Sự lựa chọn của Thẩm Chính 1
Thẩm Chính bảo A Phúc mang theo Tề bà tử ngoài mua đồ ăn, Trình đại tẩu lo nấu ăn, Ngưng Lam theo hỗ trợ.
Hai già Trình gia thì nghỉ ngơi ở trong phòng ngủ của Trình Chiêu, di chuyển suốt hơn hai mươi ngày, hai đều vô cùng mệt mỏi.
Trình Loan Loan thì chuyện với Thẩm Chính ở trong sân.
Thẩm Chính ngừng về những trải nghiệm ở kinh thành, miệng liến thoắng thôi, vẫn mãi luôn phấn khích, giống như căn bản là hề để tâm tới việc thi rớt.
"Trình quá giỏi, còn kém một chút thôi là thành Trạng nguyên tam nguyên cập , đáng tiếc quá đáng tiếc..." Hắn lắc đầu: " mà hiện giờ cũng hài lòng với vị trí thứ ba, dù đạt nhất là Phó thiếu gia của nhà Lễ bộ thượng thư, từ nhỏ tiến cung sách với hoàng tử, nếu ngay cả việc thi đậu Trạng nguyên cũng , thật sự là lãng phí danh ngạch bồi ..."
Trình Loan Loan uống một ngụm và : "Được , con đừng chỉ chuyện về Chiêu Nhi, về chuyện của bản ."
"Con? Con gì để ?" Thẩm Chính mang vẻ mặt thèm để ý: "Con nghĩa mẫu cái gì, nhưng mà con quyết định sẽ tìm việc ở kinh thành, việc sách, ba năm thử xem nữa, nếu như vẫn thi tiến sĩ thì đó chính là con thật sự tài năng, cũng sẽ từ bỏ việc ."
Trình Loan Loan đồng ý: "Nếu còn thử nữa, thì tập trung tinh thần nghiên cứu học vấn, học thêm ba năm với Ngu phu tử, cơ hội vẫn là lớn."
Thẩm Chính cụp mắt xuống: "Con tìm việc ở thì còn sẽ sách ở đó, nghĩa mẫu cần khuyên nữa."
Trình Loan Loan thật sự hiểu , một cử nhân thất bại trong kỳ thi cũng chỉ thể công việc như một quan tiểu học, nhậm chức ở địa phương. Tuy rằng thể mài giũa một trận nhưng dễ thăng quan, con đường quan ở tương lai cũng hạn chế, đương nhiên cũng từ con đường lên, chỉ là ít... Cử nhân cũng thể huyện lệnh, nhưng triều đình quy định, ba thi hội thất bại mới thể đăng ký và triều đình phân công đến các địa phương huyện lệnh, Thẩm Chính phù hợp với yêu cầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1077.html.]
"Con cũng đang chuẩn hai tay." Thẩm Chính mở miệng : "Mọi đều chướng mắt chức quan tiểu học ở địa phương, nhưng con coi trọng, chỉ cần con công việc ở vị trí , nhất định sẽ ngày thăng quan. tỷ lệ thăng quan quá thấp, cho nên con cũng tiếp tục sách, chẳng may vận khí của con , thi đậu tiến sĩ thì thể quan ở kinh thành."
"Chức quan trống ở kinh thành cũng chỉ vài vị trí, đều là để chuẩn cho con cháu thế gia ở kinh thành, con cơ hội..." Trình Loan Loan vẫn đồng ý: "Chuẩn hai tay một lúc cũng , nhưng ở kinh thành là lựa chọn nhất, thể trở về Vân Thành. Năm nay Vân Thành nhiều cử tử phạm tội, hủy bỏ tư cách về mặt, con trở về chừng còn thể tìm một công việc béo bở..."
"Nghĩa mẫu, con chỉ ở kinh thành." Thẩm Chính kiên định , đối diện với ánh mắt của Trình Loan Loan, trực tiếp thật: "Con thích, chính là đích nữ của Giám sát Ngự Sử Hồ Châu là Lâm đại nhân, hai năm Lâm đại nhân hết nhiệm kỳ, cả nhà sẽ về kinh thành. Con hỏi qua Lâm Yến, Lâm đại nhân và Lâm phu nhân chỉ một nữ nhi , sẽ gả nữ nhi xa, con vững gót chân ở kinh thành mới một cơ hội."
Trình Loan Loan kinh ngạc.
Nàng tại cảm giác Tiểu Chính lập tức trưởng thành thì là động lực.
Tuy rằng Lâm đại nhân chỉ là thất phẩm, nhưng gia tộc cũng đơn giản, đương triều Nhất phẩm Lâm thái phó là đại bá ruột thịt của Lâm đại nhân, mà phụ mẫu của Lâm đại nhân mất sớm, thể Lâm thái phó coi như nhi tử mà bồi dưỡng, vì Lâm thái phó tương đương với tổ phụ của Lâm tiểu thư... Muốn cưới tôn nữ của thái phó đương triều, thực sự là chút khó khăn.
Vân Mộng Hạ Vũ
gia
mà, Tiểu Chính cũng ưu thế, nàng thể cảm giác , Lâm tiểu thư cũng nhớ nhung Tiểu Chính, cũng tính là đơn phương yêu thích.
"Sau khi việc hôn nhân của Trình xong xuôi, con sẽ trở về nhà một chuyến, một là đến thăm cha và tổ mẫu của con, thứ hai là cảm tạ công ơn dạy dỗ của Ngu phu tử, thứ ba là gặp gỡ Lâm phu nhân, con Lâm phu nhân chờ con ba năm." Thẩm Chính chút quá tự tin : "Nghĩa mẫu cảm thấy, Lâm phu nhân sẽ đồng ý ?"
Trình Loan Loan bó tay, những chuyện khác nàng còn thể cho ý kiến một chút, nàng thật sự gì về chuyện tình cảm nam nữ , một chút kinh nghiệm cũng .
Nàng dừng một chút : "Năm nay Lâm tiểu thư mười sáu tuổi, ba năm là sắp hai mươi tuổi , con đưa đủ thành ý thì Lâm phu nhân mới thể chấp nhận."
Thẩm Chính gật đầu: "Con ạ."