Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz - Chương 309
Cập nhật lúc: 2024-08-01 13:51:54
Lượt xem: 349
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai bản xét nghiệm.
Một bản xác nhận rằng sợi lông mà họ tìm thấy ở Đăng Lâu Sơn đó thực sự là của gấu trúc, theo phân tích, đó còn là một con gấu trúc con đầy một tuổi.
Còn bản thì ghi rõ ràng:
[Trên bề mặt hạt bắp một lượng nhỏ asen, ăn sẽ gây đau bụng.]
"Thật sự đầu độc!"
Từ khi nhận bản xét nghiệm, Kiếm kết quả cho kinh ngạc, vội vã đến tìm Tiêu Hòa.
Như , những phỏng đoán đó của Tiêu Hòa đều đúng.
Người bắt Chung Tử Xuyên trộn đội cứu hộ và còn ở cùng một nhóm với Tiêu Hòa.
"Rốt cuộc là ai?"
Tiêu Hòa cất bản xét nghiệm : "Không chỉ một , để tìm thứ chúng , bọn chúng hẳn sẽ chia trộn các tiểu đội cứu hộ khác. Anh Kiếm, giúp em điều tra thử."
Anh Kiếm trợn tròn mắt: "Việc ... điều tra thế nào? Hơn bốn mươi ... Anh , chúng sẽ tung tin của Chung Tử Xuyên ngoài ?"
"Tung tin về con gấu trúc. Tìm cơ hội để lộ tin ngoài, bọn chúng sẽ kìm mà xuất hiện."
Mục đích thực sự của bọn chúng là Chung Tử Xuyên.
Mà là con gấu trúc con .
Anh Kiếm suy nghĩ kỹ một lúc nhanh chóng gật đầu: "Được. điều tra, còn em thì ?"
Tiêu Hòa mặc áo khoác leo núi.
"Em núi thêm một chuyến."
Buổi trưa tìm thấy dấu vết của Chung Tử Xuyên, mang theo con gấu trúc, chạy nhanh , nếu tiếp tục truy đuổi lẽ sẽ sớm đuổi kịp.
Cũng chính vì thế mới đầu độc, cản trở tiến độ cứu hộ.
Cô ngay bây giờ.
Từ khi thấy mấy bản báo cáo xét nghiệm , trong lòng Tiêu Hòa một linh cảm lành.
Cô nhanh chóng mang đồ đạc, chuẩn núi.
Cảnh sát Trần Xuân Lai đợi ở lối Đăng Lâu Sơn, thấy cô, ông kinh ngạc hỏi: "Cô cũng để tiếp tục cứu hộ ?"
Tiêu Hòa gật đầu: "Ngoài , còn ai nữa?"
"Tiểu đội của cô trừ dì Bình , những khác khi trở về từ bệnh viện đều hết , ngăn cũng ngăn , bọn họ với cô ?"
Tiêu Hòa khẽ: "Bọn họ dám với ."
Trần Xuân Lai mà chẳng hiểu gì, còn kịp hiểu câu đó ý gì thì Tiêu Hòa sải bước .
Địa hình Đăng Lâu Sơn phức tạp, mặc dù đây là lối chính nhưng cũng dễ , đó khi cùng Tiêu Hòa núi, Trần Xuân Lai ở bên cạnh quan sát cô, phát hiện tốc độ của Tiêu Hòa nhanh, qua thì cũng giống thường, nhiều nhất là thể lực hơn một chút.
, cô trong rừng cây rậm rạp như đất bằng, tốc độ cực nhanh.
Chỉ trong chớp mắt, cô biến mất.
Trần Xuân Lai trợn tròn mắt, ngẩn một lúc, nhịn thốt lên.
"Nhanh thật!"
Sau khi núi, Tiêu Hòa thẳng đến nơi Chung Tử Xuyên để dấu hiệu hôm qua.
Vừa mới đến gần, xuyên qua những tán cây um tùm, cô thấy đang bên đống dấu hiệu đó, cầm điện thoại vệ tinh, đang nhỏ giọng chuyện.
"... gửi bài ."
" ư? đang ở Đăng Lâu Sơn, ở đây một tin tức lớn! Làm thể bỏ lỡ ? Chờ chút, sẽ chụp ảnh lấy bằng chứng, đăng lên mạng chắc chắn sẽ gây chấn động mạng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/chuong-309.html.]
