Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:19
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai mắt Thẩm Chỉ phát sáng.

Nếu là như , gia vị của nàng chẳng là lấy hết dùng cạn ?

Còn một vại bột thì là nàng đều luyến tiếc dám dùng, nếu như dùng hết, thể dùng để thịt nướng!

Nghĩ tới đây, Thẩm Chỉ khẽ tiếng.

Bất quá muối vẫn mua thêm một chút, dù hai nhà Trương đại nương đều mua muối, bọn họ cũng thịt khô cần muối.

Muối của nàng trắng bóng, quá tinh tế, thể để cho bọn họ thấy, chỉ thể dùng muối ở đây.

Mua muối xong, Thẩm Chỉ đến chỗ Lâm Thủ Tài mua chân gà.

"Ông chủ! Chân gà của ngươi đều bán cho !"

Nàng xuất hiện, mặt Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An lập tức lộ nụ .

"Ai nha! Cô nương ngươi tới bán chân gà ? Nhanh lên bán cho chúng hai cân!"

Lâm Hữu An ánh mắt đảo qua đảo nàng, nhưng là hơn nửa ngày cũng thấy bóng dáng chân gà .

Trong sọt cũng gì.

"Cô nương, chân gà của ngươi ? Sao thấy?"

Thẩm Chỉ: "Hôm nay chân gà, hôm khác ."

Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An lập tức mất mát,"Một chút cũng ?"

Thẩm Chỉ gật đầu,"Thật sự ."

Lâm Thủ Tài cảm thấy sức lực nướng gà của cũng còn.

Lâm Hữu An cũng sắp , liền ngóng trông mua chân gà, ai ngóng trông lâu như , thế nhưng !

Lâm Thủ Tài lấy hết chân gà cho nàng,"Cô nương, ngươi còn bán ? Khi nào thì bán?"

"Không , điều mấy ngày nữa là hội chùa, thể sẽ đến đó mở một quán nhỏ bán chút đồ ăn."

"Hội chùa?! xa, cũng phiền phức."

"Bán đắt một chút, sẽ lời."

Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An liếc , lễ hội hàng năm đều nhiều du ngoạn, đông.

bao thể đến ăn cơm chay.

Trên núi cũng quán nhỏ, nhưng đều là bán những loại đồ ăn vặt đơn giản như kẹo hồ lô, còn những loại đồ ăn khác thì .

Rất nhiều đều tự mang theo đồ ăn, nếu sẽ đói bụng.

Thẩm Chỉ bọn họ một cái,"Các ngươi cũng thể bán gà nướng a, tuy rằng xa một chút, nhưng xe ngựa cũng chỉ mất một canh giờ, các ngươi thể sớm một ngày, chuẩn đồ đạc ."

Hai cha con trong lòng bồn chồn.

Suy nghĩ một chút, nàng : "Bất quá, chỉ ít , giá cả mới cao, các ngươi cũng đừng với khác."

Hai cha con vội vàng gật đầu.

Lâm Thủ Tài do dự hồi lâu, nhỏ giọng hỏi: "Cô nương, ngươi cảm thấy nếu chúng bán, giá bao nhiêu thì thích hợp?"

Thẩm Chỉ: "Ít nhất cũng tăng gấp đôi so với giá hiện tại của các ngươi, nếu thì lăn qua lăn gì."

Tròng mắt hai cha con trừng lớn.

Cầm chân gà rời , Thẩm Chỉ còn với bọn họ.

Người nhắc nhở một câu cũng gì, đối với Thẩm Chỉ mà , bọn họ tình huống quen nàng, mà tặng nàng một cái đùi gà, như thể kết giao.

"Ông chủ, mấy ngày tới chân gà của các ngươi đều giữ cho , mỗi ngày đều sẽ tới lấy!"

"Được!"

Về đến nhà, còn tới buổi trưa.

"Nương! Người trở ?!"

Vừa nhà, Sở Cẩm Niên liền điên cuồng nhào về phía nàng.

Thẩm Chỉ một tay ôm nó, bế nó lên,"Nhớ nương ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-94.html.]

Sở Cẩm Niên ôm chặt cổ nàng,"Nương, con và ca ca vớt nhiều tôm! Hôm nay chúng ăn tôm nữa nhé, ?"

Thẩm Chỉ hôn nhẹ lên mặt nó,"Được! Ăn tôm!"

" , cha con ? Sau khi , gì với các con ?"

Nàng hỏi, Sở Cẩm Niên liền bĩu môi,"Cha cái gì cũng , cho dù , con và ca ca cũng sẽ , cha chính là cha xa!"

