lát , lò nướng bày , than lửa cháy lên, những xiên thịt bò và thịt dê ướp sẵn đặt lên nướng.
Bên phía Sở Trường Phong bắt đầu nướng bánh cuốn, xào cà rốt, khoai tây và thịt nhân bánh.
Lâm gia gia thì nướng đậu hũ thối.
TBC
Tần Cửu An và Trụ T.ử phụ trách bán khoai tây chiên.
Ngoại trừ bọn họ, còn mấy lưu dân vận chuyển hai xe rau dưa trái cây đến bán.
Trong phút chốc, mùi thơm của đồ ăn lan tỏa khắp chợ.
Những bá tánh Bắc Dương tới xem náo nhiệt, thấy đủ loại đồ ăn vặt thì hoa cả mắt.
"Thịt dê xiên, thịt dê xiên nóng hổi thơm ngon đây!!"
Trương đại bá mỗi ngày đều bận rộn trong tiệm nướng thịt, mỗi ngày khách đông đều nối liền dứt, thời gian rao hàng.
Hôm nay cơ hội, thế nào cũng thử một phen.
Bá tánh Bắc Dương vốn quen ăn thịt nướng nhà ông, mùi thơm liền xúm .
"Ông chủ, thịt xiên nhà ngươi giá bao nhiêu?"
"Ba văn một xiên, năm văn hai xiên!"
"Cho bốn xiên! Mỗi loại hai xiên!"
"Có ngay!"
Lấy bốn xiên thịt nướng nóng hổi, rắc thêm bột ớt thơm nồng và bột thì là, Trương đại bá đưa qua: "Ăn !"
Mọi đến chảy nước miếng.
"Ông chủ, cũng hai xiên!"
"Ta bốn xiên!"
Hầu như ai cũng cầm mấy xiên thịt trong tay, ăn dạo.
Chẳng bao lâu , mua một chén khoai tây chiên để ăn.
Có cầm một chiếc bánh cuốn thơm ngào ngạt, ăn ngon lành!
Mấy tiểu gia hỏa Sở gia chạy tới chạy lui trong chợ, những bán hàng đều là quen của bọn chúng, lúc thì ăn đậu hũ thối, lúc thì ăn khoai tây chiên, lúc ăn hai xiên thịt nướng.
Dù cũng cần tiền, mấy tiểu gia hỏa dạo vui vẻ.
Thấy còn nhiều loại rau dưa tươi đang bày bán, hai mắt đều sáng rực, mỗi đều mua ít.
Mùi thơm của đồ ăn tràn ngập cả khu chợ, khiến các bá tánh bộ tộc A Mạc thèm đến chảy nước miếng.
bọn họ vẫn cố nhịn.
Thế nhưng, đầu tiên nhịn chính là A Mạc thủ lĩnh.
Từ khi ăn khoai tây chiên của Sở Trường Phong , nhớ mãi quên, ngay cả mơ cũng thèm.
Hiện giờ ngửi thấy mùi thơm , thể chịu nổi?
Hơn nữa, hai bộ tộc thông thương, là thủ lĩnh, đương nhiên gương .