Sau khi bước tháng chạp, thời tiết càng ngày càng lạnh.
Thôn Đại Hà chính là như , lúc nóng thì nóng chết, lúc lạnh thì lạnh đến thấu xương.
Cũng giống như năm , bắt đầu nhận tới đào ngó sen trong trời đông giá rét, đãi ngộ cũng giống như , bao ăn bao ở còn tiền công, còn miễn phí cả y phục và chăn mền mùa đông.
Năm công nhân chế tác bột củ sen là bà tử và nhóm nha trong nhà, bận rộn hai tháng mới đưa tất cả ngó sen thành bột củ sen, ai cũng mệt mỏi quá sức.
Thế là năm nay, Trình Loan Loan lớn, tuyển một phụ nhân tới công việc .
Bột củ sen trong nhà, bếp lò nhóm lửa sưởi ấm, tiền công chênh lệch nhiều so với đào củ sen, những phụ nhân đều sẵn sàng tới công việc .
Ở thời đại , củ sen xem như là một loại tương đối hiếm lạ, khi chế tác thành bột củ sen, để một chiếc hộp nho nhỏ thể bán bốn năm lượng bạc.
Hơn nữa, đây là trân phẩm chỉ các nương nương trong cung mới thể ăn, cho nên thị trường nhiều phu nhân và tiểu thư tiền sẽ mua một ít về nếm thử.
Năm nay sản lượng mỗi mẫu ngó sen cao hơn năm ngoái một chút, một mẫu đất thể sản xuất hơn hai ngàn cân củ sen, tổng cộng hơn bốn mươi vạn cân, đại khái thể chế tác bốn vạn cân bột củ sen, một hộp bột củ sen là nửa cân, cách khác, chỉ bán bột củ sen thôi, nàng thể kiếm tám chín vạn lượng bạc, thậm chí trừ hết các phí nhân công và các phí khác, ít nhất nàng thể bỏ túi bảy vạn lượng.
Cứ bận rộn như cho tới cuối tháng chạp.
Vào ngày hai mươi ba tháng chạp, Trình Loan Loan cho trong phường nghỉ, mỗi đều nhận lễ cuối năm phong phú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1243.html.]
Tuyết lớn bay lả tả, hoa mai trong vườn hoa chen chúc cùng tuyết trắng, nở rộ vô cùng đẽ, nhiều trong thành đều sôi nổi hẹn đến đây thưởng mai, Lý Đức Thắng phụ trách quản lý du lịch trong thôn, bận rộn tới nổi chân chạm đất, tuy rằng bận rộn như nhưng mặt chứa ý , sổ sách mấy ngày nay cộng tiền lời du lịch nhất định sẽ cao.
Du lịch trong thôn mở cửa đến ngày hai mươi tám mới tạm ngưng tiếp đãi khách nhân.
Lý chính tân nhiệm, Triệu Thiết Trụ mang theo Từ Côn của phòng thu chi cùng tính toán thu nhập công của thôn Đại Hà trong một năm nay.
Năm thu nhập chung cao, trong thôn tiến hành chia hoa hồng, năm nay dù cũng nên chia một , bằng trong thôn sẽ một ý kiến.
Ngày hai mươi chín tháng chạp, tuyết lớn bay lả tả ngừng, các hán tử trong thôn mang theo xẻng, thùng dọn tuyết đọng quảng trường dọn dẹp thật sạch sẽ, nhóm phụ nhân mang ghế dựa, băng ghế, bàn đến, mặc kệ gió thổi lạnh thấu xương, trong thôn chỉ cần thể ngoài thì đều đến tụ tập trong quan trường, náo nhiệt.
Triệu huyện thừa ở chỗ cao nhất, ánh mắt mặt chung quanh.
Hai năm , thôn Đại Hà chỉ một ngàn , mỗi đều mặc y phục vải thô, cho dù là đêm giao thừa cũng mua nổi một bộ y phục mới tử tế.
còn bây giờ thì , nhân khẩu trong thôn tăng lên, ngoại trừ từ các thôn khác đến định cư, còn nhiều trẻ sơ sinh đời, khi điều kiện sinh hoạt cải thiện, trong thôn sinh con cũng nhiều hơn, hầu như nhà nào cũng hài tử ba năm tuổi, những hài tử hiểu chuyện đang chạy tới lui quảng trường, khiến thấy đều cảm thấy lòng tràn đầy vui vẻ.
Triệu huyện thừa mười phần trung khí quát: “Sắp qua năm mới , vui ?”
“Vui lắm!!”
Người trong thôn vô cùng nể tình mà hét trở về.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ta đây sẽ khiến cho càng thêm vui mừng hơn nữa!” Triệu huyện thừa vẫy vẫy tay: “Từ Côn, ngươi lên báo sổ sách cho tất cả !”
Từ Côn cầm mấy quyển sổ sách thật dày lên đài, những cuốn sách ghi theo các danh mục khác , chẳng hạn như chợ thuê, kinh doanh khách điếm, thu nhập du lịch…Suốt nguyên một năm trời, tự nhiên trở thành một chồng sổ sách thật dày, cũng may danh mục sổ sách rõ ràng, tất cả liệu xem hiểu ngay, chỉ cần dựa đó cho là .