Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 393

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có thấy! lúc chúng qua thì bán hết ."

Sở Cẩm Niên: "Vậy đúng , khoai tây bán nhanh mà."

Trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ mấy cục đất đó thực sự ăn ngon ?

Vậy thủ lĩnh sẽ chia cho bọn họ bao nhiêu đây?

"Hiện tại dê bò của các ngươi vẫn còn bệnh ?" Sở Cẩm Niên hỏi.

"Đã c.h.ế.t mất một nửa, nhưng bây giờ thì khỏe ."

Sở Cẩm Niên gật đầu: "Vậy là ."

"Sau các ngươi đừng đ.á.n.h với chúng nữa, đ.á.n.h chẳng ho cả."

Mọi nhịn bật , chuyện đ.á.n.h do bọn họ quyết định.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc từ lúc nào cũng chen bọn họ chuyện.

Lúc , đậu hũ thối gần như nướng xong.

Lâm gia gia gọi lớn: "Đậu hũ thối xong đây!"

Mọi liền bật dậy.

Bọn họ xúm quanh quầy hàng, Lâm gia gia phụ trách rắc bột ớt, còn bọn họ thì phụ trách ăn.

bọn họ ăn quá nhanh, đến mức Lâm gia gia chút kịp .

Những ăn khỏe, chẳng mấy chốc ăn hết sạch đậu hũ thối.

Ăn xong, vẫn thèm.

Đối diện với ánh mắt rực lửa của bọn họ, khóe miệng Lâm gia gia giật giật: "Hết , hết sạch ! Tất cả đều bán hết , các ngươi ngày khác đến mua tiếp ."

"Các ngươi mang ít đậu hũ thối quá, những món khác cũng nhiều, chúng chẳng ăn gì khác cả." A Lực lẩm bẩm một tiếng.

Lâm gia gia: "Vậy mai đến , các ngươi cũng thể mang đồ tới bán mà, đây là chợ đấy!"

Bọn họ mờ mịt, bọn họ thể bán cái gì?

"Chúng nhiều đồ ăn ngon như các ngươi, những thứ chúng , các ngươi đều cả."

Thịt bò, thịt dê, sữa bò... ở Bắc Dương cũng ít.

Sở Cẩm Niên một lượt bọn họ, nghĩ ngợi chỉ chiếc mũ da đầu : "Các ngươi thể bán mũ nha! Có thể bán da thú! Cái gì cũng thể bán!"

Mấy , cái gì cũng thể bán ?

Bọn họ nhất thời nghĩ .

Lâm gia gia thu dọn quầy hàng: "Chúng về , các ngươi cũng mau về ."

Mấy họ lấy tinh thần, đồng loạt gật đầu.

Lâm gia gia đẩy xe mang theo ba tiểu gia hỏa trở về hội họp với Sở Trường Phong.

Lúc đến nơi, đoàn của A Mạc thủ lĩnh và rời , chỉ còn Lam Lập và huyện lệnh vẫn đang trò chuyện với bọn họ.

"Cha! Nương ! Muội !"

Sở Cẩm Niên một tay kéo ca ca, một tay kéo Mộc Mộc, chạy như bay về phía bọn họ.

"Chậm một chút, đừng chạy."

Ba tiểu gia hỏa lúc mới dừng , chậm rãi đến bên cạnh bọn họ.

"Đậu hũ thối của gia gia cũng bán hết !" Mộc Mộc híp mắt .

"Vậy lát nữa chúng về nhà thôi."

"Dạ!"

Hôm nay tới đây một chuyến, để bộ tộc A Mạc cảm thụ một chút về chợ, như là đủ .

Nhiệm vụ thành viên mãn, đường về ai nấy đều vui vẻ.

Trên xe ngựa, Sở Trường Phong ôm Hoan Hoan, Thẩm Chỉ lấy khối ngọc xinh , yêu thích buông tay mà vuốt ve.

"Chuyến hôm nay thực sự đáng giá, Tần Cửu An , khối ngọc đủ giúp tiệm cơm của chúng duy trì mấy tháng liền!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-393.html.]

Sở Trường Phong: "Ngọc như thì mời một sư phó điêu khắc giỏi, thể lãng phí."

Thẩm Chỉ gật đầu: "Đây là đương nhiên !"

Nàng bắt đầu mong đợi A Mạc thủ lĩnh sẽ mang đến cho bọn họ loại đá nào.

Hy vọng chất lượng kém khối .

"Theo lời bọn họ , bộ tộc của bọn họ hẳn là một quặng ngọc, nếu thể tùy tiện nhặt đá như ?"

Thẩm Chỉ lẩm bẩm.