"Ừm... Vậy các con còn vớt tôm, trông chừng cho ?"

Sở Cẩm Niên rũ mắt,"Con và ca ca cách mà! Cha chạy !"

Thẩm Chỉ nhíu nhíu mày,"Cách gì?"

TBC

Sở Cẩm Niên hé răng.

Chờ phòng ngủ, đối diện với đôi mắt bất đắc dĩ của Sở Trường Phong, nàng ngơ ngác một chút.

Chờ thấy rõ bộ dáng của lúc , nàng nhịn phì tiếng.

"Niên Niên! Sao con thể trói cha con ?"

Sở Cẩm Niên nàng, bộ dạng ngây thơ mờ mịt,"... nếu trói cha , cha sẽ chạy mất, lỡ như cha c.h.ế.t mất thì ?"

"Cha con , các con chỉ trói tay , còn trói chân của , thật là điều thừa."

Sở Cẩm Niên phục,"Dù con và ca ca đều cảm thấy như an hơn một chút, chúng con liền trói cha giường, để cha !"

Thẩm Chỉ xoa xoa khuôn mặt nó,"Sao con như ?

Sở Cẩm Niên: "Cha xa sắp c.h.ế.t , con đương nhiên nghĩ cách."

Nếu ... Nếu cha thì ?

Sở Niên Niên nó tuyệt đối thể cha.

"Bất quá, lắm! So với nương còn quyết đoán hơn."

Sở Cẩm Niên thấy lời , ánh mắt sáng lên.

Sở Trường Phong cứng cổ, bộ dáng ngược đãi,"Thẩm Chỉ, nàng thả ."

Thẩm Chỉ liếc mắt,"Chàng nghĩ lắm, con trai trói , thì liền yêu cầu con trai , thể chủ ."

Sở Cẩm Niên: "Cha tưởng bở! Con tuyệt đối sẽ thả cha !"

Sở Trường Phong nghẹn họng.

"Niên Niên, chúng nấu cơm!"

Sở Cẩm Niên gật đầu,"Ừm! Đi nấu cơm!"

Phát hiện vẫn thấy bóng dáng của Sở Cẩm Chu, Thẩm Chỉ hỏi Sở Cẩm Niên, mới khi tiểu gia hỏa vớt một thùng tôm nhỏ trở về, tiếp.

Thẩm Chỉ mang tôm lớn sân xử lý, nàng lấy chỉ tôm, bóc vỏ tôm, Sở Cẩm Niên cũng xổm bên cạnh nàng hỗ trợ.

Tiểu gia hỏa nhỏ xíu, xổm bên chân nàng, giống như một con ch.ó nhỏ, học động tác của nàng xử lý tôm, nhanh liền thuần thục.

"Nương, trong huyện thành vui ?"

Bỗng nhiên, tiểu gia hỏa mở miệng.

Thẩm Chỉ: "Ừm... huyện thành náo nhiệt, sẽ bán nhiều thứ, so với thôn chúng chơi vui hơn một chút, nhà ở trong huyện thành cũng , dột."

Trên mặt Sở Cẩm Niên lộ vẻ hâm mộ,"Nương, mùa đông những đứa trẻ trong huyện thành đều đói bụng, chịu lạnh ?"

"Ừm, chắc là ."

"Thật nha." Tiểu gia hỏa nhịn cảm thán một tiếng.

Thẩm Chỉ cúi đầu dùng đầu đụng đầu nó,"Yên tâm, chúng cũng sẽ chịu đói, chịu lạnh."

Sở Cẩm Niên như là nhớ tới chuyện gì khổ sở,"Nương... Mùa đông lạnh, con nhặt thật nhiều củi, mùa đông đốt lửa sẽ lạnh."

Thẩm Chỉ: "Không sợ, nương sẽ nhặt củi, nương còn thể mua cho con, ca ca và cha của các con nhiều áo bông mùa đông, mua chăn dày, ấm áp."

Sở Cẩm Niên thể tưởng tượng mặc quần áo mùa đông thật dày sẽ cảm giác gì, cũng chăn dày đắp lên sẽ như thế nào.

nó nhớ rõ mùa đông , lạnh lạnh.

Khi đó cha còn trở về, nó còn ngủ trong căn phòng nhỏ mà cha thường ở, nó chăn dày, mùa đông chỉ thể đắp một cái chăn hoa lau nhỏ cứng rắn, co ro giường, qua một đêm, chân vẫn lạnh đến phát đau.

 

Loading...