Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Mạc thủ lĩnh Thẩm Chỉ lâu hơn một chút.

"Tiểu cô nướng, tay nghề của ngươi giỏi như , ngày nào cũng đến đây bán đồ ăn , sẽ đến mua mỗi ngày."

Thẩm Chỉ : "Sau sẽ khác bán, nếu các ngươi thích ăn, mỗi ngày đều đến chợ dạo."

Nàng thẳng thừng từ chối.

A Mạc thủ lĩnh cũng tức giận, tiếp tục ăn khoai tây.

Một nồi khoai tây hết, Trụ T.ử vẫn đang xử lý khoai còn , Tần Cửu An thì mang đến một cái rổ phủ bằng một lớp vải, trong rổ là những miếng đậu hũ trắng mịn.

Hắn thả đậu hũ chảo dầu, từ từ chiên.

Mọi vẫn còn đang ăn khoai tây, thấy những miếng đậu trắng trong chảo dầu, ai cũng tò mò vươn cổ .

A Mạc thủ lĩnh gần như dán mắt chảo dầu.

Đậu hũ chiên vàng giòn bên ngoài, mềm mịn bên trong, cuối cùng cũng vớt .

Rắc thêm chút ớt bột và hành lá, vô cùng hấp dẫn.

A Mạc thủ lĩnh: "Này là món gì? Mau cho một chén."

Tần Cửu An múc cho một phần: "Món gọi là đậu hũ chiên."

"Đậu hũ... đậu hũ là cái gì? Chưa từng qua..."

Hắn lẩm bẩm một câu, gắp một miếng đậu hũ bỏ miệng.

Hương vị mềm mịn, béo ngậy, thơm nức.

Hắn sững sờ.

Nhìn Tần Cửu An một cái, tiếp tục ăn ngấu nghiến.

Những xung quanh thấy cũng phát thèm, vội vàng thúc giục Tần Cửu An cho họ một chén.

Không lâu , cả đám bộ tộc A Mạc đều cầm một chén đậu hũ, ăn hít hà, nhưng dừng .

"Khụ... Cũng cho chúng một chén ."

Lam Lập nhịn lên tiếng, huyện lệnh cũng bên cạnh tủm tỉm Tần Cửu An.

Tần Cửu An múc đậu hũ cho bọn họ, nhưng Lam Lập với ánh mắt khó hiểu.

A Mạc thủ lĩnh cùng đám hộ vệ ăn đến mức dậy.

Bọn họ ăn xong, những khác ùa .

Có cả của bộ tộc A Mạc, cũng bá tánh Bắc Dương.

Mọi ăn đậu hũ và khoai tây, tán thưởng ngớt.

Chẳng bao lâu , bộ khoai tây và đậu hũ của Tần Cửu An và Trụ T.ử đều bán hết sạch.

Bên , bánh cuốn của Sở Trường Phong cũng bán sạch còn gì.

Các bá tánh bộ tộc A Mạc khi ăn no liền tụ tập quanh quầy bán rau dưa củ quả.

Những loại rau dưa tươi thế đối với bọn họ còn hấp dẫn hơn cả thịt.

"Xem , xem ! Dưa leo mới hái sáng nay đây! Cà chua! Ớt! Cải trắng đây!"

"Giá rẻ lắm! Chỉ năm văn một cân thôi!"

Hai bán rau dưa trong lòng vẫn luôn lo lắng thấp thỏm, dù hôm nay chợ nhiều , nhưng đều đổ xô ăn vặt, ai ghé mua rau dưa của bọn họ.

Giờ cuối cùng cũng đến, bọn họ mừng đến mức dốc hết sức rao bán.

thực chẳng cần bọn họ rao gì nhiều, các bá tánh A Mạc rau dưa tươi hai mắt liền sáng rỡ.

"Lấy cho mười cân cái ! Hai cân cái !"

"Bán hết chỗ rau xanh cho !"

"Ta mua hết mấy loại !"

Ai nấy đều như thể mua bây giờ thì chẳng còn cơ hội nữa, tranh mua hết sạch.

TBC

Chưa đầy một khắc, bộ rau dưa hai quầy hàng bán hết.

Thế là hôm nay, gần như tất cả hàng hóa trong chợ đều bán hết sạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-391.html.]

Chỉ còn một quầy hàng nhỏ tỏa mùi vị kỳ lạ, vẫn đang ngừng phát thứ mùi hương khó chấp nhận.

