Làm ăn chiếm lấy thời cơ 1
Dương Châu hai ba thương nhân đến, đều là những ngày thường gần gũi với Hà lão.
Một đoàn xuống trong gian phòng, tiểu nhị của tửu lâu Giang Nguyệt cầm thực đơn tới: “Các vị khách quan dùng món gì?”
Hà lão giơ tay : “Nghe trấn Đại Hà tôm càng, bốn loại hương vị mỗi loại một phần.”
Tiểu nhị gãi đầu một cái: “Tôm càng tạm thời còn hàng nữa, bất cứ nơi nào cũng đều mua , các vị khách quan nếu ăn thì đợi tiết mỹ thực.”
Hà lão khi đến đây ngóng tin tức về phương diện , tình hình nơi đây quả thực là đúng với tin tức, như xem , trấn Đại Hà tự quy hoạch và an bài của , tiết mỹ thực và hội chiêu thương thứ hai chắc hẳn là ý nghĩa.
Hắn ngừng một lúc mở miệng: “Vậy thì lên vài món đặc sắc, trấn Đại Hà dê nướng nguyên con, thịt vịt nướng, hoàng hầm gà, canh cá chua, ngọc măng…”
Tiểu Nhị lau mồ hôi trán: “Đây, những món là món đặc sắc của Đại Hà Yến, là đặc sắc của tửu lâu Giang Nguyệt chúng …”
Vân Mộng Hạ Vũ
Từ khi bên ngoài đến đây nhiều hơn liền ít chỉ đích danh ăn các món của Đại Hà Yến, khiến cho đau đầu.
Hắn cung kính mở miệng, “Đại Hà Yến ở huyện Bình An cách trấn Đại Hà xa, nhưng cần đặt hẹn mới , các vị khách quan chi bằng ở tửu lâu Giang Nguyệt ăn tạm một bữa, tửu lâu chúng cũng nhiều món đặc sắc, ví dụ như Thu cúc túy đại giải (món cua), gà bạch trảm tươi non, gân hươu kho tàu…”
Hà lão gật đầu, sai tiểu nhị nhanh chóng lên món.
Mười hai mười ba ở trong một gian phòng bàn luận sôi nổi.
“Không ngờ rằng trấn Đại Hà còn thực sự khá là phồn hoa, hội chợ mặc dù lớn nhưng đến sức sống.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1301.html.]
“Ta thấy con sông đó ở trấn Đại Hà, nếu thực sự thể đả thông thủy lộ đông tây nam bắc, sự phát triển của trấn Đại Hà ngày mới thực sự gọi là lợi hại.”
“Trấn Đại Hà xà bông, mỹ phẩm dưỡng da, còn cái gì thạch băng trứng bắc thảo, còn thêm cả các loại ngao tôm mới nuôi trồng nữa…, ăn với trấn Đại Hà càng ngày càng nhiều, chúng tới chắc cũng tính là quá muộn.”
Hà lão gật đầu, tới, hợp tác ăn với trấn Đại Hà là một chuyện, mục đích chủ yếu là tận mắt thấy hội chiêu thương là như thế nào.
Nếu hiểu hội chiêu thương, thương hội Dương Châu bọn họ cũng thể lợi dụng …
Mọi đang bàn luận thì của gian phòng ai đó gõ nhẹ, khi Hà lão một tiếng mời , Triệu Thiết Trụ đẩy cửa , nghiêng qua cho đằng bước .
Phía , là Trình Loan Loan.
Trình Loan Loan mặc một bộ váy dài màu lục nhạt, khuôn mặt nở nụ tới: “Các vị từ Dương Châu xa xôi đến đây, khiến trấn Đại Hà thêm phần hãnh diện, trấn Đại Hà cũng đồ gì để chiêu đãi , liền đặc biệt sai trù nương trong nhà chế biến một vài món ngao tôm mời các vị thưởng thức.”
Mã bà tử phía nàng bước , chiếc khay tay đặt bốn đĩa, trong đĩa là bốn loại món ngao tôm hương vị khác .
Đồ ăn bưng , mùi thơm liền bắt đầu lan tỏa, đám thương nhân Dương Châu chằm chằm đĩa ngao tôm , từng một khống chế bắt đầu nuốt nước bọt.
“Tham kiến Tuệ Cung Nhân.” Hà lão lên hành lễ, “Thương nhân vi mạt chúng thần thể Tuệ Cung Nhân đích tiếp đãi, đó là phúc phần mà chúng thần tu tám đời, mời Tuệ Cung Nhân thượng tọa.”
Trình Loan Loan cũng khách khí, vị trí chủ tọa.
Sau khi nàng đến, những thương nhân liền trở nên câu nệ hơn, cho dù là các món ngao tôm thu hút cũng dám chằm chằm, sợ mất thể diện của thành Dương Châu.
“Các vị cần khách khí, dùng bữa .” Trình Loan Loan cầm đũa lên, tiên gắp lấy một con tôm tỏi băm đặt trong đĩa, , “Tiết tháng tám, tôm thơm ngon chắc thịt, chất thịt cũng cực kỳ tươi non, chỉ cần là từng ăn qua thì đều tồi.”
Sau khi nàng động đũa, những khác bàn mới lượt động đũa.
Đĩa đựng chỉ loại to như , mỗi một loại hương vị tôm đại khái chỉ mười mấy con, cũng chính là mỗi một con liền hết đĩa.