Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:21
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên hai mặt .

Rõ ràng thức ăn bàn thèm đến nước miếng đều rớt xuống, nhưng cha và nương đang cãi , bọn chúng chỉ thể ngậm chặt miệng, sợ nước miếng chảy .

"Bang..."

Thẩm Chỉ đột nhiên vỗ mạnh lên bàn, con ngươi của hai tiểu gia hỏa run lên, thể nhỏ bé cũng run lên theo.

"Không nữa! Ăn cơm!" Thẩm Chỉ .

Hai tiểu gia hỏa cuống quít bưng chén lên, bàn tay nhỏ bé run rẩy, chén cũng bưng vững.

Chú ý tới hai tiểu gia hỏa sợ tới mức giống như hai con thỏ nhỏ, trong lòng Thẩm Chỉ mềm nhũn, sờ sờ đầu bọn chúng trấn an.

Được nàng sờ như , hai tiểu gia hỏa liền nàng tức giận, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Chỉ gắp thịt kho tàu và tôm chanh cho bọn Chúng,"Mau ăn , nếm thử xem nương thịt kho tàu ngon ."

Hai tiểu gia hỏa căn bản từng thấy qua thịt kho tàu, nhanh chóng vươn đũa .

Thịt kho tàu hiện màu đỏ tươi xinh , màu tương nồng đậm, nước sốt phủ lên từng miếng thịt, chiếc đũa nhẹ nhàng đụng , liền cắm trong miếng thịt.

Miếng thịt gắp lên, vẫn còn đong đưa.

Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng, một miếng thịt kho tàu lớn trực tiếp nhét trong miệng.

Thịt ba chỉ nạc mỡ đan xen, độ dai của thịt nạc, độ mềm mịn của thịt mỡ.

Da heo mùi tanh, đặc biệt mềm mại, thơm ngọt ngon miệng, nhưng trong vị ngọt nhàn nhạt xen lẫn vị cay cùng mùi thơm của thịt, khiến hương vị trở nên phong phú.

Đôi mắt đen sáng của Sở Cẩm Niên trừng đến tròn xoe, nó nhanh chóng ăn một miếng cơm lớn.

Nước sốt trong thịt kho tàu thấm trong cơm mềm dẻo, ăn một miếng, cơm cũng thơm như thịt.

"Ừm hừ-"

Tiểu gia hỏa nhịn hừ hừ một tiếng.

"Sao ? Ăn ngon?" Thẩm Chỉ sửng sốt.

Trong miệng Sở Cẩm Niên còn nhét thịt kho tàu và cơm, quai hàm phồng lên, giống như một con hamster nhỏ.

Bất quá lúc cái miệng nhỏ nhắn méo mó, như là .

Thẩm Chỉ vội vàng nếm thử một miếng thịt kho tàu.

Nàng càng nghi hoặc, thịt kho tàu ăn ngon nha!

"Ô..." Sở Cẩm Chu ăn xong một miếng thịt, cũng bĩu môi, như là .

Thẩm Chỉ nhăn chặt mày.

Sở Trường Phong , lòng trầm xuống, chẳng lẽ trong thịt bỏ thêm t.h.u.ố.c gì?

Không thể nào, Thẩm Chỉ sẽ như , Sở Cẩm Chu... cũng tự ăn mà.

Không dám chần chờ, hỏi,"Chu Chu, Niên Niên, ? Có ăn thịt thoải mái? Không thoải mái liền phun ! Mau!"

Sở Trường Phong thậm chí còn vươn tới, đưa tay nắm lấy hai cái cằm nhỏ, giúp bọn chúng phun .

Ai ngờ hai tiểu gia hỏa giãy giụa như hai con cá nhỏ, trơn trượt.

Sở Trường Phong khó hiểu.

Nuốt thịt xuống, Sở Cẩm Niên bĩu môi, tức giận Sở Trường Phong,"Sở Phong Phong! Cha ? Thịt kho tàu quả thực là thịt thần tiên! Ăn ngon đến ! Cha còn con phun ! Cha gì nha?!"

Chuyện cha c.h.ế.t khiến tiểu gia hỏa tổn thương nặng nề, cho nên tính tình lớn!

Sở Cẩm Chu cũng chút tức giận,"Cha! Cha... Cha thật phiền!"

Sở Trường Phong ngẩn .

"Ô ô ô..."

Sở Cẩm Niên , bàn tay nhỏ bé cũng ngừng, gắp một miếng thịt kho tàu nhét miệng,"Ô ô ô... Ngon quá! Ngon quá!"

Sở Cẩm Chu cũng nhét miệng ,"Ngon quá!"

Thẩm Chỉ thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ nở nụ , hai tiểu gia hỏa , thật sự là! Làm nàng sợ c.h.ế.t khiếp!

Sở Trường Phong thu tay về, ngón tay khẽ vân vê, cả cứng ngắc đến run rẩy.

"Ngoan ngoãn ăn cơm ."

