Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 395
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:38
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong, liền chạy về phía .
Sở Trường Phong vội vàng đuổi theo,"Chỉ chỉ! Đợi ! Ta , nữa! Đừng giận!"
Hai ba bước liền đuổi theo, Sở Trường Phong nắm lấy tay nàng, khẽ niết lòng bàn tay nàng, nhỏ giọng : "Ta sai , ? Không bắt nàng đeo nữa!"
Thẩm Chỉ nghẹn lời,"Đây là vấn đề đeo đeo? Đang đường cái mà mấy câu , thật phiền c.h.ế.t !"
Sở Trường Phong ngẩn , nhận nàng đang nghĩ gì, khỏi ngây ngô một tiếng,"Ừm! Ta khờ! Ta chính là cái đại ngốc tử!"
"Phụt..."
Thẩm Chỉ khẽ một tiếng,"Đi nhanh lên!"
Hai dạo chợ một lúc, mua ít thứ .
Có điều, giá hàng hóa của các bá tánh bộ tộc A Mạc thật sự quá thấp, buôn bán qua thì giá cả hai bên ít nhất cũng tương đương .
Nếu cứ thế , bọn họ căn bản kiếm bao nhiêu tiền, cũng thể gọi là đôi bên cùng lợi.
"Đang nghĩ gì ?"
Thấy nàng mặt ủ mày chau, Sở Trường Phong hỏi một tiếng.
Thẩm Chỉ lắc đầu,"Chúng vẫn nên gặp A Mạc thủ lĩnh một chuyến."
Sở Trường Phong: "Đơn giản, ngày mai tìm tướng quân, nhờ ông dẫn chúng ."
Chờ về đến nhà, trời tối.
"Cha! Nương! Cuối cùng hai về ! Đi chợ chơi một , cũng dẫn chúng con theo!"
Ba tiểu ca ca trong nhà tỏ vẻ bất mãn.
TBC
"Các con đều học, dẫn các con theo gì?"
Thẩm Chỉ lượt xoa đầu từng đứa," nương ngoài một chuyến, mua cho các con thứ ."
Ba tiểu gia hỏa đang giận lập tức tươi .
"Cái gì nha?"
Vào trong phòng, Sở Trường Phong mới lấy đồ từ trong túi .
"Mua cho các con mỗi một cái mũ, mau đội thử xem."
Ba tiểu gia hỏa vây quanh Sở Trường Phong, để đội mũ cho từng đứa một.
Bọn chúng ngừng sờ sờ chiếc mũ đầu, vì từ da động vật, sờ mềm mại, trơn láng, đặc biệt thoải mái.
"Ấm quá !"
Bây giờ chỉ mới thu, quá lạnh, nhưng đội chiếc mũ lên, lập tức liền ấm áp ít.
"Có thích ?"
"Thích!"
Sở Cẩm Niên gỡ mũ xuống, kỹ xem, phát hiện còn một viên đá quý màu đen, nó kinh hô một tiếng,"Thật nha!! Viên đá thật , mũ cũng nữa!"
"Niên Niên, cũng ! Viên đá đen mũ của sáng lấp lánh, giống như ngôi nha!"
Sở Cẩm Chu: "Để xem."
Ba tiểu gia hỏa chụm đầu , hết sức chuyên chú nghiên cứu mũ của .
Thẩm Chỉ đến chỗ Trương Tuyết Mai đón con gái nhà .
Hôm nay bọn họ mang theo tiểu nha đầu, mà gửi bé cho Trương Tuyết Mai chăm sóc.
Cũng .
May mà khi nàng đến, tiểu nha đầu đang ngoan ngoãn ngủ giường.
"Hoan Hoan, nương đến đón con về nhà đây."
Thẩm Chỉ nhẹ giọng gọi một tiếng, tiểu nha đầu tỉnh , nàng liền nhẹ nhàng bế bé ngoài.
Về đến nhà, ba ca ca vẫn còn nghiên cứu mũ, đội lên nữa.
"A..."
Trở về đường, tiểu nha đầu trong lòng bất tri bất giác tỉnh , cũng nháo.
Phát hiện đang ở trong lòng nương, liền ấm ức hừ hừ.
Cả ngày gặp, bé nhớ bọn họ.
"Ngoan nha, ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-395.html.]
Thẩm Chỉ nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng bé, Sở Trường Phong lấy chiếc mũ trắng trong túi .
