Thăng cấp nãi nãi 1
Trình Loan Loan ở trong phòng trêu chọc tiểu tôn nữ.
Tiểu cô nương lúc mới sinh thì da chút nhăn, mấy ngày nay chậm rãi trở nên trắng trẻo, đôi mắt to tròn, tròng mắt đen tuyền như ngọc lưu ly.
Nắm tay nộn thịt múa may, nắm chặt lấy ngón tay Trình Loan Loan buông .
“Nha đầu chính là thích gần gũi với nãi nãi.” Văn thị : “Chỉ cần nãi nãi bên cạnh thì cần nương nữa.”
Trình Loan Loan thích cái danh xưng nãi nãi , nhưng đúng là nàng thăng cấp thành nãi nãi.
Nàng đang chuyện thì lập tức cảm giác đùi nóng lên.
Tay nàng sờ sờ phía : “Tiểu Châu Châu, con tè dầm .”
Tính cảnh hiện tại vẫn tương đối , tã giấy, cơ bản cần lo phân và nước tiểu sẽ tràn xuống giường.
Văn thị ôm lấy hài tử : “Để đổi tã cho cháu, đại tẩu mau y phục .”
Trình Loan Loan lắc đầu, nước tiểu của tiểu hài tử cũng hôi, ướt một chút sẽ khô ngay, nếu cả ngày đủ y phục để .
Nàng giúp đỡ lấy tã sạch tới, giúp đỡ Văn thị tã cho hài tử, một cái quần. Cũng may đại nhi tức chăm chỉ, nhiều xiêm y cho hài tử, Triệu lão thái thái còn sang nhà khác mượn chút y phục cũ, Tiểu Châu Châu liền nhiều y phục, một ngày đổi ba, bốn bộ vẫn .
Khi đang thư thả bận rộn, Ngô Tiểu Chùy hớt hải chạy : “Thẩm, cháu thấy đến trộm tóp mỡ.”
Vừa những lời thì Văn thị giữ bình tĩnh: “Trong thôn còn loại trộm cắp , đại tẩu, chuyện tẩu cũng đừng mặt, cho lão thái thái, để lão thái thái bắt kẻ đó đưa thôn cho thôn dân mắng một trận…”
Trình Loan Loan Văn thị như là suy nghĩ cho nàng, rốt cuộc trong thôn cũng là việc cho nàng, chủ nhà và thuê xé rách da mặt thì chỉ sợ những đó về ngầm chuyện , khó lòng phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-485.html.]
“Nhị thẩm, vội.” Trình Loan Loan : “Chuyện đợi đến giữa trưa xử lý.”
Ngô Tiểu Chùy chó chút gấp gáp: “Phụ nhân quơ tay bốc một đống, một thau tóp mỡ đều thể mụ ăn sạch, sợ là đến trưa thì cũng chẳng còn thừa miếng nào.”
Trình Loan Loan khúc khích: “Hài tử nhà ngươi cứ nôn nóng như , nhà kho cũng quá nhiều việc, cháu cứ tiếp tục quan sát, trừ bỏ tóp mỡ, còn phân tro, củi khô nọ đều chú ý, nếu thuận tay lấy thì cháu cứ ghi sổ con.”
Ngô Tiểu Chùy gãi gãi cái ót: “Chuyện …thẩm, cháu quen mặt chữ, cũng chữ.”
Trình Loan Loan điểm sầu, nếu chữ thì về chỉ thể cu li.
Chỉ là nàng là cha nương của hài tử , cũng nghĩa vụ đưa hài tử học.
Nàng mở miệng : “Không thì dùng đầu óc nhớ kỹ, nọ trông như thế nào, cầm thứ gì, nhớ cho kỹ đến với .”
Ngô Tiểu Chùy dùng sức gật đầu: “Cháu ngay đây!”
Hắn vội vàng mất.
Trình Loan Loan tiếp tục trêu đùa tiểu tôn nữ, nha đầu một ngày hai mươi tiếng đồng hồ là ngủ, chờ tới lúc tỉnh thì mới thể trêu một chút.
Ngô Tuệ Nương ở mép giường, dáng vẻ thôi: “Nương, con dạy cho Tiểu Chùy học chữ, ạ?”
Nàng tuy rằng đến học đường sách đàng hoàng, nhưng lúc Trình Chiêu dạy chữ trong nhà, nàng cũng theo học một ít, về bốn tiểu tử học đường sách, nàng còn cơ hội dự thính, tuy nhiên Đại Sơn mỗi buổi tối đều sẽ giường ôn tập bài học của ngày hôm đó, mưa dầm thấm lâu, từ nàng nhận cũng tương đối, ngay cả Xuân Hoa từng qua sách vở mà ở trong một gia đình bầu khí như , cũng thể bốn, năm câu chi, hồ, giả, dã.
Trình Loan Loan mở miệng: “Đương nhiên , chỉ cần nguyện ý học.”
Ngô Tuệ Nương rộ lên: “Hắn khẳng định là nguyện ý học, từ nhỏ thích học mấy thứ mới lạ, cũng thông minh.”
Bà bà nhi tức hai hàn huyên vài câu xong thì Trình Loan Loan mới dậy nhà bếp xem xét.
Hiện giờ bộ việc trong nhà bếp đều giao cho Xuân Hoa, món ăn Xuân Hoa khẩu vị tuy bằng Ngô Tuệ Nương, nhưng ít so Trình Loan Loan thì vẫn hơn nhiều, trong nhà cũng đều ăn , một ngày ba bữa cơm, lượng công việc cũng tính là ít, trong nhà mười mấy , còn cơm canh của Ngu phu tử cùng Hạ Tiêu…
Vân Mộng Hạ Vũ
Việc Xuân Hoa cũng chỉ việc nấu cơm, còn chăm sóc nhà cửa, lau dọn vệ sinh chuồng súc vật ở nhà cũng đều giao cho Xuân Hoa.