Bỗng nhiên, Thẩm Chỉ cầm chén đưa tới mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-96.html.]

Lông mi Sở Trường Phong rũ xuống.

"Sao, còn đút cho ăn ?"

Sở Trường Phong mím môi, do dự một lát, vẫn nhận lấy chén.

"Sở Phong Phong! Cha mau ăn cơm ! Thịt và tôm ăn ngon như !"

"À đúng nha! Hôm qua chúng ăn tôm ngon, chia cho cha ăn, đây là trừng phạt dành cho cha!"

TBC

Sở Cẩm Niên giáo huấn cha nó, còn quên nhét một miếng cơm.

Dáng ăn của nó quả thực là vô cùng phóng khoáng.

, Tiểu Hắc Cầu so với ca ca nó, đen gầy, gì cũng giống tiểu quê mùa, ngay cả tướng ăn cũng thô lỗ.

"Niên Niên, con ăn chậm một chút, ai tranh giành với con, lúc ăn cơm ít một chút, bất nhã." Thẩm Chỉ nắm lấy lỗ tai nhỏ của nó giáo dục.

Sở Cẩm Niên ngượng ngùng ,"A a- Niên Niên ."

Kế tiếp thể xem như văn nhã.

Bất quá cặp mắt to khi đối diện với Thẩm Chỉ thì khanh khách, còn khi về phía Sở Trường Phong hung dữ.

Sở Trường Phong bất đắc dĩ, bưng chén lên ăn từng miếng nhỏ.

Thịt kho tàu thơm ngào ngạt thật sự quá mê , lâu ăn cơm, trong dày bắt đầu bồn chồn.

Vì thế càng ăn thể dừng .

Động tác nhai nuốt của Thẩm Chỉ và hai tiểu gia hỏa dần dần ngừng , cứ như chằm chằm Sở Trường Phong.

Miệng rời khỏi chén, từng ngụm từng ngụm ăn, cứ như mười ngày nửa tháng ăn cơm.

Thẩm Chỉ sai , mới là thô lỗ, Sở Cẩm Niên so với , chính là gặp sư phụ.

Một chén cơm bụng, Sở Trường Phong mới buông chén xuống.

Chàng cũng gắp thức ăn, chỉ ăn mấy miếng thịt kho tàu mà Thẩm Chỉ gắp chén cho .

Nhìn bộ dáng l.i.ế.m môi thèm ăn của , Thẩm Chỉ mềm lòng, múc cho một chén cơm.

"Chàng tự gắp thức ăn , nếm thử tôm ."

Đáy mắt Sở Trường Phong lộ thần sắc hoang mang.

Thẩm Chỉ gắp tôm chanh chua cay cho ,"Món ."

Thứ chính là tôm mà hai tiểu gia hỏa , Sở Trường Phong từng ăn qua, thậm chí từng thấy qua.

Chàng tò mò quan sát vài , thật sự là vật gì.

Tò mò nếm thử một miếng, chua cay thanh ngọt, thịt tôm tươi ngọt và dai.

Sở Trường Phong càng là cái gì, nhưng là ăn ngon! Rất ngon! Chàng ăn liên tiếp vài con.

Đang ăn, bỗng nhiên một giọng từ từ vang lên.

"Ai da, ai mà thích ăn tôm thế nhỉ?"

Động tác của Sở Trường Phong dừng .

Sở Cẩm Niên vểnh cái miệng nhỏ,"Ca ca, là ai thế?"

"Là cha."

"Ai da, là cha nào nha? Có là cha tên Sở Phong Phong ?"

"Ừm."

"Ai da, cha c.h.ế.t, cần chúng , thích ăn tôm cơ đấy, thật đáng tiếc, nếu cha c.h.ế.t thì tôm chắc chắn ăn nữa !"

Sở Trường Phong ngước mắt về phía Sở Cẩm Niên, ánh mắt tiểu gia hỏa lóe lên một chút, tí xíu chột , nhưng vẫn là to gan, hướng về phía lè lưỡi,"Cha cái gì nha?"

"Trên răng con dính một mảng rau lớn." Sở Trường Phong sâu kín .

Sở Cẩm Niên trừng mắt, vội vàng che miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn đen nhẻm pha chút hồng, thực tế đỏ bừng!

Sở Cẩm Chu nhịn , nhỏ giọng nhắc nhở,"Niên Niên, hôm nay chúng ăn rau."

Tiểu gia hỏa mơ màng một vòng đồ ăn bàn, đúng , trong đồ ăn ngoại trừ một chút rau thơm thấy rõ lắm, rau xanh nào?!

"Hừ! Hừ hừ hừ!"

Tiểu gia hỏa ai oán chằm chằm Sở Trường Phong,"Sở Phong Phong, cha cứ chờ ! Chờ cha già ! Con sẽ trâu ngựa cho cha nữa! Sẽ hầu hạ cha !"

 

Loading...