"Hoan Hoan, cha mua cho con một chiếc mũ xinh , Hoan Hoan chúng đội lên khẳng định ."
Bé nghiêng đầu tò mò chiếc mũ nhỏ trắng như tuyết , nhịn đưa tay sờ sờ viên đá màu xanh mũ.
Càng sờ càng thích, bé kích động nhảy nhót, khuôn mặt nhỏ nhắn chất đầy nụ , bé thích những thứ lấp lánh, xinh sáng bóng .
Ba Sở Cẩm Chu đều hấp dẫn.
Bọn chúng chiếc mũ, đều nhịn kinh ngạc,"Nương, chiếc mũ thật ! Viên đá màu xanh trong suốt!"
" , đội lên chắc chắn giống như tiểu tiên nữ!"
"Cha, mau đội lên cho ."
Sở Trường Phong đội mũ nhỏ lên đầu Hoan Hoan.
Cái mũ đối với tiểu nha đầu mà , chút lớn, đội lên trượt xuống, nhưng đúng là , nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào mềm mại củ bé.
Càng càng đáng yêu.
Thẩm Chỉ nghĩ một cách, cố định mũ đầu bé một chút, để viền mũ khít với trán bé, viên đá mũ lóe ánh sáng rạng rỡ.
"Oa!! Muội thật xinh !"
"Muội nhất định là bảo bảo xinh nhất thiên hạ!"
"Muội , ?"
Ba ca ca thể ngừng khen ngợi.
Tiểu nha đầu hì hì, giống như cũng đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên, đắc ý giống như một tiểu công chúa.
Nhìn ba ca ca vây quanh , líu ríu ngừng, Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong ở một bên nghỉ ngơi.
"Xem chọn giỏi ? Con gái chúng đội lên c.h.ế.t!"
"Biết , mấy , đắc ý quá đó."
Thẩm Chỉ cũng bất đắc dĩ, đường trở về, thỉnh thoảng sẽ lấy mũ cho nàng xem, xem xong lập tức bỏ , như sợ nàng cướp mất .
Hôm nay đại đa thời gian tiểu nha đầu đều ngủ, khi trở về cùng các ca ca trò chuyện, đợi đến lúc nên ngủ, vẫn còn tinh thần.
Thẩm Chỉ thúc giục ba ca ca trở về phòng ngủ, cũng ôm bé ngủ.
Hôm nay ngoài một ngày, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ phiên tắm.
Tiểu nha đầu sấp giường, bò tới bò lui.
Thẩm Chỉ lau tóc, đẩy tiểu nha đầu đang bò đến mép giường trong,"Bảo bảo ngoan, mép giường quá nguy hiểm, đừng qua bên ."
"A!"
Hai mắt tiểu nha đầu sáng lấp lánh, ngây thơ đáng yêu, giống như đang "con đáng yêu như , mới sẽ chuyện nguy hiểm."
Thẩm Chỉ , cũng xuống bên cạnh bé.
Nàng vén mái tóc nửa khô sang một bên, để trán chạm trán bé.
"Bảo bảo ngoan, gọi nương."
"A..."
Tiểu nha đầu mặt nàng, bàn tay nhỏ bé sờ tới sờ lui mặt nàng,"A..."
"Gọi nương, là nương nha."
Thẩm Chỉ nghiêm túc dạy, tiểu nga đầu chín tháng , cũng đến lúc thể gọi .
"Nương! Đến đây, học một chút nào, bảo bối..."
Lúc Sở Trường Phong phòng, liền thấy hai con các nàng bò giường, bộ dáng ấu trĩ thôi.
Chàng xuống bên giường, sửa sang mái tóc rối bù của Thẩm Chỉ.
Bỗng nhiên, một giọng mềm mại vang lên,"Nương... Nương..."
Thẩm Chỉ ngạc nhiên mở to mắt,"Bảo bối! Con thật sự gọi nương ?! Sao con lợi hại như ?!"
Thẩm Chỉ kích động ôm bé hôn vài cái,"Ta ngay mà! Bảo bảo ngoan nhà là thông minh nhất!"
"Nương..."
Tiểu nha đầu khanh khách.
Thẩm Chỉ hôn đủ , lắc đầu đắc ý vênh váo khoe khoang với Sở Trường Phong,"Chàng thấy ? Bảo bảo gọi là nương, là đầu tiên con bé gọi!"
Sở Trường Phong ngây ngẩn cả , con gái của thật gọi !