Hợp tác với Tiền gia 2
Một Hồ Châu, thể kiếm năm ngàn lượng bạc, còn nhiều phủ thành tỉnh thành như , lợi nhuận ở giữa quả thực dám tưởng tượng.
Cao Tuyết Cơ mặc dù đắt tiền, nhưng thực tế, thể đủ khả năng sử dụng là nhiều, và thể, lợi nhuận còn bằng sản phẩm của họ.
"Tuệ Nhũ Nhân, giỏi, quả nhiên là giỏi!" Tiền lão gia tử giơ ngón tay cái lên: "Ta chỉ cần theo Tuệ Nhũ Nhân thì nhất định sẽ chịu thiệt!"
"Hiện giờ những lời còn quá sớm, sản phẩm bán mới thể thành hiện thực." Khóe môi Trình Loan Loan cong lên: "Có thể bán , phụ thuộc Tiền lão, Tiền lão cũng đừng phụ lòng mong đợi của ."
Tiền lão gia tử tin tưởng gấp trăm : "Đại Hà Triệu thị, sản phẩm chăm sóc da nhất định sẽ cung đủ cầu, Tuệ Nhũ Nhân hãy yên tâm ."
Ông kinh doanh mấy chục năm, sớm quen thuộc đường lối buôn bán, trong chốc lát, trong lòng kế hoạch sơ bộ, tranh thủ xong đưa thị trường sẽ cướp , tạo danh tiếng ở bên ngoài , ngày cũng cần lo lắng gì.
Trình Loan Loan cũng lo lắng vấn đề khi đưa sản phẩm thị trường, nàng chậm rãi : "Tiền lão nghĩ như thế nào về phương diện phân chia lợi nhuận ?"
"Tuệ Nhũ Nhân kỹ thuật, nhân công, sản phẩm từ đầu đến cuối đều do Tuệ Nhũ Nhân phụ trách, đương nhiên là ngài chiếm phần nhiều." Tiền lão gia tử mở miệng : "Tiền gia chúng lấy một tầng lợi nhuận là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-868.html.]
"Những lời của Tiền lão cũng chút quá đề cao ." Trình Loan Loan đồng ý : "Tiền gia phụ trách vận chuyển và tiêu thụ, chi phí của hai bộ phận cũng thấp."
Việc vận chuyển ở hiện đại thuận tiện, chi phí đều đè xuống, nhưng ở cổ đại, vận chuyển một lượng lớn hàng hóa dễ xảy chuyện, chỉ một ít cửa hàng lớn mới dám nam bắc, hoặc là thuê tiêu cục theo hộ tống, nếu nửa đường cướp g.i.ế.c tại chỗ cũng ai .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chia bốn phần và sáu phần, Tiền gia chiếm bốn phần." Trình Loan Loan : "Tất cả việc khi sản phẩm xuất kho sẽ do phụ trách, khi xuất kho sẽ mặc kệ, sản phẩm hư hao cũng tính ở đầu Tiền gia các ngươi, mỗi ba tháng thanh toán một , nếu sổ sách vấn đề, việc hợp tác giữa chúng đến đây sẽ chấm dứt."
Tiền lão gia tử thở dài một : "Đều lòng Tuệ Nhũ Nhân rộng rãi, còn hào phóng hơn cả nam tử, hôm nay mới thật sự hiểu rõ. Lão Tiền ăn nhiều năm như , mỗi bàn đàm phán, đều sẽ tìm cách hạ thấp giá của đối phương, đây là đầu tiên, hy vọng đối phương nhường một bước. Ba phần và bảy phần , Tiền gia chúng lấy ba phần ngượng ngùng, nếu là nhận bốn phần, khuôn mặt già nua của cũng nên đặt ở ."
Thấy Tiền lão gia tử đúng là thật lòng, Trình Loan Loan cũng ép buộc nữa, nàng gật đầu: "Vậy thì ba phần và bảy phần , Tứ Đản, con soạn hai phần hiệp ước tới đây."
Triệu Tứ Đản ở trong phòng trả lời: "Vâng ạ, nương."
Lần hợp đồng lao động trong xưởng dầu cam, chính là do Trình Loan Loan chỉ đạo Triệu Tứ Đản , bây giờ đứa nhỏ cũng coi như hợp đồng, chỗ thì để trống, đó lấy điền ở mặt Tiền lão gia tử, hai ở phần cuối cùng ấn xuống con dấu và dấu tay, việc hợp tác chính thức thành công.
"Ta trong tết Đoan Ngọ, Tuệ Nhũ Nhân phát bánh chưng và trứng vịt cho công nhân, còn cho nghỉ ba ngày, chuyện đều truyền đến huyện Hà Khẩu chúng ." Tiền lão gia tử vuốt râu : "Ta tài năng như Tuệ Nhũ Nhân, cũng chỉ thể học theo những việc của Tuệ Nhũ Nhân, cũng cho chưởng quỹ và đám tiểu nhị của cửa hàng Tiền gia nghỉ phép, nhưng nghỉ ba ngày thì , chỉ thể cho một ngày, thưởng cho mỗi hai mươi văn tiền, một đám đều vui mừng vô cùng, lúc đến việc, một đám đều sức, phương diện , vẫn học hỏi nhiều hơn ở Tuệ Nhũ Nhân."
Nghỉ một ngày, thể cho đám cấp động lực hơn trong một tháng tới, đây chính là cuộc mua bán chỉ kiếm lời chứ lỗ, nhưng tại ông nghĩ tới.
Hợp tác ăn với Tuệ Nhũ Nhân là quyết định chính xác nhất mà ông đưa .