Thời tiết ngày càng lạnh, cũng ngày càng gần giao mùa.
Trước khi quan viên triều đình nghỉ ngơi, Trình Loan Loan đến Hồng Lư Tự một chuyến.
Hai năm nay, nàng và Chương đại nhân trao đổi thư từ vô cùng thường xuyên, về cơ bản mỗi tháng đều sẽ phiên dịch thư tín, cách nửa năm phiên dịch hai ba quyển, đồng thời, nàng còn một tài liệu học tập ngôn ngữ A Tát Bố gửi cho những khắc khổ hiếu học trong kinh thành .
Quan viên của Hồng Lư Tự đều là sàng lọc từ khoa cử, coi là học bá của thời đại , hai năm đủ cho bọn họ trưởng thành lên .
Đương nhiên học ngôn ngữ cần tích lũy thời gian dài, cùng với sự tác động của cảnh, tuy những quan viên tiến bộ ít nhưng so với hiện đại như Trình Loan Loan vẫn kém nhiều.
Nàng Hồng Lư Tự, một tiểu quan lục thất phẩm cầm sổ nhỏ vây , bên đều là điểm nghi vấn và điểm hoài mà họ ghi thường ngày.
Trình Loan Loan kiên nhẫn, giải đáp cho từng một.
nàng cái gì cũng , một cách dùng khá cổ xưa cũng cần thảo luận cân nhắc với Chương đại nhân xong mới thể đưa kết luận…
“Nhớ hai năm , lão già Lại Bộ Thượng Thư đó rút giảm quan viên của Hồng Lư Tự chúng .” Chương đại nhân vuốt râu, hừ lạnh một tiếng: “Ai thể ngờ hai năm quan viên của Hồng Lư Tự tăng lên hơn chục chứ, đây đều là công lao của Tuệ Thục nhân.”
Trình Loan Loan khiêm tốn : “Ta chỉ là một ti tân lục phẩm, hơn nữa ở xa tận Hồ Châu, tác dụng lớn như đối với Hồng Lư Tự.”
“Đâu .” Chương đại nhân lấy một xấp sổ sách: “Sau khi Đại Vũ triều và A Tát Bố chính thức qua , bắt đầu mậu dịch lưu thông hàng hóa, một lượng lớn hương liệu, súc vật quý giá bên đó vận chuyển tới nước , tơ lụa đồ sứ muối sắt của nước cũng vận chuyển một lượng lớn tới A Tát Bố, thuế thu đối ngoại qua của Hộ bộ tăng vọt, vì Hồng Lư Tự mới coi trọng.”
Mấy tiểu quan viên bên cạnh cũng lên tiếng tình huống hai năm nay.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vốn dĩ Hồng Lư Tự chúng chỉ lúc quốc yến mới đất dụng võ, bây giờ quốc khố ngày càng dồi dào, cũng công lao của Hồng Lư Tự, triều đường cũng còn ai dám coi thường Chương đại nhân của chúng nữa.”
“Còn những nương nương trong cung , đều cực kỳ thích hồng bảo thạch của A Tát Bố, để lấy hàng từ A Tát Bố chuyển tới đầu tiên, những nương nương đó còn tranh lôi kéo Chương đại nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1463.html.]
“Năm , khi danh sách tiến sĩ tân tấn, Hồng Lư Tự chúng thể chọn ba tới năm , nếu là đây nghĩ cũng dám nghĩ tới chuyện .”
“…”
Trình Loan Loan cũng cảm thán thôi.
Đều nền tảng kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, cho dù là ở cổ đại cũng như .
Mặc kệ địa vị của thương nhân thấp bao nhiêu, nhưng khi khai thông mậu dịch hai nước, triều đình thực sự kiếm tiền, quốc khố quả thực ngày càng dồi dào, thì địa vị của Hồng Lư Tự - bên thúc đẩy mậu dịch kinh tế dĩ nhiên cũng tăng lên như diều gặp gió.
Bây giờ Hồng Lư Tự thu nhận tiến sĩ tân tấn, nếu học đường Đại Hà thi đỗ tiến sĩ, cho dù là tên tuổi thì cũng tỉ lệ lớn Hồng Lư Tự.
Bởi vì học đường Đại Hà môn ngoại ngữ, những học sinh đó hứng thú với A Tát Bố, xin xỏ Ngu sơn trưởng mời nàng giảng mấy tiết, mà trong Duyệt Lãm Các ở Đại Hà cũng nhiều thư tịch ngoại văn, một học tử sùng bái nàng sẽ cầm những quyển sách ngoại văn đó say sưa, tới chỗ hiểu sẽ tới thỉnh giáo nàng…
Đều cơ hội là để cho chuẩn , hi vọng bọn trẻ trong học đường Đại Hà thể cơ hội như .
Sau khi ở Hồng Lư Tự cả buổi, lúc Trình Loan Loan mới dậy cáo từ.
Vừa ngoài đụng Minh công công.
“Diện kiến Tuệ Thục nhân.” Minh công công : “Hoàng thượng Tuệ Thục nhân tiến cung, lệnh chúng tới Hồng Lư Tự đợi.”
Trình Loan Loan vội : “Công công đợi bao lâu, phái một tiếng.”
“Tuệ Thục nhân tới Hồng Lư Tự chắc chắn là chuyện lớn, đợi Tuệ Thục nhân xong chuyện lớn cũng muộn.” Minh công công : “Hoàng thượng vài câu với Tuệ Thục nhân, chỉ là tùy ý chuyện, Tuệ Thục nhân thời gian .”
Hoàng thượng triệu kiến, Trình Loan Loan thời gian cũng thời gian.
Nàng gật đầu, theo Minh công công tới ngự thư phòng.