Trong mắt Sa La, bất cứ ai thể tăng lương cho cô đều là "nhà tài phiệt" đáng kính.
Cô gái tóc đỏ lập tức hưng phấn chà xát hai bàn tay: "Chúng thể một tấm bảng hiệu ánh kim lấp lánh, rực rỡ đến mức... Mary Sue ạ?"
Thời Miên: "..."
Sa La mở quang não cá nhân của , chiếu lên một hình ảnh minh họa: "Kiểu như hệ thống chiếu hologram 3D tiên tiến, khi kích hoạt sẽ biến cả bầu trời đêm thành sàn diễn ánh sáng rực rỡ. Lúc đó, Học Viện Lâm Tượng sẽ trở thành ngọn hải đăng công nghệ chói lọi nhất con phố , cần gọi là 'khu nghèo' nữa, mà hãy gọi là 'Khu Lâm Tượng'!"
Thời Miên: "..."
Thời Miên hình dung cảnh tượng , chỉ cảm thấy nó quá mức " đẽ" đến nỗi cô dám tưởng tượng thêm.
lúc đó, vị bác sĩ nam thu dọn xong dụng cụ y tế và bước : "Các vị bảng hiệu ? Thất Hợp Bang khả năng thực hiện đấy."
Thời Miên nên phản ứng thế nào: "Thất Hợp Bang còn cung cấp cả dịch vụ nữa ?"
"Cô cứ nghĩ Thất Hợp Bang chỉ hoạt động trong các đấu trường ngầm và đường dây buôn bán vũ khí thôi ?" Vị bác sĩ nam còn tỏ vẻ ngạc nhiên hơn cả cô: "Nếu cô loại bảng hiệu như , thể liên hệ cho cô. Toàn bộ gói dịch vụ cũng chỉ tốn một trăm vạn tinh tệ thôi."
Chỉ một trăm vạn tinh tệ thôi... chỉ là...
Xin , tiền bốc sạch ! Toàn bộ tài khoản cá nhân của Thời Miên cũng đủ một trăm vạn tinh tệ, cô đành quyết định đổi ý: "Học Viện chúng cũng dư dả đến mức đó, cứ chọn một kiểu dáng đơn giản thôi."
Vị bác sĩ nam vẫn tỏ vẻ khó hiểu: "Cô dùng dược phẩm cao cấp như nước lã, thiếu hụt khoản tiền nhỏ ?"
Thời Miên mà giải thích với rằng, những dược liệu đặc biệt mà cô dùng thực chất hề đáng giá trong môi trường cũ của cô, và cô cũng thực sự nhiều tinh tệ đến ...
Thấy Thời Miên im lặng, vị bác sĩ nam tự tiện suy diễn: "Cô định dùng điều kiện sống khắc nghiệt để rèn luyện ý chí kiên cường cho học sinh ?"
Chủ đề rõ ràng thể tiếp tục, Thời Miên dứt khoát quyết định rời .
"Các vị cứ tiếp tục công việc, kiểm tra tình hình học sinh một lát."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-88.html.]
Cô dự định trở sớm hơn, nhưng Trân Hàn và Vệ Chiêu (kẻ cầm đầu) trì hoãn, giờ đây buổi học bắt đầu hơn nửa tiếng.
Những học viên của cô dạng ngoan ngoãn, chúng lười biếng .
Thời Miên chuẩn sẵn sàng cuốn sổ nhỏ, lẻn qua khu vực huấn luyện một cách yên lặng, nhưng thấy học viên đang hăng say việc.
Không ai lười biếng, ai trốn học, Hồ Nhất Châu còn hăng say đến nỗi chỉ thiếu mỗi tiếng hô khẩu hiệu cổ vũ.
Vũ Tráng Tráng cho mệt mỏi vô cùng: "Cậu thể chậm ? Hôm nay hiệu trưởng ở đây." "Ai bảo hiệu trưởng ở đây? Chắc chắn cô đang ẩn ở góc nào đó lén lút quan sát chúng , chờ để bắt cho mà xem."
Thời Miên đang ở góc khuất ẩn quan sát: "..."
Nếu Thời Miên chắc chắn di chuyển phát tiếng động, cũng lộ diện, cô nghi ngờ phát hiện.
Các học viên khác cũng lập tức căng thẳng: "Cậu thấy hiệu trưởng ở ?"
"Không." Hồ Nhất Châu trả lời như lẽ đương nhiên: "Hiệu trưởng kỹ năng ẩn tài tình đến thế, nếu thực sự quan sát, chúng mà thấy ?" Điều đó cũng đúng.
Mọi cúi đầu tiếp tục lao động vất vả, Hồ Nhất Châu thậm chí còn tự biên tự diễn một màn kịch nhỏ cho .
"Hiệu trưởng ở đây, chúng việc còn hơn cả khi hiệu trưởng mặt. Tất cả những gì hiệu trưởng đều vì lợi ích của chúng , các cảm thấy từ khi cuốc đất rèn luyện, lưng còn đau mỏi, đôi chân trở nên vững vàng, thậm chí hít thở sâu một cũng đủ sức chống đỡ năm chiêu thức, khó khăn đều trở nên nhỏ bé!"
Học viên: "..."
Thời Miên: "..."
Vũ Tráng Tráng cảm thấy miêu tả của Hồ Nhất Châu đúng: "Cậu chịu đòn thì tự chịu, chịu đòn." "Vậy đừng nữa, đợi hiệu trưởng đến hãy nhận 'đòn'." Hồ Nhất Châu tiếp tục cuốc đất một lớn.
Vũ Tráng Tráng thế cũng rùng , liền trở nên ngoan ngoãn hẳn.
Thời Miên thực sự ngờ rằng đám học viên thể tự đặt mục tiêu cho bản . Nếu là khi cô xuyên tới đây, những chắc chắn đều là học sinh giỏi, những nhân viên xuất sắc, luôn tự giác việc.
Quyển 1