Sở Trường Phong nhíu mày: "Nếu bọn họ thực sự một quặng ngọc, chẳng khác nào ôm cả núi vàng núi bạc, nếu các nước khác ..."

Thẩm Chỉ chậm rãi ngẩng đầu: "Nghe bộ tộc của bọn họ lớn, nếu thực sự đ.á.n.h với một cường quốc, bọn họ sức phản kháng."

"Hơn nữa, bọn họ tin tức lạc hậu, lẽ chính bọn họ cũng nhận đang sở hữu một quặng ngọc quý."

Sở Trường Phong: "Lần nếu còn gặp bọn họ, chúng thăm dò thêm."

Về đến nhà, Tần Cửu An tìm tới cửa, hai mắt tỏa ánh sáng Thẩm Chỉ: "Mau lấy khối ngọc đó cho xem ."

Khóe miệng Thẩm Chỉ giật giật: "Đệ nghỉ ngơi chút nào , suốt ngày chỉ nhớ đến ngọc."

Ngoài miệng lải nhải hai câu, nhưng nàng vẫn lấy ngọc cho .

Tần Cửu An xuống, cẩn thận quan sát, ba tiểu gia hỏa cũng vây quanh bên cạnh , chăm chú viên ngọc.

"Cửu ca ca, cái thực sự đáng giá ? Đáng giá bao nhiêu tiền?"

" chẳng nó chỉ là một viên đá thôi ?"

Tần Cửu An gõ nhẹ lên đầu từng đứa: "Các gì chứ, chắc các từng tiệm ngọc, tùy tiện một miếng ngọc cũng đáng vài lượng bạc, huống chi đây còn là phỉ thúy thượng hạng."

"Ồ..."

Tần Cửu An giải thích giá trị của viên đá, ba đứa nhỏ tròn mắt kinh ngạc, thốt nên lời.

Một lúc , Sở Cẩm Niên bỗng nhiên : "Nếu bọn họ thứ quý giá như , thể dựa nó mà sống! Không cần chịu đói nữa nha!"

Lời dứt, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đều về phía nó.

Chỉ là một câu vô tình của tiểu gia hỏa nhưng đúng sự thật.

Thẩm Chỉ đang suy nghĩ gì, im lặng .

Ba tiểu gia hỏa vây quanh Tần Cửu An ngọc lâu, đến khi xem xong, Tần Cửu An mới lưu luyến rời .

Chỉ tiếc là tay nghề điêu khắc ngọc, đây tiệm ngọc nhà một vị sư phụ già tay nghề giỏi. Nếu viên ngọc qua tay ông , thể chạm khắc bảo vật đến nhường nào.

——

Có lẽ vì hôm chợ phiên quá đông khách, nên đến ngày hôm , chỉ quầy hàng của Sở gia mà ngay cả những sạp hàng khác trong huyện cũng tấp nập bày bán.

Nào là bánh sữa, sữa đông, canh thịt dê, mì thịt bò... Các quầy hàng nhỏ rải rác khắp khu chợ, khiến nơi đây tràn ngập khí nhộn nhịp.

Các bá tánh bộ tộc A Mạc thấy chợ báo nhiệt như cũng mang đồ đến bán.

Ví dụ như mũ lông dê, áo da dê, cùng nhiều loại da thú khác.

Ngoài , còn những chiếc vòng tay bện tinh xảo do các nữ nhân trong tộc .

Trên những sợi dây đó thỉnh thoảng còn treo một viên đá trông mắt.

Hôm nay, Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong bày hàng, mà chỉ dạo quanh chợ.

Khi ngang qua một sạp hàng, bọn họ bất ngờ thấy những chiếc vòng tay gắn ngọc .

Thẩm Chỉ liền qua, cầm lên một chiếc xem thử.

TBC

Nữ nhân bán vòng vẻ nhút nhát, dường như từng buôn bán bao giờ, nhất thời giới thiệu thế nào, chỉ lắp bắp giải thích: "Đây... đây là đá chỉ trong bộ tộc chúng , những chiếc vòng thể đeo cổ hoặc cổ tay, xinh ."

Nữ nhân Thẩm Chỉ một lúc, ngập ngừng tiếp: "Cô nương, cô trắng trẻo xinh thế , đeo lên... chắc chắn sẽ ."

Thẩm Chỉ mỉm : "Tay nghề của ngươi thật , dây tết , màu sắc cũng hài hòa."

Có một chiếc vòng màu đỏ bện từ nhiều sợi chỉ, tạo thành những hoa văn phức tạp.

Phần chốt của vòng treo một viên đá đỏ tròn trịa, mài giũa nhẵn bóng.

Thẩm Chỉ sửng sốt, đây chẳng là hồng ngọc ?

 

Loading...