"Tin độc quyền! Tuyệt đối là tin độc quyền! Đợi chụp xong sẽ ngoài tìm để hội hợp..."
Anh kích động vung tay múa chân, khuôn mặt vốn chất phác hiền lành nở nụ phấn khích.
"Diệp Lão Tam!"
Tiêu Hòa hét lên một tiếng.
Người nông dân cách đó xa lập tức biến sắc, động tác ăn mừng dừng giữa chừng, đầu thấy Tiêu Hòa, lập tức tắt điện thoại vệ tinh, nhét chiếc túi to đeo bên .
Lúc , Tiêu Hòa tới, ánh mắt lướt qua .
Có lẽ vì cô xuất hiện quá đột ngột, Diệp Lão Tam cố gắng tỏ vẻ chất phác thật thà như thường ngày, nhưng vì quá căng thẳng nên trông vẻ giống lắm, biểu cảm méo mó.
"Là cô , cô Tiêu Hòa, cô cũng núi ?"
Tiêu Hòa gật đầu: "Anh mới xuất viện mà, cũng đây?"
Diệp Lão Tam cúi đầu, gãi gãi gáy, vẻ mặt thật thà : " yên tâm về Chung Tử Xuyên, một chạy Đăng Lâu Sơn, phía còn bốn kẻ đuổi theo, sợ xảy chuyện nên khỏi bệnh là lập tức đây."
Lúc bình tĩnh , nhập vai thành một nông dân chất phác, dính nhiều bùn đất.
Trước đó rõ ràng đến bệnh viện một chuyến, nghĩ thế nào mà bộ quần áo cứ như dính chặt , xuống ruộng nhưng bùn đất ngày càng nhiều.
Có vẻ như sợ khác ruộng.
"Những khác ?" Tiêu Hòa hỏi.
" thấy, tự đây." Diệp Lão Tam căng thẳng Tiêu Hòa: "Nếu chúng gặp , thì cùng nhé?"
Tiêu Hòa khẽ gật đầu, bước tới.
Lúc ngang qua Diệp Lão Tam, cô đột nhiên đưa tay gần túi của .
Thấy động tác của cô, Diệp Lão Tam sợ đến cứng , thấy cô chỉ kéo khóa , mới từ từ thả lỏng.
"Túi của kéo khóa." Tiêu Hòa .
", đúng ."
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trán Diệp Lão Tam đổ một lớp mồ hôi mỏng, căng thẳng đưa tay lên lau, nhanh chân bước về phía , : "Chúng nhanh chân lên, khi trời tối tìm ."
Rất nhanh, phát hiện nỗi lo lắng của dư thừa.
Lúc , Tiêu Hòa như thể giải trừ phong ấn, tốc độ tiến lên của cô nhanh đến kinh ngạc, hình thoắt ẩn thoắt hiện nhưng vô cùng vững vàng, thậm chí thở cũng hề rối loạn.
Mới một lúc, Diệp Lão Tam chút đuối sức.
Trước đây, từng đại diện Tiêu Hòa lợi hại, thể lực vượt xa thường, mấy ngày cùng cứu hộ, còn cho rằng đó là lời đồn thổi bên ngoài.
Không ngờ, những lời đồn đó vẫn còn quá bảo thủ.
Thể lực như là vượt xa thường.
Mà căn bản là .
Anh vẫy tay, định nghỉ ngơi một lát, bỗng thấy Tiêu Hòa phía dừng bước, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.
"Đến đây."
Diệp Lão Tam vội chạy tới, xuyên qua hai cây thông khổng lồ, đột nhiên thấy một đầu đầy m.á.u lá rụng.
Là Ngụy Đồ!
Anh vẫn mặc bộ đồ như , nhưng mũ thấy , chiếc khẩu trang luôn đeo mặt cũng còn, để lộ một khuôn mặt thô kệch nhưng má những vết bầm tím rõ ràng.
Như thể ai đó đ.ấ.m mạnh một cú.
Đầu đánh mạnh, m.á.u tóc dính , mặt cũng bê bết máu, trông thảm.
Còn tảng đá đánh đầu thì ngay bên cạnh.