Xuyên Không Thành Tiểu Thôn Nữ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-25 05:08:50
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A Thành, con đừng nàng lừa, giữ nàng sẽ là một phiền phức." Lý thị chút tin nàng thể đổi nhanh đến .

Chu Thành đối diện với đôi mắt trong veo .

Chuyện ngày hôm nay quá hoang đường, cô dâu mới trong phòng tân hôn đ.â.m đầu tường tự sát, bây giờ sống . Khó tránh khỏi coi như trò mà đồn thổi ngoài.

Y thì cả.

cô nương chịu nổi hậu quả của việc trả về .

Bị hủy hôn hai , thì danh tiếng của nàng sẽ thối nát, cả đời nàng đừng hòng gả nhà nữa.

Y thể hại nàng.

"Nương, nàng bái đường với con, chính là nương tử của con. Không đạo lý nào mà trả về cả."

Người ngoài cửa đang hóng chuyện cũng thấy Lý thị quá, nhao nhao bước tới khuyên nhủ.

Lý thị rằng việc kiếm vợ cho con trai dễ, chỉ lo cô nha đầu yên phận sống với con trai . Sau gây chuyện gì.

Thấy con trai bằng lòng cho nàng một cơ hội, bà liền thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

Giang Từ: "Chuyện cứ bỏ qua. Ta mong ngươi thể sống với con trai . Đừng gây những chuyện lung tung nữa. Nếu , đến lúc đó sẽ tha cho ngươi ."

Thấy Lý thị cuối cùng cũng nới lỏng, Giang Từ cũng thở phào nhẹ nhõm: "Tạ ơn bà nương chồng cho cơ hội."

"Biết là . A Thành, con ngoài tiếp khách ."

Chu Thành liếc Giang Từ một cái, ngoài.

Bà lão cũng theo .

Trong phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn một Giang Từ. Nàng lúc mới thở phào một dài.

Những ngọn núi ngoài cửa sổ cao vút tận mây xanh, trùng điệp lớp lớp. Có thể tưởng tượng núi ở đây lớn và sâu đến mức nào.

Giang Từ ý định bỏ trốn, ở trong núi sâu, nàng còn phân biệt đông tây nam bắc.

Thân thể cũng mới chỉ mười sáu tuổi, nguyên chủ từng khỏi núi.

Giang Từ, một ngoại lai, càng khả năng thoát khỏi ngọn núi sâu , bỏ trốn chỉ một con đường chết.

Không qua bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

Hôm nay là đêm tân hôn của nàng, cùng một nam nhân xa lạ chung giường, tuy rằng đó trông khá , nhưng trong lòng nàng vẫn thể chấp nhận .

Cửa đẩy , bóng cao lớn loạng choạng bước .

Giang Từ thấy y còn vững, ngửi thấy mùi cồn nồng nặc, y lẽ uống say.

Nam nhân đưa tay : "Lại đây đỡ một tay."

Giang Từ do dự một chút, vẫn ngoan ngoãn tới. Dù thì lời đồn bên ngoài y là ác bá mà.

Nếu lời, y mà lên cơn say rượu đánh , hình nhỏ bé của nàng chịu nổi đòn .

Đi đến mặt y, nàng đưa tay vòng lấy cánh tay y.

Chu Thành liếc nàng, khóe môi khẽ cong lên.

Giang Từ chút lo lắng mà đỡ y xuống mép giường, thấy bàn vẫn còn hai chén rượu hợp cẩn.

Nam nhân uống say , nếu để y uống hết hai chén , nàng chắc hẳn sẽ thoát đêm nay.

Trí thông minh của nàng còn kịp thực hiện, nam nhân đè xuống .

Trên nguyên chủ vết thương, nam nhân cao lớn đè nặng lên nàng, một trận đau đớn xé rách từ phía lưng truyền đến, đau đến nỗi trán nàng vã mồ hôi.

Ngực nam nhân cứng như sắt, cánh tay cũng rắn chắc mạnh mẽ, như một ngọn núi đè lên nàng.

