Xuyên Không Thành Thôn Nữ, Ta Dẫn Cả Thôn Làm Giàu - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:33:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Hàm Chương mấy mặt, thản nhiên :

"Các ngươi hãy cho tung tin ngoài, bóng gió rằng những kẻ chịu bán lương, khi đổi nha thiệp sẽ kiểm tra nghiêm ngặt. Nếu tra sổ sách rõ ràng hoặc kinh doanh trái phép, sẽ tạm thời hoãn cấp đổi nha thiệp. Những thương tiệm một ngày mở cửa là mất tiền một ngày, bọn chúng thể kéo dài .

"Lại nữa, lượng lương thực bán sẽ gắn với việc cấp phát Bán muối năm nay. Kẻ nào quyên góp hơn hai trăm thạch lương thực, chỉ ưu tiên cấp Bán muối, mà còn phê duyệt thêm vài phần hạn mức.

Những phú thương Bán muối cũng bỏ qua, cứ rằng, những kẻ bán lương sẽ còn tra xét 'Ẩn điền' mỗi nhà. Một khi tra , những nộp thuế bù, mà còn chịu phạt lương thực."

Từ Nhiên vuốt râu: "Buôn muối là cây hái tiền của bọn chúng. Không Bán muối, công việc kinh doanh nửa năm sẽ cắt đứt. Bọn chúng tuyệt đối sẽ đ.á.n.h cược chuyện ."

Lạc Hàm Chương dừng một chút, tiếp: "Trong các phú thương , nhà nào mà giấu Ẩn điền? Ngươi cho Tri phủ ngầm tìm vài phú thương đầu, rằng 'Chỉ cần các ngươi dẫn đầu bán lương thực, Bán muối sẽ cấp phát bình thường, chuyện Ẩn điền cũng sẽ bỏ qua truy cứu.' Bọn chúng thừa thế nào."

Từ Nhiên cau mày: " nếu bọn chúng tin quan phủ sẽ thật sự tra Ẩn điền thì ?"

"Vậy thì cứ khiến bọn chúng 'tin'." Khóe môi Lạc Hàm Chương cong lên một nụ đầy thâm ý:

"Cứ tra Ẩn điền của nhà Vương viên ngoại, phú thương giàu nhất Vân Châu. Không cần thật sự tra xét, chỉ cần dán văn thư tra điền ở cổng nhà , phái hai nha dịch canh gác.

Vương viên ngoại hoảng loạn, nhất định sẽ tìm các phú thương khác mà 'Quan phủ thật '. Những khác sợ hãi, tự nhiên sẽ chủ động tìm Tri phủ để bàn chuyện quyên lương."

Từ Nhiên vỗ tay tán thành: "Cứ như thế, việc bán bán lương thực cũng do bọn chúng quyết định nữa. Vương gia diệu kế!"

Lạc Hàm Chương : "Đây kế sách của , mà là phương pháp Thanh Huệ Huyện Chúa nghĩ ."

"Bá tánh Bắc Cảnh Vương gia và Huyện Chúa đến cứu nạn thiên tai, đó là phúc khí của họ." Hắn chuyển lời: "Vương gia, hạ quan xin thu xếp ngay, đến Bắc Cảnh."

"Đi ."

Từ Nhiên vài bước, , chút ngượng nghịu : "Vương gia tuy đến Vân Châu vài , nhưng vẫn kịp tham quan kỹ lưỡng. Vừa tiểu nữ nhà gần đây việc gì , chi bằng để nó dẫn ngài thăm thú khắp nơi? Cũng coi như giúp hạ quan giải quyết nỗi lo."

Lạc Hàm Chương ngước mắt, thản nhiên : "Tấm lòng Từ đại nhân xin nhận, cần phiền. Ngươi chuyện phân phó, đó là giúp giải quyết nỗi lo ."

Từ Nhiên bỏ cuộc, tiếp: "Vương gia, chủ yếu là ngài và vài thuộc hạ đều là nam tử, hiểu rõ tâm tư của các cô nương. Vừa tiểu nữ nhà thể cùng Huyện Chúa để nàng giải sầu, tâm trạng cũng sẽ vui vẻ hơn."

Nghe , Lạc Hàm Chương nhớ lúc Kiều Uyển khỏi phòng hôm nay, sắc mặt nàng quả thật vẻ vui.

Nếu bầu bạn trò chuyện cùng nàng, hẳn là sẽ hơn.

Từ Nhiên thấy giữa hàng lông mày Lạc Hàm Chương dường như chút ý định lung lay, lập tức tiếp: "Tiểu nữ nhà cũng kết giao với nhiều khuê các chi hữu, nghĩ là các cô nương sẽ chơi hợp với ."

Lạc Hàm Chương gật đầu: "Vừa mấy ngày nay xử lý chuyện của các phú thương, Huyện Chúa bầu bạn cũng ."

Từ Nhiên rời khỏi khách điếm là buổi chiều, từ xa thấy ái nữ nhà vẻ mặt chờ mong: "Cha, thế nào ?"