Mấy tiểu gia hỏa Sở gia quây quanh quầy đậu hũ thối, tay cầm từng miếng đậu hũ thối ăn ngon lành.

Lâm gia gia từng qua quầy hàng của nhưng ai chịu dừng , trong lòng khó tránh khỏi mặt ủ mày ê.

Vừa Trương đại bá và mấy khác ghé qua rằng thịt xiên nướng của bọn họ bán hết sạch.

Còn đậu hũ thối của ông thì chỉ mấy bá tánh Bắc Dương từng ăn đây mua một ít, hoặc mấy đứa trẻ nhà giúp đỡ tiêu thụ một phần.

Phần còn liền hỏi thăm.

"Hừm... Đậu hũ thối ngon quá mất..." Sở

Cẩm Niên ăn hết hai miếng đậu hũ thối, l.i.ế.m liếm môi,"Con còn ăn thêm nữa."

Lâm gia gia: "Không , ăn nhiều quá là lát nữa nổi đấy."

Sở Cẩm Niên đành từ bỏ.

"Sao chẳng ai đến mua đậu hũ thối của chúng thế?" Sở Cẩm Niên ôm mặt dòng qua , lông mày nhíu chặt.

Sở Cẩm Chu: "Chắc là do họ nghét bỏ hương vị khó ngửi."

Mộc Mộc gật đầu," ! Vừa nãy còn đậu hũ thối của chúng thối quá."

Sở Cẩm Niên: "Vậy những thừa ? Nhà bán đậu hũ thối mà, nếu thối thì còn gì ngon nữa!"

Lâm gia gia thở dài,"Mấy đứa xem, liệu hôm nay bán hết đậu hũ ? Sao chẳng ai mua thế ? Haizz..."

Lâm gia gia đả kích hỏng , sớm cố giành lấy suất bán hàng.

"Gia gia, yên tâm, chúng con tìm khách giúp !"

Sở Cẩm Niên lên.

Hai tiểu gia hỏa còn lập tức chạy theo lao đám .

Bọn chúng lượn lờ khắp chợ, phát hiện hầu như quầy nào cũng bán hết hàng, khắp nơi đều hỏi còn gì bán .

Sở Cẩm Niên chớp lấy cơ hội,"Đại thúc, đại thúc! Người đang tìm đồ ăn ngon ?"

Quay nó chính là một nam nhân A Mạc cao to cường tráng.

Nhìn tiểu gia hỏa trắng trẻo đáng yêu , khỏi mềm lòng, giọng tục tằng cũng dịu ," , nhưng đều bán hết sạch ."

"Ta vẫn còn món ngon bán hết, dẫn thúc nhé!"

Nam nhân cũng tại cứ thế theo ba tiểu gia hỏa .

Đến quầy đậu hũ thối, ngửi thấy mùi thối nồng nặc, sắc mặt lập tức đổi.

"Đại thúc, đây chính là món ngon đó!"

Khóe miệng nam nhân hung hăng run rẩy.

Hắn đến đây ăn thịt xiên nướng thơm mềm, còn ăn một chén khoai tây chiên, những món đó đều cực kỳ ngon... còn thứ ...

Hắn dùng sức lắc đầu,"Các ngươi đừng lừa chứ? Cái mà ăn , thối quá mất."

Sở Cẩm Niên thể để vị khách mà nó vất vả lắm mới kéo chạy mất, nó tự cấp tự túc, dùng giấy dầu bao lấy một miếng đậu hũ thối, cẩn thận rạch một đường nhỏ, rắc bột ớt lên ăn ngon lành.

Ăn cực kỳ thỏa mãn.

"Đại thúc! Thật sự ăn ngon! Đây là món thích nhất!"

"Thúc thử một miếng ?"

Thấy tiểu gia hỏa ăn ngon lành, lúc nam nhân mới tin đây thực sự là đồ ăn .

thứ mùi khó ngửi thế thể ăn ngon như ? Tiểu gia hỏa ... cũng quá lợi hại !

Dưới ánh mắt chờ mong của ba tiểu gia hỏa, tiện .

Thôi, ăn một miếng cũng tốn bao nhiêu tiền, miễn cưỡng nếm thử .

"Cho một miếng , bao nhiêu tiền?"

Một miếng thôi á... đúng là bủn xỉn...

Lâm gia gia thầm than thở, mất công mấy đứa cháu nhà tiếp đón nửa ngày trời.

"Một văn."

 

Loading...