Giang Từ đẩy y là chuyện thể.

cha. mắt đối diện, mặt nam nhân gần trong gang tấc. Nàng thậm chí thể cảm nhận thở ấm áp của y phả .

Lúc nam nhân giống như một con báo, mà nàng chỉ là một con thỏ trắng nhỏ y.

Muốn ăn thịt nàng dễ như trở bàn tay, nàng ngay cả cơ hội phản kháng cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-tieu-thon-nu/chuong-2.html.]

Giang Từ hôm nay lẽ thoát .

Cơn đau dữ dội ở lưng từng chút một tăng lên, nàng thể cảm nhận chất lỏng ấm nóng từ vết thương chảy .

Đau đớn khiến thể nàng tự chủ mà run rẩy.

"Đừng sợ. Ta sẽ nhẹ nhàng thôi."

Giọng nam nhân trầm thấp sức mê hoặc, ánh mắt rơi đôi môi quyến rũ của nàng, ánh mê ly.

"Lưng vết thương, ngài đè lên đau lắm."

Chu Thành ngẩn , rời khỏi nàng: "Chuyện gì ?"

Giang Từ đau đớn nhíu mày: "Là cha đánh."

"Để xem."

Giang Từ , lưng đối diện với y.

Lưng nàng m.á.u đỏ tươi thấm ướt.

Chu Thành nhíu mày thật chặt, y thậm chí chút phẫn nộ, thù hận lớn đến mức nào, mới tay nặng như với con ruột của .

"Phải cởi y phục , bôi thuốc cho nàng."

Giang Từ cũng chẳng màng ngại ngùng, thời đại kháng sinh, nếu vết thương nhiễm trùng mà cứu chữa kịp thời, sẽ c.h.ế.t mất.

Quay lưng về phía Chu Thành, nàng cởi y phục, để lộ tấm lưng.

Chu Thành mang thuốc trị thương đến, thấy tấm lưng non nớt gần như chằng chịt những vết thương cũ và mới lớn nhỏ.

Lại mấy vết thương mới toanh nứt , rỉ máu.

Không dám tưởng tượng điều đau đớn đến nhường nào.

"Sẽ đau một chút, nàng ráng chịu đựng."

Y rắc bột thuốc lên vết thương: "Thuốc trị thương , chỉ cần hai ba ngày là vết thương thể lành ."

"Nàng chuyện gì đại nghịch bất đạo ? Cha nàng đối xử với nàng như thế?"

Giang Từ nghĩ đến những trải nghiệm bi thảm của nguyên chủ, trong lòng cũng theo đó mà nổi giận: "Ta quen . Chỉ cần bọn họ vui, chính là cái bao trút giận của bọn họ."

Chu Thành xong sắc mặt trở nên khó coi, lâu y mới : "Sau sẽ để nàng chịu uất ức nữa."

Giang Từ ngẩn .

Từ nhỏ đến lớn từng ai với nàng những lời ấm áp như .

Ông bà nội tuy nuôi nàng lớn, nhưng trong lòng họ vẫn hướng về cháu trai.

Cha Nương thì khỏi , họ càng đặt tâm tư nàng.

"Có đau lắm ?"

Giang Từ lắc đầu: "Bây giờ đau nữa."

Chu Thành cất thuốc cẩn thận, lên giường, ở vị trí sát tường: "Hôm nay cũng mệt cả ngày , ngủ ."

Giang Từ quả thực mệt, lưng đắp thuốc mát lạnh, còn đau chút nào.

Nàng căng thẳng cả ngày, lâu liền ngủ .

Chu Thành ngủ .

Nến đỏ bàn vẫn cháy, rượu hợp cẩn cũng uống, động phòng hoa chúc chẳng gì.

Hôn sự kết thúc, ít nhiều cũng phần qua loa.

Trời hửng sáng, Giang Từ tỉnh.

Nàng cũng dám động đậy, bởi vì tay nam nhân đang đặt eo nàng.

Mà chân nàng cũng gác lên nam nhân .

Loading...