Hắn gật đầu: "Vương gia cần, nhưng Huyện Chúa thì cần. Nàng là Thanh Huệ Huyện Chúa do Thánh thượng đích phong, nàng vốn là một thôn phụ, sáng tạo xe nước cho việc nông tang, nhờ đó mới vinh thăng Huyện Chúa. Con đến đó mà học hỏi cho ."

Từ Song Nhi xong vui:

"Thôn cô ư? Cha, con dẫn đường cho Vương gia cơ mà! Người bắt con cùng Huyện Chúa thì con tiếp cận Vương gia nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-thon-nu-ta-dan-ca-thon-lam-giau/chuong-160.html.]

Từ Nhiên nghiêm mặt: "Huyện Chúa đến đây cứu trợ thiên tai, còn do chính Vương gia đích tiến cử, nghĩ mối quan hệ giữa hai họ hề tầm thường. Nếu con lôi kéo vị Huyện Chúa , còn sợ thu hút sự chú ý của Cửu Vương gia ?"

Từ Song Nhi giậm chân, đành chấp nhận phận.

——

Ngày hôm , Kiều Uyển đang ngủ say thì bên ngoài tiếng gõ cửa.

“Đông gia, Từ cô nương đến thăm ngài.”

Từ cô nương? Kiều Uyển suy nghĩ một lát, nàng từng quen cô nương nào họ Từ ở Bắc Cảnh cả, nghĩ nghĩ , e rằng chỉ vị gặp ở phố ngày hôm qua.

rõ nàng tìm việc gì, nhưng dù đối phương cũng là con gái của Từ Tiết độ sứ, thể gặp.

Nàng mở cửa, Từ Song Nhi bên ngoài khi rõ dung mạo trong phòng liền sững sờ mất nửa khắc, nhưng nhanh trở bình thường, nàng tiến lên, hỏi: “Ngài chính là Thanh Huệ Huyện chúa?”

Kiều Uyển gật đầu, thẳng vấn đề: “Từ cô nương, chuyện gì cần bàn?”

Hôm đó cha nhắc tới, Từ Song Nhi cố ý sai điều tra về vị Huyện chúa , vốn cho rằng nhờ chút mánh khóe thương nhân mà đạt vị trí Huyện chúa, chẳng qua chỉ là may mắn.

Không ngờ hôm nay gặp mới phát hiện lời và cử chỉ của nàng chẳng hề chút khí chất thôn dã nào, dù mặc đồ lụa đeo trang sức quý giá, nhưng toát lên vài phần tự tại và ôn nhu.

Hoàn giống kẻ chân đất bùn lầy trong thôn, hơn nữa nàng còn phát minh thứ gì đó gọi là xe nước, Từ Song Nhi rõ rốt cuộc đó là gì, nhưng cha nàng khen ngợi hết lời, thì cứ coi như nàng hơn một bậc .

Nói thì cũng , nếu nàng sống lâu năm ở nông thôn, việc phát minh vài món đồ hữu ích cho nông nghiệp cũng chẳng là việc khó, bộ dạng của nàng, e là cầm kỳ thi họa chẳng chút gì, thì hai xem như hòa .

Không, còn thắng thế hơn, dù bên cạnh Cửu Vương gia thì cần ruộng.

“Cô nương?” Kiều Uyển phất tay, gọi thêm một tiếng.

Từ Song Nhi thu ánh mắt , : “Huyện chúa, ngài và Vương gia lệnh cứu tế vất vả, mấy hôm dám đến quấy rầy. Nghe cha công việc của ngài tạm , nên mời ngài cùng Vương gia tối nay dạo Vân Châu thành, cũng là để chu bổn phận chủ nhà.”

Nói xong, Từ Song Nhi liếc Lạc Hàm Chương ở cách đó xa.

Kiều Uyển hiểu ngay, tâm tư cô nương đều mặt, nếu nàng từ chối chẳng sẽ mất hứng .

“Được thôi, thôi.”

Nàng trực tiếp bước ngoài, ngang qua Lạc Hàm Chương, nàng nghiêng đầu : “Hôm nay nhờ phúc của Vương gia, nếu lời mời thịnh tình của Từ cô nương chứ, thôi.”

Từ Song Nhi đỏ mặt, vội giải thích: “Huyện chúa, ngài hiểu lầm , và Vương gia...”

Nàng Lạc Hàm Chương, giúp vài câu.

Lạc Hàm Chương nhíu mày, như thể thấy gì, hỏi: “Từ cô nương, Huyện chúa , ngài còn ?”

Mấy dạo một vòng, cuối cùng đến quán ăn Vị Khách Lai. “Hôm nay mời, Vương gia và Huyện chúa cứ gọi món tùy thích, quán ăn Vị Khách Lai mở ở Vân Châu hơn mười năm, món Ma da sảng của nhà họ là độc nhất vô nhị, ngài nhất định nếm thử.”

 

Loading...